Nga Mỵ

Chương 221 : Nghe Lén

Ngày đăng: 16:42 19/04/20


Trăng treo tới giữa trời, quả nhiên Thái Vũ Trì tới, nhưng Chu Chu

lại bị quản gia bắt quay về hậu viên nghỉ ngơi, hơn nữa còn nghiêm khắc

cảnh cáo không được phép rời khỏi phòng nửa bước, bằng không giết chết

không cần lý do.Chu Chu đợi suốt một ngày một đêm, ngay cả cái bóng của Thái Vũ Trì

cũng chưa thấy. May mắn là nàng sớm có chuẩn bị, ban ngày nhờ Bạch Liễu

mang không ít hoa tươi đặt ở phía Đông căn phòng, trong đó còn có một

chậu “Ngọc Lan hoa song sinh”, dựa vào bồn hoa này, nàng dẽ dàng biết

được động tĩnh bên ngoài.Ngọc Lan song sinh tên như ý nghĩa, mỗi một hạt giống sẽ sinh ra hai

gốc, loại hoa này đặc biệt mẫn cảm với âm thanh xung quanh, chỉ cần đặt ở phía ngoài một gốc cây đã được thúc dục, gốc còn lại sẽ có phản ứng y

hệt như vậy, đối với Chu Chu có năng lực đặc biệt cảm ứng các loại thực

vật, quả thật là công cụ nghe lén tự nhiên.Loại hoa này trên thế gian đã tuyệt tích từ lâu, còn Chu Chu là do ở

trong vườn thuốc của cổ tu sĩ trên núi Ứng Bàng có được hạt giống mà bồi dưỡng thành.Nghĩ cũng biết, Thái Vũ Trì sủng hạnh ái thiếp, làm sao lại để cho kẻ khác đứng ngoài nghe lén? Cho dù không có để ý, Chu Chu cũng không có

ngu ngốc mò tới bên ngoài phòng nghe trộm, như vậy không bị Thái Vũ Trì

phát hiện mới lạ!Vì vậy từ lúc Thái Vũ Trì bước vào phòng, Chu Chu dè dặt cẩn thận đặt tay lên một bụi Ngọc Lan hoa song sinh khác, bắt đầu cảm ứng động tĩnh.Kết quả vừa nghe được chốc lát, Chu Chu liền không nhịn được mà đỏ

mặt –Đại sư huynh nói đúng, lão Thái Vũ Trì quả nhiên là lão lưu manh đệ nhất, vào phòng không bao lâu đã không chịu được mà nhanh chóng hành

động. Từ trên bụi hoa Ngọc Lan truyền tới động tĩnh kịch liệt cùng với

lời lẽ lẳng lơ tục tĩu.Không thích hợp cho trẻ con a! Đã hai nghìn tuổi rồi, có phải muốn bị cản trở hay không?Chu Chu không chịu nổi, qua thời gian ước chừng một nén nhang lại lần nữa nghe lén, kết quả thiếu chút nữa bị tiếng thét chói tai từ phía
thua ở trên tay Trịnh QUyền, sau đó bị Đan tộc âm thầm giết chết, lại

còn liên lụy đến Tư lão đệ, quả thật đáng chết!” Thái Vũ Trì nhớ tới

tông môn không duyên không cớ tổn thất một Nguyên Anh trung kỳ như Tư

Biện Thái thì một bụng tức giận.Cùng Hoàng tộc Đan quốc hợp tác, cũng không phải không có lợi.“Trịnh Quyền lợi hại như vậy? Nếu hắn cũng là người của Đan tộc, vì sao Thái tử Đan quốc lại không xử lý hắn ta?”“Đan quốc bên kia lộ ra tin tức, Trịnh Quyền vốn tên là Đan Đính, hắn năm đó oán hận cao tầng Đan tộc xử sự bất công, dưới cơn nóng giận rời

bỏ Đan tộc, thay tên đổi họ, nói đến hắn coi như không phải người của

Đan tộc nữa.Trì Tha Diệu tìm hắn gây phiền phức, hơn phân nửa chắc là do nghe được tiếng gió Thái tử muốn mời chào người này về dưới trướng, sợ

địa vị của mình bị ảnh hưởng. Trì Tha Diệu ngày đó là một trong những kẻ phản bội Đan tộc, mọi người trong Đan tộc hận không thể ăn sống nuốt

tươi hắn, hắn sớm muộn cũng sẽ bị Đan tộc phục giết, nửa điểm cũng không kỳ quái.”“Người của phái Thánh Trí lần này cũng tới, hừ! Hôm nay bọn chúng đã

có Trịnh Quyền, quay sang nịnh bợ tam đại tông môn, chưởng môn muốn thu

phục bọn chúng, chỉ sợ khó khăn.”Thái Vũ Trì và Tả Hoa Bình đàm luận vài câu, cũng không ở nơi này qua đêm, liền đứng dậy rời đi.Chu Chu không nghe được nửa điểm tin tức Long Cốt Tinh La Bàn, nhưng

thật ra cũng đã biết được chút chuyện xưa của sư phụ, tư tưởng trong

lòng có chút phập phồng.Điểm duy nhất cao hứng chính là, hai ngày nữa Doãn Tử Chương sẽ tới,

từ khi biết hắn tới nay, lần đầu tiên xa nhau lâu như vây, không biết

hắn hiện tại có nhớ tới nàng hay không?Đúng lúc này, bỗng nhiên cảm giác được từ bụi ngọc lan hoa song sinh

truyền tới động tĩnh, Chu Chu lên tinh thần chuẩn bị tiếp tục lắng nghe.Từ giữa bụi hoa truyền đến tiếng Tả Hoa Bình cười khẽ: “Bạch Liễu, cơ hội khó có được, Lâm thị tiểu tử kia tới rồi, bất kể ngươi làm thế nào

cũng phải thu chiếc nhẫn kia của hắn vào tay.”