Nga Mỵ
Chương 256 : Ngươi Đi Theo Nhé
Ngày đăng: 16:43 19/04/20
Chuyện cướp bóc lẫn nhau trong mắt tu sĩ vốn rất tầm thường, huống
chi đối phương đã tìm tới tận, cho nên Liễu Tam không do dự nữa, cũng
gia nhập hàng ngũ “chia của”Còn hơn tháng nữa Đại hội đấu pháp mới bắt đầu, lấy tu vi hiện tại
của họ toàn lực lên đường chỉ cần mấy ngày là có thể tới, thời gian
tương đối đầy đủ. Cho nên chuyện “mỗi ngày làm một việc thiện” như vậy,
bọn họ làm rất hăng say.Nửa tháng sau, bọn họ mới thong dong đi được một nửa lộ trình, tiến
vào địa giới phía Đông của đại lục Tấn Tiềm, trên đường các đoàn người
chạy tới tham gia Đại hội đấu pháp cũng từ từ nhiều hơn.Ngày hôm đó bọn họ ngủ lại trên vùng núi hoang, trên đường đi Đề
Thiện Thượng còn săn được một con yêu thú cấp hai, la hét muốn nấu một
bữa ngon, cho nên Chu Chu lấy ra linh dược và đan đỉnh, gọi Tiểu Trư
chuẩn bị chưng một nồi canh đại bổ làm bữa ăn tối.Tiểu Trư mới vừa đứng vững trước đan đỉnh, Chu Chu bỗng cảm thấy xa
xa tựa hồ có chút động tĩnh, cho nên nhắc nhở: “Ngoài mười dặm có người
đang nhích tới gần, cũng là tu sĩ… uhm, một Trúc Cơ kỳ, hai Kết Đan kỳ.”Liễu Tam trước nhảy dựng lên, hưng phấn nói: “Có dê béo! Ta đi dẫn bọn họ tới đây, thu thập xong vừa lúc có thể ăn cơm!”Thời gian nửa tháng ngắn ngủi, đệ tử một trong tam đại tông môn đại
lục Tấn Tiềm, tinh anh đoan chính thế gia Liễu Tam đã hoàn toàn bị dạy
hư, cùng mấy tên đệ tử xấu Thánh Trí phái thông đồng làm bậy, từ một
người không đồng ý với việc cướp bóc đến hiện tại tích cực chủ động hiến kế, phối hợp hành động.Thật sự là phần của cải “phi nghĩa” hắn được chi trong nửa tháng này
đã vượt xa những thứ mà hắn lấy được trong một năm tại tông môn .Chuyện đánh cướp tu sĩ, những đệ tử xuất thân danh môn không thèm
làm. Trong mắt bọn hắn, Trên người tán tu có thể có mấy khối linh thạch? Đem toàn bộ tài sản đưa cho bọn hắn cũng khinh không thèm nhìn ấy chứ.Nhưng Đề Thiện Thượng nói cho hắn biết, tán tu bình thường quả thật
rất nghèo, nhưng với những tán tu lấy cướp bóc làm nghề nghiệp, gia tài
giả cầm đầu gật đầu nói: “Lão phu Lâm Giáp, vị này là Lục thiếu gia nhà
ta, vị này là Lâm Đinh.” Trong lúc nói chuyện, ánh mắt của hắn vẫn ngó
chừng Doãn Tử Chương không tha.“Thì ra là Lâm Lục thiếu gia cùng hai vị tiền bối trong ‘Lâm thị thập tương’, ngưỡng mộ đại danh đã lâu. Vị này… cũng không phải là Lâm Tam
thiếu gia, hắn là đệ tử phái Thánh Trí, họ Doãn tên Tử Chương.” Liễu Tam thấy người phái Thánh Trí rõ ràng không muốn để ý ba người Lâm gia, cho nên liền chủ động giải thích giới thiệu.“Ồ? chẳng những Vị tiểu huynh đệ này rất giống Tam thiếu gia, ngay cả trong tên cũng mang chữ ‘Tử’, quả thật rất trùng hợp.” Lâm Giáp ý vị
thâm trường nói.Liễu Tam chỉ đành phải cười làm lành, ba người này hiển nhiên không
đem mấy tu sĩ Luyện Khí kỳ như Doãn Tử Chương đặt trong mắt, cũng không
đợi bọn họ mời liền tự chủ trương lưu lại.Lâm gia Vũ quốc là kẻ địch của Doãn Tử Chương, mấy người Đề Thiện
Thượng biết rất rõ, dĩ nhiên cũng sẽ không cho bọn họ sắc mặt tốt. Hơn
nữa ánh mắt Lâm Lục thiếu gia kia đánh giá Doãn Tử Chương rõ ràng có
dụng ý khác, tình cờ liếc tới hướng Thạch Ánh Lục ánh mắt cũng rất
không thành thật, nếu như không phải là không muốn công khai đắc tội
Chiêu Thái tông, chỉ sợ bọn họ đã sớm trở mặt đuổi người.Chu Chu trong lòng âm thầm kỳ quái, nói về cái gì Lâm Tam Thiếu, Lâm
Lục Thiếu cũng là đường huynh đường đệ của Doãn Tử Chương, huyết thống
rất gần mà sao nhân phẩm tính tình lại kém xa như vậy? Cho tới bây giờ,
ánh mắt Doãn Tử Chương nhìn Thạch Ánh Lục cũng không khác gì nhìn bọn
Đại sư huynh, Nhị sư huynh, huynh ấy còn ngại dung mạo nàng thật xinh
đẹp, chẳng lẽ hắn thật giống như Đại sư huynh nói, trời sinh không thích mỹ nữ.