Nga Mỵ

Chương 324 : Tìm Được Đường Sống Trong Chỗ Chết

Ngày đăng: 16:44 19/04/20


Lúc Doãn Tử Chương nguy hiểm nhất thì đã quyết định dùng thân làm

gương, dùng Thiên Tinh Như Ý ám toán sau lưng một gã tu sĩ Nguyên Anh,

đồng thời phía trước thi triển thuật giam cầm cố định hắn giữa không

trung để tu sĩ Nguyên Anh khác công kích.Hai tu sĩ Nguyên Anh kỳ tại thời khắc này đều dứt bỏ mặt mũi thân

phận, không hề giữ lại mà dùng tới toàn lực, xuất ra tuyệt chiêu đặc

biệt để đối phó Doãn Tử Chương – tu sĩ Kết Đan kỳ.Lực khổng lồ đẩy cái lá chắn thủy tinh được hình thành từ tủy băng

trên tay Doãn Tử Chương lệch sang một bên, Doãn Tử Chương rõ ràng thấy

cánh tay phải của tu sĩ kia biến thành tái nhợt, trên cánh tay sinh ra

từng mảnh vẩy, sắc bén bén nhọn như móc câu, móng vuốt sắc bén hung dữ

hướng trái tim của hắn mà khoét.Loại biến dị cổ quái này chính là một loại thủ đoạn công kích lợi hại nhất của tu sĩ, tên là “Kỳ Lân Thiết Ti”, toàn thân tinh khí thần tập

trung vào một tay, đủ để dời núi chém gió, dù là ba bốn tu sĩ Nguyên Anh kỳ xếp một chỗ, cũng có thể một quyền xuyên thủng!Toàn bộ tinh lực của tu sĩ đều dùng tại Kỳ Lân Thiết Ti, thuật giam

cầm mất đi pháp lực ủng hộ, toàn diện lập tức bắt đầu vỡ vụn.Nhưng là trước khi hắn thi triển Kỳ Lân Thiết Ti thì đã phi thân bổ

nhào vào Doãn Tử Chương khoảng cách không đến một trượng, khả năng ứng

biến của Doãn Tử Chương có hạn, lại bị dư âm còn lại của giam thuật cầm

ảnh hưởng, động tác tránh né của hắn rất chậm chạp, mắt thấy đầu ngón

tay sắc bén vô cùng muốn đụng chạm thân thể của mình, Doãn Tử Chương

kinh hãi mà không loạn, dựa theo 《 Tủy Băng quyết 》công quyết “Huyền

Băng giáp”, điều động toàn bộ pháp lực trong thân thể huyễn hóa thành

một bộ băng giáp dày khoảng hai, ba thốn, cộng thêm lúc ở động phủ của
hòa, sờ tới sờ lui nhất định rất thoải mái.Trong phòng yên lặng im ắng, chỉ có hắn cùng với Chu Chu, còn có

tiếng hít thở quy luật của Tiểu Trư, trong không khí hương cỏ xanh lơ

lửng, còn có khí tức trên người Chu Chu hỗn hợp hương thơm mùi thuốc,

tựa hồ Doãn Tử Chương cảm thấy đau xót trên thân thể cũng giảm bớt đi

một ít.Ngoài phòng truyền đến một hồi tiếng bước chân, Chu Chu ngủ cũng

không yên, nghe được tiếng bước chân truyền đến, liền lập tức mở to mắt

tỉnh lại, Tiểu Trư cũng cảnh giác mà đạp đá tứ chi xoay người nhanh

chóng bò qua mặt Doãn Tử Chương, ngồi xổm bên giường sẵn sàng đón quân

địch.Bị heo giẫm lên mặt, Doãn Tử Chương ngẩn ngơ đến khi kịp phản ứng,

tức giận thiếu chút nữa thổ huyết, bình thường coi hắn là núi cao, thế

mà thừa dịp hắn bị thương không cách nào phản kháng trực tiếp giẫm lên

mặt của hắn!Cái đồ con lợn này!Người đến là Lâm Chấn Kim, liếc thấy Doãn Tử Chương đã tỉnh lại, vội

vàng vui vẻ đi đến bên giường duỗi tay nắm chặt cổ tay của hắn, một cỗ

khí tức thanh mát theo bàn tay của ông truyền đến, rất nhanh lưu chuyển

qua toàn thân Doãn Tử Chương, xua tán đau đớn trên người hắn đi một ít.“Khá tốt! Không có việc gì.” Lâm Chấn Kim cẩn thận xác nhận qua

thương thế của con trai, như trút được gánh nặng, tâm trạng thấp thỏm

bất an mấy ngày nay rốt cục thả xuống.“Con đừng nói chuyện, từ từ tĩnh dưỡng hai ngày là tốt rồi! Những chuyện khác con không cần lo lắng.” Lâm Chấn Kim nói.Doãn Tử Chương lẳng lặng nhìn ông một cái, sau đó chuyển ánh mắt đến trên người Chu Chu.“Huynh làm ta sợ muốn chết!” Chu Chu bẹt miệng nói, cố kỵ đến Lâm Chấn Kim ở bên cạnh, nàng có rất nhiều lời nói bất tiện.Nếu như không phải cố kỵ phái Thánh Trí còn có các sư huynh sư tỷ vẫn còn trên địa bàn Vũ Quốc, hiện tại nàng rất muốn rất muốn mang Tiểu Trư vọt tới trong trang viên Lâm thị, đem hai gã Đại gia, Tam gia gì đó đốt thành tro!