Nga Mỵ
Chương 305 : Thiên Hỏa Pk Thiên Hỏa
Ngày đăng: 16:43 19/04/20
Đại trưởng lão huy động Khí Hồn trong tháp Vũ Thần cùng mình hợp lực, gắt gao bảo vệ thân tháp. Diệt Thế Chi Hỏa của Diễm Thí Thiên thật sự
quá lợi hại. Giờ phút này cho dù ông có thể lập tức giết chết tên kia
thì cũng không thể vãn hồi được thương tổn đáng sợ mà Diệt Thế Chi Hỏa
đã và đang gây ra với thành Sùng Vũ.Diễm Thí Thiên quả nhiên là một tên vừa điên vừa biến thái. Chỉ hận
hai lão già của Tấn Bảo tông và Tế Lập tông kia trong lúc nước sôi lửa
bỏng này lại không biết đang ở đâu mà mãi không xuất hiện, dù có Khí Hồn nhưng thời gian ông có thể chống đỡ cũng rất có hạn.Phải bỏ đi tháp Vũ Thần, hợp lực cùng Khí Hồn giết chết Diễm Thí
Thiên, hay tử thủ tháp Vũ Thần đợi Đại trưởng lão hai phái khác đến đây? Thật là một lựa chọn khó khăn!Hoặc là tháp Vũ Thần bị hủy thì tu sĩ trong tháp bị diệt sạch, hoặc
là chỉ trong vài phút nữa thôi toàn bộ thành Sùng Vũ sẽ bị hủy hoại hoàn toàn, dân chúng đều hóa thành xương khô, dù cho Đại trưởng lão là người máu lạnh vô tình như thế nào cũng cảm thấy đau lòng vô cùng.Chu Chu thấy Diệt Thế Chi Hỏa xuất hiện trong nháy mắt, cũng biết
mình không thể trốn nữa, tu vi Đại trưởng lão cộng thêm Khí Hồn tháp Vũ
Thần, có lẽ có thể nhất thời bảo vệ tu sĩ trong tháp, nhưng toàn bộ sinh linh trong thành này sẽ thảm vong đầu tiên.Nếu như viện binh vẫn không tới, cuối cùng người trong tháp vẫn phải đối mặt với cái chết.Nàng không thể thờ ơ để cho nhiều tính mạng vô tội biến mất ngay
trước mắt mình, càng không thể nào chịu được cảnh sư huynh sư tỷ mình
chết trong Thiên Hỏa. Đã như vậy thì hành động thôi!Diễm Thí Thiên cười cười, đứng trên lưng hỏa linh “Huyền Long” thưởng thức kiệt tác của mình: vô số tánh mạng biến mất, hằng hà cung điện,
phòng xá đều sụp đổ dưới uy năng của Diệt Thế Chi Hỏa.Không thể lấy được tháp Vũ Thần khiến hắn có chút tiếc nuối, chẳng
qua có thể thấy thành Sùng Vũ bị hủy hoại như thế này cũng coi như huề
vốn.Trong lúc hắn đang hài lòng đắc chí đánh giá vẻ mặt âm trầm của Đại
trưởng lão phía trên tháp Vũ Thần thì đột nhiên cảm giác được có cái gì
không đúng. Một thứ gì đó khác thường đang khuếch tán ra từ tháp Vũ
Thần, mơ hồ chống lại Diệt Thế Chi Hỏa.Có thể đối kháng với Diệt Thế Chi Hỏa của hắn cũng chỉ có Thiên Hỏa!
Diễm Thí Thiên và Huyền Long đã đi, những ngọn lửa này đều vô lực, cuối
cùng hoàn toàn tiêu tán trước thế công liên tục của Vĩnh Sinh Chi Hỏa.Trên bầu trời, mây đen dày đặc cũng từ từ tản đi, một lần nữa lộ ra trời quang.Khu vực xung quanh quảng trường tháp Vũ Thần đều là cảnh tường lay ngói đổ (nguyên là đồi viên bại ngõa), tu sĩ cấp thấp và dân chúng bình thường tử thương vô số, may mà dân
chúng bên ngoài bị ánh sáng của Diệt Thế Chi Hỏa ảnh hưởng ít, nhờ có
Vĩnh Sinh Chi Hỏa kịp thời xuất hiện đã khôi phục tâm trí bình thường.
Tử khí mà Diệt Thế Chi Hỏa lưu lại cũng bị Vĩnh Sinh Chi Hỏa từ từ hóa
giải, không tạo thành thương tổn được nữa .Đại trưởng lão đi trước truy kích Diễm Thí Thiên, Khí Hồn không thể
rời tháp Vũ Thần quá xa, hư ảnh lão nhân bạch y tóc trắng thoáng một cái liền biến mất ở đỉnh tháp.Chu Chu thấy mấy Nguyên Anh đạo quân của tam đại tông môn bắt đầu thu thập tàn cuộc. Nàng không muốn tiếp xúc với bọn họ để rồi bị bại lộ
thân phận nên không chờ bọn họ tới đây, vội đứng lên hướng ngoài sân
rộng lao đi, chốc lát liền biến mất trong ngõ nhỏ.Thân là một gã “cao nhân” , người ta có đặc quyền được chơi mấy trò
thần thần bí bí nha. Nhất là mới vừa rồi mấy Đạo Quân Nguyên Anh tận mắt nhìn thấy chính nhờ có”hắn” đột nhiên xuất thủ mới bảo vệ được tháp Vũ
Thần để Đại trưởng lão rảnh tay đánh lui ác tặc Diễm Thí Thiên. Vị tu sĩ Nguyên Anh thần bí này quả thực chính là đại ân nhân của Vũ quốc bọn
họ. Người ta không muốn để lộ thân phận, bọn họ cũng không thể cưỡng
cầu.Chu Chu tìm một góc tối không người, cùng Tiểu Trư tách ra, cởi hắc
bào và huyễn hình mặt nạ xuống, sửa lại y phục trên người, như không có
chuyện gì xảy ra trở lại phụ cận quảng trường, tìm được mấy đệ tử Tấn
Bảo tông vẫn còn đang ngây ngốc sợ hãi, đi cùng bọn họ trở lại, chực chờ người trên tháp xuống.