Nga Mỵ

Chương 319 : May Mắn

Ngày đăng: 16:44 19/04/20


Giọng nói của Lâm Chấn Kim truyền đến từ phía sau hắn: “Ta biết con

không thể tha thứ cho ta, chính ta cũng không thể nào tha thứ cho bản

thân mình. . . . . . con có thể nói cho ta biết, mẫu thân của con được

chôn cất ở nơi nào?”Lâm Chấn Kim từ trong miệng của những kẻ đã giết Doãn Phiêu Nhi biết

được bà chết ở nơi nào, ông đã đến đó tìm rất nhiều lần nhưng không thể

tìm thấy hài cốt của bà, nghe lời Doãn Tử Chương vừa mới nói, hắn tận

mắt nhìn thấy mẹ hắn chết thảm, vậy hơn phân nữa thì chính hắn đã tự tay chôn cất mẫu thân .Doãn Tử Chương cắn răng không đáp.Lâm Chấn Kim bất đắc dĩ, đành xoay qua nói với Đại trưởng lão: “Nhị thúc, để cho hắn đi đi.”Đại trưởng lão đối với kết quả như thế này cũng không hài lòng, nhưng vẫn biết không thể nóng vội, vung tay áo lên gió lạnh nhanh chóng cuốn

đến, Doãn Tử Chương liền biến mất ngay tại chỗ.Doãn Tử Chương chỉ cảm thấy đột nhiên lơ lửng, đến lúc có thể đứng

vững cũng chính là lúc phát hiện mình đã trở lại bên ngoài hoàng cung,

bên tai truyền đến âm thanh hờ hững của Đại trưởng lão: “Ít nhất phụ

thân của ngươi vẫn còn sống, chẳng lẽ ngươi thật sự muốn cả phụ thân lẫn mẫu thân của người đều mất thì ngươi mới vừa lòng?”Cả người Doãn Tử Chương chấn động, cũng không quay đầu lại cứ đi thẳng về phía trước.Bên trong tiểu viện, Lâm Chấn Kim mang vẻ mặt thống khổ nhìn Đại

trưởng lão, Đại trưởng lão lại không hề đem một chút tâm tình của hắn để vào trong mắt: “Ngươi không cần nhìn ta như vậy, sớm muộn gì hắn cũng

sẽ biết chuyện này nếu đã như vậy chi bằng biết sớm vẫn tốt hơn. Ngươi

có thể chậm rãi chờ đợi, nhưng có một số việc không thể nào chờ đợi

được.”Lâm Chấn Kim đứng phắt dậy phẫn nộ nói: “Trong lòng các ngươi cũng

chỉ có những chuyện này. Là ta bất hạnh sinh ra ở Lâm thị, ta trả lại

cho các ngươi một tu sĩ Đại Thừa kỳ là được. A Chương họ Doãn, từ đầu

đến cuối nó không hề nợ Lâm Thị chuyện gì, tại sao các ngươi còn đánh

chủ ý vào nó.”“Diễm Thí Thiên chưa đột phá Đại Thừa kỳ, chỉ dựa vào uy lực của ba

loại Thiên Hỏa cũng đã có thể cùng ta đánh một trận không mà không rơi
thiết với nhau giống như trước.Bên trong hoàng cung Đan quốc cách đó vạn dặm, thái tử Diễm Thí Thiên mỉm cười nghe mật thám bẩm báo tin tức bên kia Vũ quốc.Hơn hai tháng trước, thái tử đánh bất ngờ tháp Vũ Thần ở thành Sùng

Vũ thất bại, tổn hao mất ba tên tu sĩ Nguyên Anh kỳ, ngay cả chính hắn

cũng bị thương không nhẹ, nhưng mà tâm tình của hắn không bị ảnh hưởng.Có thể lấy tu vi Nguyên Anh hậu kỳ ứng chiến với tu sĩ Đại Thừa kỳ,

còn nháo thành đô Vũ quốc đến long trời lở đất, tu sĩ cấp thấp chết vô

số, thậm chí còn ép đối phương phải triệu hồi Khí hồn của tháp Vũ

Thần để đối đầu cùng hắn, cho dù nói như thế nào đi nữa thì vẫn có thể

được xem là vẻ vang .Hơn nữa còn chưa nói đến, Đan Nghê làm cho hắn tìm kiếm mấy năm nay

cũng xuất hiện, đây quả thật là một cái kinh hỉ ngoài ý muốn.Trinh thám đang quỳ sát phía dưới cảm giác được tâm tình của thái tử

rất tốt, nói chuyện cũng lưu loát hơn ngày thường rất nhiều: “Có một nữ

nhân Đan tộc vô cùng thần bí ẩn cư trong hoàng cung Vũ quốc, tin tức này vô cùng xác thực. Nhưng nữ tử này luôn che mặt mỗi khi ra ngoài, không

cách nào xác định thân phận thật sự.”“Theo mật thám trong cung nói, tu vi nữ tử này ít nhất đã đạt tới

Nguyên Anh kỳ, vô cùng giỏi trong việc khống chế lửa. Nơi ở của nàng do

Lâm Thế Cung tự mình an bày, hiện đang ở tẩm cung phía tây của Lâm Thế

Cung.”Ngón tay dài của Diễm Thí Thiên cầm chén rượu bằng ngọc lưu ly trên

bàn, trầm ngâm nói: “E rằng không đơn giản như vậy, phân phó người phía

dưới không nên quá lộ liễu. Bổn cung cho rằng, nữ nhân trong hoàng cung Vũ quốc này này tám chín phần chính là giả. . . . . . Nhưng mà không

sao, nhìn chằm chằm vào người giả, sớm muộn gì người thật cũng sẽ xuất

hiện. Đợi nàng ấy thu thập hai loại thiên hoả còn lại, đến lúc đó nếm

thử mùi vị nhất định sẽ càng thêm thú vị.”