Nga Mỵ
Chương 43 : Cực Kỳ Tham Ăn
Ngày đăng: 16:39 19/04/20
Edit: Tần NguyệtBeta: Tiểu Ngọc NhiBa tháng nay, Trịnh Quyền luôn lạnh nhạt với Chu Chu, Phù Quy không
đoán được tâm ý của ông, nhưng sau hôm nay, xem ra Trịnh trưởng lão đối
với đệ tử nhập thất của mình cũng không tồi. Cho nên tuy trong lòng hắn
vẫn còn chút khinh thường Chu Chu ngoài học thuộc lòng thì không biết
cái gì, nhưng thái độ ôn hòa hơn không ít.Quản sự đan phòng vốn có ba người, hai tu sĩ sơ kỳ Trúc Cơ cùng Thành Khuê Bản, Chu Chu thay thế Thành Khuê Bản, nên Phù Quy dẫn nàng đi gặp
hai vị “đồng nghiệp” trước.Hai tu sĩ Trúc Cơ kỳ này một người tên là Cốc Mẫn, một người tên Niên Báo, đều là Luyện Đan sư nhị phẩm. Bọn họ phụ trách quản lý đan phòng
trước cả khi Trịnh Quyền gia nhập Thánh Trí phái, chuyên luyện đan cho
môn phái, tình tình trầm lặng không thích nói chuyện, trầm mê trong
luyện đan, đối với việc thay người không có chút ý kiến, chào hỏi Chu
Chu xong liền quay lại luyện đan, nhưng những người khác trong đan phòng lại vô cùng ngạc nhiên.Không ít người thầm nghĩ, để cho tiểu nha đầu bộ dạng vừa ngốc vừa
xấu kia quản lý đan phòng, không phải là muốn làm mất mặt núi Ứng Bàng
sao? Đan dược vô cùng quan trọng đối với sự phát triển của môn phái,
Trịnh trưởng lão sao có thể xằng bậy như vậy a!Nhưng Trịnh Quyền đã quyết định, cho dù là Nguyên Anh tổ sư Vưu Thiên Nhận cũng không thể tùy tiện đi bắt bẻ hắn, mọi người chỉ có thể giấu
bất mãn trong lòng, ngoài mặt giả bộ nhiệt tình thân mật chào đón Chu
Chu nhậm chức.Công việc mà Chu Chu tiếp nhận chủ yếu phân ra hai hạng mục, linh
không sao, ăn chút phế đan, bã thuốc này thì có thể xảy ra chuyện gì?Đợi Chu Chu túm được nó lên, Tiểu Trư đã ăn hết nửa vạc phế đan cùng
bã thuốc, thần kỳ chính là cân nặng của nó vẫn không thay đổi, Chu Chu
dở khóc dở cười ôm nó, cảm thấy mất mặt, vội vàng cáo từ rời đi.“Ngươi cái gì cũng ăn, không sợ bị tiêu chảy sao?”Chu Chu vừa đi vừa bất đắc dĩ xoa xoa đầu Tiểu Trư.Tiểu Trư thân thiết cọ cọ trong lòng nàng, nheo mắt “ư ư” hai tiếng,
tựa hồ muốn nói với Chu Chu mình rất khỏe, không có chuyện gì hết.Chu Chu nhìn thấy bộ dáng đáng yêu của nó, không nhịn được ôm lấy
thơm một cái. Lần đầu tiên nàng thấy Tiểu Trư, đã có cảm giác rất thân
thiết, giống như là một bộ phận của thân thể, nàng có thể cảm thấy rõ
ràng tâm tình của nó.Nàng sở dĩ không quá lo lắng Tiểu Trư sẽ bị bệnh, là bởi vì từ đầu
tới cuối nàng đều không cảm thấy Tiểu Trư có cảm giác khó chịu hay đau
đớn linh tinh gì, thậm chí còn cảm thấy, Tiểu Trư ăn mấy thứ kia là có
lợi cho nó.“Ngươi rất thích ăn phế đan, bã thuốc sao? Bọn họ nói mấy thứ kia đều vô dụng, ta ngày mai lấy cho ngươi ăn được không?” – Chu Chu nói với
Tiểu TrưTiểu Trư “ư ư” vài tiếng, hẳn là tán thành với nàng.Trở lại nơi ở, Chu Chu múc một gáo nước suối đặt ở góc phòng, kêu
Tiểu Trư qua uống, bản thân thì mệt mỏi nằm xuống giường đi ngủ, một lát trời đã sáng.Khi Doãn Tử Chương đến, Chu Chu vẫn còn ngủ trên giường, kết quả liền bị hắn nhéo tai xách từ trong chăn ra, mơ mơ màng màng đi làm điểm tâm. Tiểu Trư phát hiện ác nhân đến, sợ tới mức chạy theo Chu Chu vào phòng
bếp, sống chết không chịu đi ra một mình.Chu Chu trấn an xoa xoa nó, nàng và nó thật là đồng bệnh tương liên, bỗng nhiên nghe Doãn Tử Chương kêu lên:“Khay đan dược này ngươi lấy ở đâu? Làm sao đều ngâm nước thế này?