Nga Mỵ
Chương 242 : Hi Vọng Của Đan Tộc
Ngày đăng: 16:43 19/04/20
Phái Thánh Trí có được bảo tàng của Băng Hỏa Thần Vương, Phù Ngọc bắt đầu mua lượng lớn linh dược từ Tụ Bảo lâu. Tuy nhiên hiện giờ Trịnh
Quyền đang bế quan, nhưng có thiên tài luyện đan như Chu Chu ở đây, đan
dược tam phẩm vẫn ra đều với số lượng lớn, cho nên ông không để tâm chút linh thạch này.Doãn Tử Chương tới gặp Chu Chu xong hôm sau lại bế quan tiếp, hắn mới kết đan lại trải qua thiên kiếp, rất cần một khoảng thời gian để ổn
định cảnh giới.Mấy người Đề Thiện Thượng thì càng không cần phải nói, sư đệ mạnh như thế, áp lực của họ cực lớn, gần như điên cuồng mà tu luyện, mỗi lần Vưu Thiên Nhận đến thăm đều phải đốc xúc họ nghỉ ngơi, e họ tu luyện quá
gấp làm tổn thương căn bản.Có hai lợi khí lớn là Băng Quý Linh Thạch và Trường Sinh Thiên Hỏa
nên hiệu suất tu luyện của họ hơn người khác cả mấy chục lần, hơn nữa
đan dược thượng phẩm cần gì có nấy, coi như là tông phái hàng đầu ở đại
lục Tấn Tiềm này cũng chưa chắc đã có đãi ngộ tốt như vậy, theo tiến độ
hiện tại, không có gì ngoài ý muốn thì Kết đan trong vòng một hai năm
tới là không thành vấn đề.Sau khi họ trở lại phái Thánh Trí một tháng, Trịnh Quyền kết anh
thành công, ngày đó toàn bộ phái Thánh Trí, thậm chí các Tu sĩ vùng lân
cận đều bị kinh động, Chu Chu sau khi được chứng kiến uy thế của thiên
kiếp kết đan sau lại được chứng kiến thiên kiếp kết anh, dưới bảy tầng
thiên lôi, thiếu chút nữa đánh chỗ Trịnh Quyền kết anh thành phế tích.May mắn Vưu Thiên Nhận và Trịnh Quyền có chuẩn bị từ trước, cuối cùng hữu kinh vô hiểm* bình an mà vượt qua.*Hữu kinh vô hiểm: nhìn rung tim dọa hồn nhưng cuối cùng không có nguy hiểm.Mây kiếp tản ra hết, sau khi kết anh dẫn ra hiện tượng thiên văn vô
cùng đẹp mắt. Thất thải tường vân* không chỉ uy vũ mà có cả Hỏa Kì Lân
linh động nhảy lên, vạn ánh hào quang đỏ rực cả vùng trời phái Thánh
màu xanh tươi ướt át, quả cầu lửa rất nhỏ, chỉ cỡ chén rượu, nhưng Trịnh Quyền và Đan Nghê đều là người biết hàng, chỉ liếc một cái cũng có thể
khẳng định đây là thiên hỏa hàng thật giá thật.Trịnh Quyền cảm thấy cổ họng phát khô, giọng chát chát nói: “Nó nuốt
cái Trường Sinh Thiên Hỏa này như thế nào, con nói rành mạch lại một
lần.”Chu Chu nghe lời tỉ mỉ nói lại một lần chuyện họ vào bảo tàng của
Băng Hỏa Thần Vương, kể cả quá trình chỉ nàng với Tiểu Trư ở trong khố
phòng hợp thể đối kháng Trường Sinh Thiên Hỏa cũng không giấu diếm.Nàng vừa nói vừa vụng trộm quan sát biểu cảm của Trịnh Quyền và Đan
Nghê, hai người đều chung một vẻ thất hồn lạc phách, nàng chột dạ, hay
là không được nuốt Thiên Hỏa?Trịnh Quyền ngơ ngác nói: “Con nói là, con với tiểu Trư dùng chưa tới năm ngày nuốt Trường Sinh Thiên Hỏa?”Chu Chu rụt rè nói: “Đúng… đúng vậy.”Trịnh Quyền gần như muốn hộc máu, ông quay đầu nhìn qua Đan Nghê cười khổ nói: “Ta cảm thấy sự hiện hữu của con bé thật là vì khảo nghiệm đạo tâm của ta…”Đan Nghê cũng ưu sầu: “Ta cũng hiểu rõ cảm nhận của ngươi, thật sự là… hơi quá đáng.”Chu Chu nhìn bọn họ không dám nói lời nào.Đan Nghê và Trịnh Quyền nhìn nàng thật lâu như nhìn quái thú vậy,
bỗng nhiên giãn mặt cười ha ha: “Giờ ta thật muốn biết kẻ kia sẽ có vẻ
mặt gì sau khi biết con chỉ cần năm ngày đã hấp thu được loại Thiên Hỏa
thứ hai, ha ha ha! Hắn mất tận hai năm đấy!”Trịnh Quyền nghe Đan Nghê nói xong, nhìn cũng có vẻ hả hê, phiền muộn
trong lòng cũng lập tức vơi đi một nửa: “Cái gì tuyệt thế kì tài, so với Chu Chu, kém xa vạn dặm!”Ông xem như đã hiểu, không phải ông quá yếu, mà là Chu Chu mạnh tới biến thái!Chu Chu ngần ngừ hỏi: “Người kia… là thái tử Đan quốc?”Đan Nghê nhướng mày cười lạnh nói: “Đúng vậy, vốn khi biết hắn hấp
thu loại Thiên Hỏa thứ ba thành công thì ta đã nản lòng thoái chí, thật
không ngờ tới mà! Đan tộc chúng ta có hi vọng rồi!”