Nga Mỵ

Chương 490 : Hiểm tử nhưng vẫn còn sống

Ngày đăng: 16:46 19/04/20


Cũng cùng ngay thời khắc đó, móng vuốt của Huyền Long đã đánh tới trước ngực Trình Quyền, đầu vuốt sắc bén lộ ra khí tức tử vong nồng đậm phá vỡ giáp hộ thân, miếng ngọc bài đeo trước cổ ông vỡ vụn, thoáng chốc phát ra ánh sáng màu đỏ chói loà.



Diễm Thí Thiên chợt nhận ra thứ khí tức phát ra từ trên người Trịnh Quyền không hề bình thường, trong lòng giật mình, quát to “ Lui!”



Móng vuốt Huyền Long ngừng lại nhưng vẫn muộn một bước, ánh sáng màu đỏ phát ra từ ngọc bài cùng với khí tức của Thiên Hoả phát ra từ Huyết Phách đan trên người Trịnh Quyền vừa chạm nhau, trong nháy mắt còn mạnh hơn cả Liệt Thiên Lôi mấy phần.



Huyền Long chỉ cảm thấy một cỗ khí tức vô cùng khủng bố mãnh liệt điên cuống lao tới, thân thể của nó bị loại khí tức đáng sợ này xé rách, có dấu hiệu bị thiêu huỷ.



Diễm Thí Thiên cũng cảm thấy được loại khí tức đáng sợ này, khí huyết toàn thân rối loạn. Huyền Long ngửa mặt lên trời rống thảm một tiếng, thân thể to lớn bị đánh xa vài chục trượng, móng vuốt đánh vào người Trịnh Quyền bây giờ nhìn không còn hình dáng, vảy rồng từng mảng hoá thành những đốm lửa màu đen rơi lả tả khắp nơi.



Không hề giống với những thương thế nhỏ do Liệt Thiên Lôi tạo thành lúc trước, lần này Huyền Long bị thương nặng đến mức, cơ hồ huỷ diệt gần bốn thành nguyên khí tu vi của nó. Nếu như không phải trên người nó có bốn loại Thiên Hoả sức mạnh cường đại chỉ sợ nó đã bị ánh sáng màu đỏ đó luyện hoá ngay tại chỗ.



Đây là thứ đồ gì mà lại lợi hại như thế? Có thể khắc chế Huyền Long đã dung hợp bốn loại thiên hoả ?!”



Diễm Thí Thiên kinh sợ khó hiểu, cho dù là mấy năm về trước khi hắn còn là Nguyên Anh hậu kỳ cùng các trưởng lão của Tam đại tông môn đối chiến, Huyền Long cũng chưa từng trọng thương nặng như bây giờ.



Giữa ánh sáng màu đỏ, thân ảnh của Trịnh Quyền hoàn toàn biến mất, sau đó thứ ánh sáng màu đỏ cũng biến mất không còn một chút dấu vết.



Lần này Huyền Long bị thương nặng ngang bằng với bản thân của Diễm Thí Thiên, cho dù thế nào hắn cũng sẽ không nghĩ đến mình sẽ bị một Trịnh Quyền mà hắn vốn coi như kiến hôi gây thương tích .



Thứ ánh sáng màu đỏ mới vừa rồi là thứ gì ? Dường như uy lực còn lớn hơn Thiên hoả, căn bản không phải là thứ có thể xuất hiện ra từ một món đồ tầm thường. Diễm Thí Thiên vừa thu hồi Huyền Long, vừa ăn dược chữa thương , vừa cau mày suy nghĩ.




Này rõ ràng là bịa đặt một cách trắng trợn! Cho dù Tấn Bảo tông có thiếu tiền thì cũng sẽ không bán Bảo Hạm cho bất cứ ai.



Hướng Triệu Thiên vừa hô hào trên thuyền xong liền than thở nói : “ Ta phát hiện bản thân càng ngày càng vô sỉ rồi, thật không biết khi về có phải chịu phạt không?”



Tiếu Thủ bên cạnh hừ một tiếng khinh thường nói : “ Trình độ vô sỉ của ngươi vẫn luôn là hạng nhất, không bao giờ có thể bị vượt qua.”



“Đừng nói nhảm nữa, mau tới hỗ trợ!” Cổ Tuyền đứng ở ngoài khoang thuyền kêu lên.



Hai người vội vàng đeo mặt nạ lên chạy ra tự tay tiếp đón và an trí tộc nhân Đan tộc. Bây giờ vẫn chưa tới lúc cùng Đan quốc ngang nhiên khai chiến, cho nên bọn họ vẫn nên khiêm tốn một chút, giả dạng thành người của phái Thánh Trí là tốt rồi.



Trên Bảo Hạm chính là những đệ tử nòng cốt của Tấn Bảo tông, bọn họ cũng muốn hộ tống Bảo Hạm trở về thành Sùng Vũ, nhưng mà giữa đường gặp Doãn Tử Chương chạy đến cầu viện binh liền lập tức tự quyết định thay đổi phương hướng chạy tới đón người, còn thuyết phục Đạo Quân Tế Tường thay Doãn Tử Chương quay về thành Sùng Vũ báo tin.



Trong lòng Doãn Tử Chương vô cùng nhớ Chu Chu, hận không thể lập tức quay đầu chạy ngược trở về, hơn nữa một chiếc Bảo Hạm có thể một lần mang theo toàn bộ tộc nhân, tốc độ đi đường còn nhanh hơn ban đầu không biết bao nhiêu liền không hề có chút dị nghị lập tức dẫn bọn họ tới.



Tu sĩ Diễm tộc nhận được nghiêm lệnh muốn cản trở nhóm người này, thấy đối phương có thái độ như vậy chỉ đành cứng rắn tiến lên tấn công.



Toàn bộ pháo phòng hộ trên Bảo Hạm của Tấn Bảo tông đồng loạt khai hoả, hướng về phía tộc nhân Diễm thị tấn công lại có thêm mấy tên sát thần Doãn Tử Chương, Phần Bích Thấm, Đan Nhiễm, Cổ Tuyền, sáu đội tu sĩ Nguyên Anh còn lại của Diễm thị cho dù đồng thời ra tay cũng không đạt được chút lợi thế nào, đành trơ mắt nhìn từng nhóm từng nhóm người được đưa lên Bảo Hạm, sau đó bay về phía Vũ quốc.



Doãn Tử Chương nhìn tộc nhân cuối cùng lên đến Bảo Hạm liền khẩn trương hỏi Phần Bích Thấm : “ Chu Chu đang ở đâu?”