Nga Mỵ
Chương 235 : Tìm Hiểu
Ngày đăng: 16:42 19/04/20
Khi Chu Chu mở mắt, người đầu tiên nàng nhìn thấy chính là Doãn Tử
Chương, nàng ôm Tiểu Trư nằm ở trên đùi của hắn, hoàn cảnh chung quanh
hoàn toàn khác lúc nàng bắt đầu hôn mê, nàng nhất thời có chút mơ hồ.“Con heo lười, cuối cùng muội cũng đã tỉnh ngủ.” Cho tới giờ khắc này Doãn Tử Chương mới chính thức thở phào nhẹ nhõm. Mặc dù lý trí biết rõ
chắc Chu Chu không có chuyện gì, hô hấp và nhịp tim đập của nàng cũng
rất bình thường, nhưng mà thấy nàng cứ không tỉnh như vậy, luôn làm
người khó mà yên tâm.“Ta ngủ bao lâu rồi?” Chu Chu bò dậy hỏi.“Cả buổi.”Đầu óc Chu Chu dần dần thanh tĩnh, vội vàng cúi đầu nhìn Tiểu Trư
trong ngực, chỉ thấy nó lẳng lặng nằm úp sấp, không có một chút phản ứng nào, trong lòng không khỏi sinh ra lo lắng.Trong cơ thể Tiểu Trư đồng thời tồn tại hai loại Thiên Hỏa, hiện tại
coi như là thành công dung hợp hay vẫn bị thất bại? Nhìn thân thể Tiểu
Trư hoàn hảo, chắc thành công chứ, nhưng mà mãi nó chưa tỉnh, không lẽ
đã xảy ra chuyện gì rồi ?Trừ Thái tử Đan Quốc, trên đời chưa từng có người nào đồng thời hấp
thu hai loại Thiên Hoả, cái này không khác gì nguyên lý hấp thu thú hỏa
nhưng uy lực Thiên Hỏa so với thú hỏa có một khoảng cách rất xa.Nàng không thể nào đi thỉnh giáo Thái tử Đan Quốc về chuyện hấp thu
hai loại Thiên Hỏa sẽ có phản ứng gì, chỉ có thể dựa vào bản thân suy
nghĩ.Cho dù hỏi sư phụ sư nương, hơn phân nửa là không có đáp án, bản thân bọn họ thậm chí ngay cả một loại Thiên Hỏa cũng chưa từng hấp thu qua,
thì làm sao có thể trả lời nghi vấn của nàng?“Tiểu Trư làm sao vậy ?” Doãn Tử chương hỏi.Chu Chu không muốn làm cho hắn lo lắng, ra vẻ nhẹ nhõm nói: “Nó quá
mệt mỏi, đoán chừng còn muốn ngủ thêm mấy ngày. Nơi này là địa phương
nào? Huynh đã tìm được 《 Tủy Băng Quyết 》 chưa?”“Tiểu sư muội! Lão Tứ coi muội như bảo bối ôm chặt không nỡ buông
tay, thời gian đâu mà đi tìm《 Tủy Băng Quyết 》?” Đề Thiện Thượng nháy
mắt ra hiệu nói.Cơ U Cốc và Thạch Ánh Lục thấy Chu Chu tỉnh lại thì đi tới chỗ nàng,
ta vẫn còn chưa ra ngoài , các huynh cứ để Tứ sư huynh đến gọi ta đi.”“Muội có gặp nguy hiểm không?” Thạch Ánh Lục lo lắng nói.“Không có chuyện gì, Tiểu Trư sẽ không làm tổn thương đến ta.” Chu Chu dùng sức che giấu nói.Cơ U Cốc lẳng lặng nhìn nàng một cái, nói một câu” Mọi chuyện đều phải cẩn thận” liền để nàng đi.Đề Thiện Thượng nhìn Chu Chu biến mất sau cánh cửa lớn của khố phòng
băng ngọc, không yên lòng nói: “Lão Nhị! Đệ nói tiểu sư muội thần thần
bí bí chính là muốn làm gì?”Cơ U Cốc nói: “Nàng không muốn nói cho chúng ta biết nhất định có lý
do của nàng, huynh quên sư phụ đã từng nói, không nên hỏi quá nhiều
chuyện của tiểu sư muội sao?”“Lão Tử còn không phải là sợ muội ấy gặp chuyện không may sao?”“Có một số việc bây giờ chúng ta ai cũng không giúp được muội ấy. . . . . .” Cơ U Cốc cười khổ nói.“Lão Nhị có phải hay đệ có biết một chút chuyện của nàng?” Đề Thiện
Thượng liếc mắt trừng hắn, Thạch Ánh Lục cũng mang vẻ mặt nghi ngờ.Cơ U Cốc lắc đầu, nói: “Chúng ta còn dư lại năm ngày, trước tiên mang về những thứ kia thu thập xong rồi hãy nói. Chuyện của Chu Chu, nếu
muội ấy muốn nói tự nhiên sẽ nói với chúng ta , chúng ta chỉ cần nhớ rõ
muội ấy là sư muội của chúng ta là đủ rồi. . . . .”Cửa băng ngọc thạch ngăn cách hết thảy âm thanh bên ngoài, Chu Chu ôm Tiểu Trư ngồi dưới đất, nàng còn nhớ rõ những thống khổ mà nàng phải
chịu đựng trước khi hôn mê, nếu như có thể nàng trăm triệu lần không
muốn lại trải qua một lần nữa, nhưng mà với tình huống hiện tại của Tiểu Trư thì nàng cũng chỉ còn cách liều mạng.Chu Chu nhắm hai mắt, bài trừ tạp niệm trong lòng, thân ảnh Tiểu Trư
chợt lóe từ trên tay nàng hoàn toàn biến mất, một cổ uy áp thuộc về Tu
sĩ Nguyên Anh hậu kỳ cường đại từ bên trong thân thể của nàng khuếch tán ra! Mà thống khổ kịch liệt cũng đồng thời lan tràn toàn thân.Nàng cảm thấy thứ chảy trong cơ thể nàng đã không còn là máu cùng
với chân nguyên, mà là ngọn lửa dung nham, hoàn toàn không có loại cảm
giác nóng rực thư thái khi cùng Tiểu Trư Hợp Thể lúc trước, thay vào đó
loại cảm giác giống như bị thiêu đốt vô cùng đau đớn trong Địa Ngục,
thậm chí đển cả việc hô hấp cũng vô cùng thống khổ.Đây chính là cảm giác của Tiểu Trư sao? Cho nên nó mới có thể lựa
chọn hôn mê để trốn tránh thống khổ. . . . . . nguyên thần Tiểu Trư vốn chính là từ trên người nàng phân liệt ra , khó trách cũng giống nàng sợ đau đớn đến vậy.