Nga Mỵ
Chương 281 : Thạch Tháp Thần Bí
Ngày đăng: 16:43 19/04/20
Sáu vị Đạo quân của Tam đại tông môn thương nghị mỗi tông phái ra một vị Đạo quân cùng nhau hộ tống đội ngũ Liên minh Tây Phương ngũ quốc trở về, tránh bị Liên minh Đan quốc tập kích trên đường, hiện tại song
phương càng đánh càng hăng, nếu như năm tu sĩ thiên tài trẻ tuổi này bị
tận diệt giữa đường thì sẽ là thiệt hại vô cùng đau đớn đối với Tây
Phương ngũ quốc.Ba vị Đạo quân còn lại thì trở về Vũ quốc cùng với Tam đại tông môn và năm người phái Thánh Trí.Trịnh Quyền và Đan Nghê liên tục ân cần dặn dò Chu Chu phải cẩn thận
an toàn, đừng để bị kẻ khác chú ý tới, sau đó rời đi để tiếp tục tìm
kiếm tung tích Thiên Hỏa.“Lâm sư huynh, ngươi nói xem mấy người phái Thánh Trí này có bị bệnh
không vậy? Vậy mà họ còn muốn chạy tới chỗ mấy vị Đạo quân nói dừng lại
ăn cơm! Cũng đã là tu sĩ Kết Đan kỳ rồi, còn ăn cơm cái gì chứ?” Bộ Tử
Lương cười nhạo xem thường.“Là sư muội bọn hắn muốn ăn.” Lâm Tử Mặc đã cẩn thận quan sát mấy
người phái Thánh Trí,đương nhiên không có bỏ qua Chu Chu chỉ là người
phàm.“Ơ? Mỹ nhân kia sao?” Hai mắt Bộ Tử Lương tỏa sáng nói.Hắn không biết rằng phần lớn đệ tử trẻ tuổi tại Tam đại tông môn rất
có hứng thú đối với Thạch Ánh Lục xinh đẹp mê người, lúc trước Thạch Ánh Lục vẫn mang khăn che mặt chưa từng lộ ra dung mạo chân thật, nhưng
trước khi lên đường, mấy vị Đạo quân muốn chính thức giới thiệu mấy
người phái Thánh Trí quen biết với tu sĩ tuổi trẻ nhà mình, thế nên
Thạch Ánh Lục không thể tiếp tục mang khăn che mặt được nữa.Thời điểm nàng tháo cái khăn che mặt kia xuống, mười lăm tu sĩ trẻ
tuổi của tam đại tông môn thiếu chút nữa quên cả hô hấp, ngay cả Lâm Tử
Mặc cũng không nhịn được mà nhìn thêm vài lần, tuyệt thế giai nhân a!Những tu sĩ này tu luyện ít nhất cũng đã mấy chục năm, đương nhiên
đi lên một tầng, áp lực sẽ ngày càng cao, tu vi Kết Đan trung kỳ như ta
cũng mới đi được tới tầng thứ ba, thời gian dừng lại không tới một chén
trà đã không chịu nổi rồi.” Một tu sĩ Tấn Bảo Tông tên Kim Trượng Hồ
nhiệt tình giải thích.Cái gì gọi là cật nhân đích chủy nhuyễn*, chính là loại người này, kể từ khi ăn xong thức ăn và đan dược Chu Chu làm ra, những tu sĩ của Tấn Bảo tông và Tế Lập tông đối với Chu Chu còn nhiệt tình hơn so với những sư huynh sư tỷ thiên tài kia, Chu Chu tùy tiện hỏi một câu cũng được
giải thích vô cùng cặn kẽ.*: Cật nhân chủy nhuyễn, nã nhân thủ đoản hay Cật nhân đích chủy
nhuyễn, nã nhân đích thủ đoản = Cắn người miệng mềm, bắt người ngắn tay
Nghĩa: ăn của người ta, thì nói năng với người ta cũng mềm mỏng hơn.“Tòa tháp này hình như tổng cộng có chín tầng đó!” Chu Chu giật mình nói.Kim Trượng Hồ gật đầu nói: “Đúng vậy , có thể ở bên trong tháp càng
lâu, lên được tầng càng cao thì chỗ tốt càng lớn. Trong tháp có thần
niệm của cường giả Vũ quốc vô số đời trước lưu lại, mỗi cái đều là một
loại truyền thừa vô cùng lợi hại. Thời gian ở trong tháp càng dài thì cơ hội được bọn họ thừa nhận càng lớn, bởi vậy tháp Vũ Thần còn có một cái tên khác là ‘thápTruyền Công.”“Theo truyền thuyết, từ tầng bảy tháp Vũ Thần trở lên còn có truyền
thừa của tu sĩ Đại Thừa kỳ lưu lại đây! Có điều cực ít tu sĩ Kết Đan kỳ
có thể lên tới tầng bốn, ngay cả một người cũng không có lên được tầng
năm, tu sĩ Nguyên Anh kỳ tối đa cũng chỉ lên được tới tầng thứ sáu, chưa ai có thể lên đến tầng bảy, cho dù biết rõ có truyền thừa lợi hại cũng
không thể lấy được.”Chu Chu nhìn thạch tháp khổng lồ cao vút trong đám mây như có điều
suy nghĩ rồi nói: “Nếu có người có thể leo đến tầng thứ chín thì sao?”