Nga Mỵ

Chương 226 : Bắt Cướp

Ngày đăng: 16:42 19/04/20


Chu Chu sắp xếp Tả Hoa Bình trong phòng cây Ngọc Lan song sinh bị

phu nhân Thái Đạo Mi cầm đi, mặc dù cũng nhờ vậy nhận được không ít tin

tức về Thái gia nhưng kế hoạch hành động của Tả Hoa Bình thì bọn họ lại

không biết gì cả.Chuyện cho tới bây giờ, chỉ có thể từng bước chú ý đến hành động của Tả Hoa Bình thôi.Không thể không nói, người năm đó gây dựng lên Thái gia trang thực

sự rất thông minh, thiết lập cửa vào bảo khố tại ngay giữa thôn trang.

Cho dù là người nào ra vào đều phải xâm nhập vào thế lực Thái gia, một

khi phát sinh chuyện gì, người Thái gia trang hoàn toàn có thể vây công

kẻ xông vào trộm bảo.Chu Chu và Thúy Hoa đến khố phòng lấy trà linh thảo, nước trái cây,

điểm tâm Lâm Tam thiếu gia đã chỉ định muốn. Trên đường trở về nàng

bỗng nhiên cảm giác được hơi thở quen thuộc ở phía cửa vào bảo khố. . . . . . Là Bạch Liễu!Tinh thần Chu Chu rung lên, vờ như mình đã quên một loại điểm tâm Lâm tam thiếu muốn ăn ở trong phòng bếp, bảo Thúy Hoa về trong viện trước,

còn nàng lại đi vòng vèo rồi mất hút sau phòng bếp.Thúy Hoa là một nha hoàn bình thường, không nghi ngờ gì, chỉ vừa nghĩ đến bộ dạng hung bạo của Lâm Tam thiếu thì phát run, nghe vậy đã vội

vội vàng vàng ôm đồ chạy về viện trước.Các sư huynh sư tỷ không thấy nàng trở về, lập tức sẽ biết nàng bên này có dị trạng, hẳn là rất nhanh sẽ chạy tới.Chu Chu thu mấy đồ linh tinh trên tay vứt vào túi trữ vật, lại lấy ra Huyễn Mị linh thạch có thể che giấu hơi thở Hồyêu đưa nàng cất vào

trong ngực, dè dặt cẩn thận vòng qua mấy bụi hoa và cây cảnh nấp ở phụ

cận cửa vào bảo khố.Quả nhiên thấy Bạch Liễu mang theo một cái hộp đựng thức ăn, cùng Xán Hoa bên người Thái phu nhân đi tới.Thời gian Bạch Liễu đến Thái gia không lâu, chẳng qua thường ngày hay đi xung quanh thay Tả Hoa bình thiết lập quan hệ. Phần lớn mọi người

trong trang đều biết nàng. Xán Hoa càng không cần phải nói, nàng từ nhỏ

đi theo Thái phu nhân gả vào Thái gia, mấy người gác cửa vừa thấy các

nàng, nhất thời buông lỏng một chút.Bạch Liễu tiến lên đưa hộp thức ăn, tỏ vẻ Thái phu nhân cùng với Hoa
rất nhiều thời gian loanh quanh không cần thiết, đi theo sau bọn họ,

nhìn bọn họ một đường giải bỏ cơ quan pháp trận, vô cùng thuận lợi tới

chỗ cây ăn quả lúc trước.Một gốc cây cao chừng ba thước, toàn thân xanh biếc, trong trẻo lạnh

lùng lẳng lặng đắm chìm dưới ánh sáng của trăng sao. Thân, cành, lá cây

tựa như cũng từ phỉ thúy mà thành, trong suốt không giống vật sống mà

lại tựa như một vật trang trí, đáng ra nên được bày biện trong nhà.Trên ngọn cây là năm đạo ánh sáng lấp lánh như châu ngọc, màu sắc

hình dáng lại giống như quả mật đào, mỗi quả to như nắm tay trẻ con,

chính là quả Tam Thanh linh châu đại danh đỉnh đỉnh.Cây này cũng không phải trực tiếp hấp thu tinh hoa của ánh trăng ánh

sao chân chính, mà là từ một vòng tròn xám trắng treo trên đỉnh thạch

thất. Cái này không cần phải nói chính là Long Cốt Tinh La Bàn bọn Doãn

Tử Chương tìm kiếm hơn hai năm!Hai Tu sĩ che mặt cẩn thận xem xét quanh cây này một vòng, xác định

tất cả cơ quan pháp trận đã được giải trừ liền đưa tay định ngắt lấy năm phần linh quả kia.Song ngón tay của bọn hắn mới vừa chạm vào linh quả, bỗng nhiên một tiếng quát chợt truyền đến: “Tiểu tặc ngươi dám!”Là tiếng của Thái Vũ Trì!Chẳng những hai gã che mặt tu sĩ thất kinh, Doãn Tử Chương và Cơ U

Cốc đang ẩn thân chỗ tối cũng không hẹn mà cùng vã ra mồ hôi lạnh.Thái Vũ Trì vẫn chưa hiện thân. Bốn người trong bảo khố cười mà thấy

run sợ, bỗng chốc hiểu ra Thái Vũ Trì đã để lại một luồng nguyên thần

bám vào linh quả! Chỉ cần có ngoại nhân đụng chạm thì lập tức lão sẽ

biết.Khó trách phụ cận trái cây kia cũng không có phòng hộ quá lợi hại. Thì ra Thái Vũ Trì còn có chuẩn bị bực này.Thực sự nguy to rồi!