Nga Mỵ

Chương 498 : Thời gian không đợi ta

Ngày đăng: 16:46 19/04/20


Chu Chu không muốn lừa dối Doãn Tử Chương, nói khẽ: “Trên đời này đâu có sự chuẩn bị thật sự vạn toàn nào?”



“Vậy thì đợi thêm chút nữa!” Doãn Tử Chương giận tái mặt nói.



“Không đợi được nữa rồi. Thấm tỷ tỷ đã từng nói, những tộc nhân tu sĩ và yêu thú ngày đó Diễm tộc phái đi chặn đường chúng ta vô cùng quái lạ, giống như là tên điên mất đi ý thức chỉ biết tấn công giết chóc, nếu muội không đoán nhầm, đó có thể là vì trúng “Khôi lỗi hương” mà tạo thành.”



“Lúc trước muội đã thấy qua Diễm Thí Thiên làm thế, hắn dùng lô đỉnh hút hết tinh nguyên của nữ tu sĩ đã tử vong rồi luyện họ thành con rối, cũng có thể luyện những tu sĩ đẳng cấp cao đang sống sờ sờ không chịu nghe lệnh hắn trở thành con rối. Những tu sĩ cấp cao đã mất tích ở Đan quốc… kết cục tám chín phần mười sẽ là như thế. Một khi Diễm Thí Thiên hoàn thành được kế hoạch của hắn, hậu quả sẽ thế nào?”



Vừa rồi Chu Chu hoàn toàn không đề cập đến chuyện này với Đạo Quân Chúc Bạc, chính là sợ vạn nhất cái tin tức chưa được xác minh rõ này truyền ra, sẽ tạo thành sự khủng hoảng nghiêm trọng. Một lần luyện chế nhiều con rối đẳng cấp cao như thế, sẽ tiêu hao dược vật nhân lực cực lớn, không thể thành công trong một sớm một chiều, cho nên Chu Chu quyết định đợi Lâm Chấn Kim đến rồi mới nói ra suy đoán của mình.



“Thoáng một cái đã từ Luyện Khí kỳ trùng kích Nguyên Anh kỳ, chỉ ổn định cảnh giới thôi cũng tiêu tốn năm ba năm, ước hẹn mười năm của Diễm Thí Thiên với Đại trưởng lão chỉ còn năm năm nữa, nếu như thắng thì hắn sẽ làm gì gì, muội với huynh đều rất rõ ràng.” Năm ba năm trong lời Chu Chu là ước đoán lạc quan. Nàng đã rõ đó là khó có khả năng.



“Cho dù muội có thành công cũng không phải là đối thủ của Diễm Thí Thiên, nhỡ may thất bại, cả tính mạng muội cũng không giữ được.” Doãn Tử Chương nắm chặt đôi vai mảnh khảnh của Chu Chu, giọng nghiêm nghị gần như là quát khẽ.



“Ít nhất muội cũng có thể bên huynh chiến đấu tới cùng, hơn nữa còn có công pháp và bảo vật mà Băng Hỏa Thần Cương và Ngọc Khiết Thần Vương để lại. Nói không chừng có thể cho chúng ta tìm được cách khác đối phó với Diễm Thí Thiên.” Thái độ Chu Chu cố chấp lạ.



Vì bản thân mang đơn linh căn hệ băng nên Doãn Tử Chương vẫn chỉ luôn chú ý tới công pháp hệ băng, mà Chu Chu vì giúp hắn cải tạo thân thể trong vài năm, đã tranh thủ thời gian nhàn nhã xem không ít công pháp hệ Hỏa và các bút kí tương quan mà Băng Hỏa Thần Vương và Ngọc Khiết Thần Vương để lại.
Tu sĩ Nguyên Anh rất thần thông, muốn trùng kiến một tòa nhà không hề khó, Chu Chu nấu xong thức ăn, phòng cũng sửa xong, giống năm đó như đúc! Chu Chu cũng hơi giật mình sao Doãn Tử Chương lại nhớ về chỗ này tinh tường như thế.



Để không ảnh hưởng đến tâm tình của nhau, hai người lẳng lặng ăn cơm, không có nhắc đến chủ đề kết anh.



Lâm Chấn Kim đang đi thì thu được phi kiếm truyền tin của Đạo Quân Chúc Bạc, biết con trai và Chu Chu đều ở đó, gấp rút đi, chỉ tốn mười ngày thì đã tới Tây Nam, so ra sớm hơn kế hoạch mấy ngày.



Ông nghe nói về quyết định của Chu Chu, cũng không khích lệ nổi, trò chuyện với Doãn Tử Chương một đêm, rút cục Doãn Tử Chương cũng không xụ mặt với Chu Chu nữa. Mà đối với phỏng đoán của Chu Chu về âm mưu của Diễm Thí Thiên, Lâm Chấn Kim cũng biết chuyện này rất nghiêm trọng, tự mình truyền thư nhắc nhở Lâm Thế Cung.



Chu Chu đặt quyết tâm muốn chuẩn bị vượt ải, nhưng đó cũng không phải là chuyện cứ nói là làm được ngay, bình thường tu sĩ Trúc Cơ kỳ đều phải bế quan tĩnh tu ít nhất mấy tháng, có thể ở trên lôi đài tiến Trúc Cơ thành công trong một ngày như Doãn Tử Chương, trước giờ vẫn là một tình huống hiếm thấy đã thành truyền kì.



Chu Chu cũng không chọn bế quan như thường, mà nắm chắc thời gian ngày ngày cũng Doãn Tử Chương đi du lịch tới các thành trấn phụ cận, có khi nói chuyện phiếm với tiêu nhị bán quán ăn bình thường, có khi ngồi ở trà lâu hoặc dưới gốc đại thụ đầu thôn nào đó nghe người thuyết thư kể chuyện xưa.có khi xuyên qua ngõ hẻm đi nhìn ngọn đèn, lửa bếp mấy nhà dân chúng bình thường.



Doãn Tử Chương tuy thấy lạ, nhưng ghi nhớ lời cha từng nói, phương pháp tu luyện đạo tâm và cảm ngộ chí lý của mỗi người là khác nhau, Chu Chu làm gì cũng có ý riêng, cho nên chỉ ở bên không nói gì.



Hắn chỉ hi vọng Chu Chu chọn lựa được con đường phù hợp nhất với mình.