Nga Mỵ
Chương 317 : Bên Trong Thâm Cung
Ngày đăng: 16:44 19/04/20
Chu Chu phát hiện không ổn đang định ra tay thì Đạo Quân Cố Vãn lại đi trước một bước giữ chặt cánh tay nàng khẽ lắc đầu.Trong lòng Chu Chu hiểu rõ, hôm nay Đại trưởng lão quyết tâm muốn áp
chế bọn họ, nếu không thể làm giảm cơn tức của Đại Trưởng Lão thì sau
này còn không biết có bao nhiêu phiền toái đang chờ bọn họ đây.Quan trọng nhất là, sau lưng bọn họ còn có phái Thánh Trí! Nếu như
rước lấy cơn giận lôi đình của Đại trưởng lão thì huỷ diệt phái Thái Trí đối với lão chỉ là một việc dễ như trở bàn tay.Chuyện nghiêm trọng như vậy thì bọn họ không thể liều lĩnh!Cũng may Chu Chu biết được, dù Đại trưởng lão tức giận thế nào thì
cũng tuyệt đối không hề có ý định muốn giết chết Doãn Tử Chương và Cơ U Cốc, cho nên nàng cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn, chờ Đại trưởng lão cảm
thấy hết giận rồi hãy nói.Thực lực không bằng người, cũng chỉ đành như thế .Từng đợt sóng băng hàn như vô tận không ngừng đánh thẳng vào hai
người Doãn Tử Chương và Cơ U Cốc, bọn họ cảm thấy như đang ở trong động
có gió lớn và vô số đá ngầm nho nhỏ, chỉ sợ sau một khắc sẽ bị chôn vùi
trong sóng lớn nhưng khi thủy triều thối lui thì bọn họ vẫn đứng thẳng
tại chỗ như cũ.Cứ như vậy hết thời gian một chung trà, đến cả Đạo Quân Giáp Hoả cũng không nhịn được mà muốn bội phục hai người trẻ tuổi này, áp lực khổng
lồ như vậy, cho dù là Đạo Quân Cố Vãn, tu sĩ Nguyên Anh sơ kỳ cũng không thể hoàn toàn chống cự được, vậy mà bọn họ lại có thể liên thủ với nhau chống cự được đến giờ, quả thực có thể xem như là kỳ tích.Đại trưởng lão cũng âm thầm gật đầu, Chỉ là điểm mấu chốt lão muốn
hôm nay không phải là khảo nghiệm bọn họ, mà chính là lập uy, nếu ngay
lúc này cứ dây dưa kéo dài, cuối cùng mới áp đảo bọn hắn thì hiệu quả uy hiếp sẽ không đủ mạnh.Cho nên lão quyết định thật nhanh chợt thúc đẩy uy áp, đem uy lực
công kích đối với hai người tăng lên gấp mười lần, Doãn Tử Chương và Cơ U Cốc đồng thời hộc máu, đều ngã ngồi trên mặt đất.Đại trưởng lão thu liễm hơi thở bản thân, lạnh nhạt nói: “Mùi vị như thế nào?”Doãn Tử Chương vốn muốn nói, lại bị Cơ U Cốc dùng ánh mắt ngăn lại.
Quả thật thực lực của bọn họ không bằng người, không cần thiết vì một
chút tranh luận mà tự mình chuốc lấy cực khổ. Nhất là, nhất cử nhất động của bọn họ ở chỗ này đều đại biểu cho thái độ của toàn bộ phái Thánh
Trí.Nếu như phái Thánh Trí và Tam đại tông môn nảy sinh xung đột, lại
không thể gia nhập vào Đan Quốc, vậy sẽ dễ dàng sẽ trở thành vật hy sinh đầu tiên khi hai bên giao tranh.Doãn Tử Chương hiểu được lợi và hại, mím môi không nói.“Các ngươi đều đi đi, riêng ngươi đi cùng Bổn hoàng .” Đại trưởng lão uy phong sai khiến, chỉ vào Doãn Tử Chương liền đứng lên đi thẳng ra
trưởng lão, phụ mẫu của hắn đã mất.Doãn Tử Chương tiến lên hai bước, nhẹ nhàng đưa tay ấn lên cửa gỗ thấp bé giữa hàng rào. . . . . .gỗ hoa văn thô giáp chân thật như vậy, hết thảy trước mắt không phải
là ảo giác! Doãn Tử Chương cả kinh, hoàn toàn trở lại trên thực tế .Cảnh tượng này tuyệt đối không thể xuất hiện ở trong hoàng cung Vũ Quốc vô cùng tráng lệ.Nhà chân chính chỉ thuộc về cả nhà ba người bọn họ, rất xa tại biên
thùy phía Tây Nam, nhiều năm trước hắn đã trở về nhìn qua, tất cả đã sớm bị san thành bình địa, tại sao lại tái hiện ở cái địa phương này?Hắn từ từ đem ánh mắt dời về phía Đại trưởng lão, chờ đáp án của lão.Đại trưởng lão chỉ nói: “Ngộ tính của ngươi rất tốt, chỉ trong chốc
lát đã có thể lĩnh ngộ được phương pháp tu luyện của ta, tu luyện cũng
không chỉ ngồi xuống bế quan, mỗi một hơi thở, từng cử động, từng tiếng
nói, một cái nhất tay, nhất chân cũng có thể dung hợp vào đạo lý tự
nhiên của Thiên Địa Huyền Cơ.”Lão nhận thấy ngộ tính của Doãn Tử Chương không thể dùng từ rất tốt
để hình dung, quả thực chính là nghịch thiên! Lão cũng từng truyền thụ
phương pháp bộ hành này cho những đệ tử khác Chiêu Thái tông, nhưng cho
dù là thiên phú cao như Lâm Chấn Kim, phụ thân của Doãn Tử Chương cũng
phải mất ba ngày mới có thể hoàn toàn hiểu rõ, Doãn Tử Chương này chỉ
trong một khắc đã có thể lĩnh ngộ được bảy tám phầnNếu như bình thường, một người cuồng tu luyện như Doãn Tử Chương có
thể được được tu sĩ Đại Thừa kỳ chỉ điểm, nhất định sẽ chăm chú ghi nhớ rồi nghiền ngẫm, nhưng là bây giờ, tâm tư của hắn hoàn toàn không hề
đặt ở đây.Đại trưởng lão thấy hắn không tập trung, lòng vốn vui mừng cũng lạnh
đi mấy phần, tiểu tử này tư chất lẫn ngộ tính đều tốt, nhưng hai cha con đều là một loại đức hạnh, cố chấp quyến luyến những đồ vật không một
chút giá trị.“Ngươi thu liễm hơi thở chờ trong chốc lát, sau khi thấy sẽ hiểu được mọi chuyện.” Đại trưởng lão ném những lời này rồi phẩy tay áo xoay
người bỏ đi.