Nga Mỵ

Chương 5 : Ai Là Người Của Hắn

Ngày đăng: 16:39 19/04/20


Liêu Vịnh Lân gần như nhảy dựng lên: “Chúng ta vì sao phải ăn nói khép nép thế? Ta là luyện khí tầng một, tiểu muội ngươi là luyện khí

tầng ba, chẳng lẽ còn sợ một hoàng mao tiểu tử?“Đại ca giữ mồm! Cả tiểu muội ta còn không nhìn thấu tu vi của hắn, ngươi nghĩ chúng ta tùy tiện đắc tội hắn, kết cục sẽ ra sao?” Liêu Vịnh Kỳ vội lên tiếng ngăn ca ca khẩu xuất cuồng ngôn.“Ngươi là nói, vị tiểu ca kia tu vi trên ngươi? !” Liêu Thiên Hoa tuy sớm đã có dự cảm, nhưng nghe xong cũng không kém giật mình.Liêu Gia có một vị trưởng bối là môn hạ của Thánh Trí Sơn, là trúc cơ hậu kỳ đệ tử, theo như lời vị trưởng bối kia nói, Liêu Vịnh Kỳ chính là thủy, mộc song linh căn, tuổi chỉ vậy có thể có được tu vi luyện khí

tầng thứ ba, đã là thiên tài. Thiếu niên vừa rồi nhìn chỉ lớn hơn nàng

vài tuổi, thế mà tu vi lại hơn nàng, không khỏi hơi ghê gớm.“Đại ca ngươi nghe tiểu muội một câu, chớ có trêu vào hắn, bằng không hậu quả vị tất ngươi và ta có thể gánh chịu.” Bởi vì Liêu Vịnh Kỳ thiên phú cực cao được toàn gia tộc gởi gắm hy

vọng, lại từng đi theo vị trưởng bối trúc cơ kia tu luyện, kiến thức

uyên bác không phải những kẻ khác trong Liêu Gia có thể sánh bằng, thành ra, niên kỷ tuy nhỏ, nhưng lời nói ra ngay cả phụ thân của nàng cũng

nghe theo, Liêu Vịnh Lân trong lòng dù không phục, cũng không dám thêm

nhiều lời.Liêu Vịnh Kỳ cảnh cáo huynh trưởng xong, nghiêng đầu nhìn về phía

đống lửa ở đằng xa, trong lòng tính toàn làm thế nào để kết giao với vị

thiếu niên thiên phú nổi trội hơn mình kia.Chu Chu cầm hai con thỏ đã rửa sạch trở về bên đống lửa, Liêu Gia ba

người đã rút đi, thiếu niên đang húp lấy húp để từng ngụm canh, cũng

không sợ nóng.Nàng tiện tay đem thịt thỏ xỏ vào vĩ sắt nướng trên lữa, tiếp đó lại

bắt đầu lấy cái chén nhỏ, đem những quả dại mà nàng đặc biệt tìm thấy
giấu, một mặt len lén dịch ra đằng sau một chút, ngồi xổm cách xa con

suối một khoảng.Thiếu niên thấy mắt nàng chớp chớp, tâm niệm khẽ động, trong tức thì

đã hiểu ra, liền nổi cơn thịnh nộ, đưa tay véo lỗ tay nàng, từng chữ,

từng chữ nguy hiểm nói: “Ngươi đừng nói với ta, ngươi không nhớ ta tên là gì!“Chu Chu buông nồi ra cố sức kêu lên: “Ngươi, ngươi trước kia rất lâu chỉ nói qua một lần, ta, ta làm sao mà nhớ…”“Lợn ngố! Trong đầu ngươi bộ toàn là đá? Tên của ta ngươi còn không nhớ, chết tiệt!” Thiếu niên giận đến cực điểm càng ra sức vặn lỗ tai của nàng.Chu Chu đau đến nước mắt lưng tròng, oa oa van xin nói: “Ta sau này sẽ nhớ kỹ, nhất định sẽ nhớ kỹ! Ngươi buông ra được không?”“Ngươi nghe rõ cho ta, dùng đầu heo của ngươi mà nhớ cho kỹ! Ta kêu là Duẫn! Tử! Chương!” Thiếu niên kéo tai nàng lên, ở bên tai gầm nhẹ, gầm xong còn không quên véo thêm một cái nữa, hăm dọa nói: “Ngươi nếu dám quên nữa, ta liền nhéo rớt đầu heo của ngươi!”“Không dám không dám! Khẳng định tuyệt đối tất nhiên không dám!” Chu Chu rất thành thật chỉ tay lên trời thề.“Hừ!”Chu Chu dè dặt xoa xoa lỗ tai bị nhéo đến đỏ bừng của mình, uất ức nói: “Vậy sau này nếu người khác hỏi ta, ngươi là ai, ta phải đáp thế nào?”Duẫn Tử Chương tức giận nói: “Thì nói ngươi không biết là được.”Buổi tối Chu Chu và Duẫn Tử Chương cùng ngủ chung một lều, may mà lều đủ lớn, mệt mỏi cả ngày, Chu Chu không còn đủ sức để cự nự, xấu hổ,

cuộn mình trong chăn, chui vào một góc, rất nhanh đã ngủ đến bất tỉnh

nhân sự.Nữa đêm, bỗng nhiên truyền đến một tiếng la hét thê thương, làm tất cả mọi người trên sườn núi đều giật mình tỉnh giấc.Chu Chu mơ mơ màng màng mở mắt, đã thấy Duẫn Tử Chương ngồi thẳng dậy, ánh mắt thanh tĩnh, trên mặt lộ vẻ ngưng trọng hiếm thấy.“Làm sao vậy? Có sói? ! Hay là cọp?” Chu Chu nhớ tới tiếng hét thảm thiết khi nãy, nghĩ ngay đến khả năng có người bị mãnh thú tập kích.Duẫn Tử Chương không trả lời, vén rèm lên, lôi Chu Chu ra khỏi lều.Trên sườn núi, trên dưới Liêu Gia toàn bộ đã đứng chụm lại một chổ,

một nhà ba người Liêu Thiên Hoa đứng ở giữa, sáu tên gia đinh chỉ còn

năm, mỗi người tay cầm binh khí đứng vây thành trận bên ngoài, Liêu Vịnh Kỳ trông thấy Duẫn Tử Chương, tâm tình hơi thoáng buông lỏng một tí,

khu vực Thánh Trí Sơn có hàng loạt tu sĩ qua lại, trước giờ chưa từng

nghe đến có yêu thú hung mãnh khó lường gì, hiện trường chí ít có ba tu

sĩ ở luyện khí kỳ, hẳn đã đủ để ứng phó với đại bộ phận tình huống.