Nga Mỵ
Chương 54 : Xuống Núi Bán Thuốc
Ngày đăng: 16:39 19/04/20
Chu Chu ghi lại vài loại linh dược đặc thù mình luyện đan cần để cho Kinh Cát Nhân hỗ trợ lưu ý, rồi đưa hắn rời đi.Qua vài ngày nữa, nàng thừa dịp Doãn Tử Chương xuất quan, nhắc tới muốn đem đan dược Tiểu Trư nhổ ra bán đi đổi thành linh thạch, những
đan dược này Doãn Tử Chương kiên quyết không ăn, Chu Chu không có cách
xuất thủ trong Thánh Trí phái, cứ để đó thì căn bản không có tác dụng
gì, đổi thành linh thạch để cất giữ làcó thể thỏa mãn thần giữ của trong lòng Chu Chu ( thật ra thì nàng thích kim ngân).Nàng hiện tại chưởng quản đan phòng, nếu như lấy ra lượng lớn đan
dược phẩm chất thượng đẳng đầu cơ trục lợi, rất khó không khiến người
hoài nghi, các khoản linh dược cùng đan dược trong phòng luyện đan có
làm được rõ ràng nữa cũng vô dụng, người khác chỉ cần hỏi linh dược
luyện đan này từ đâu mà đến, thì dù có miệng cũng không nói rõ được.Doãn Tử Chương nghe vậy gõ Chu Chu đầu một cái cười mắng: “Ngươi cái
đồ con lợn chết tham tiền, hai ngày nữa ta mang ngươi xuống núi dạo chơi trên phố. Lên núi hơn nửa năm cũng không đi chơi đâu, quả thật rất buồn bực .”Kể từ sau khi Chu Chu thật sự có thể luyện ra đủ các loại đan dược
cần thiết cho việc tu luyện của Doãn Tử Chương, hắn đã thực hiện lời hứa gọi Chu Chu từ heo đần thăng cấp làm đồ con lợn.Hiện tại rất nhiều người trong Thánh Trí phái bởi vì năng lực luyện
đan của Chu Chu, mà thái độ đối với nàng thân mật thân thiết thậm chí
lấy lòng nịnh bợ, trừ Doãn Tử Chương, người hằng ngày nàng tiếp xúc
không có ai hung hăng giễu cợt nàng như vậy, nhưng nàng rất rõ ràng, đại đa số đồng môn đối tốt với nàng là bởi vì muốn cầu cạnh nàng, nếu nàng
có chuyện gì, chân chính bất kể nguy hiểm được mất đứng ở phía trước bảo vệ nàng chỉ có Doãn Tử Chương.Vì điều này, Chu Chu cũng không dám phản kháng chính sách tàn bạo của Doãn Tử Chương, hơn nữa bà ngoại thay nàng chọn chỗ dựa vững chắc này
chỉ là tương đối xấu miệng và ưa thích nô dịch nàng thôi, thật ra thì
đối với nàng cũng không tệ lắm.Tỷ như hiện tại, Chu Chu nghe nói có thể xuống núi chơi, lập tức vui vẻ hai mắt lấp lánh.Nàng không chỉ một lần nghe đồng môn nói chuyện hay việc lạ ở phố
phường dưới chân núi, nhưng mấy người nàng tin tưởng như Doãn Tử Chương, Bùi Cốc, Bảo Pháp Hổ là cuồng nhân tu luyện, chỉ tiếc một ngày không có một trăm canh giờ để cho bọn họ bế quan tu luyện, hoặc là có chức vụ
trong người không tiện đi xa, bọn họ cũng rất thích ứng cuộc sống như
thế, đoán chừng mười năm không hạ sơn đối với bọn họ mà nói cũng là một
bữa ăn sáng.Kinh Cát Nhân mặc dù cũng coi như tin được, nhưng tu vi quá thấp
thanh niên tướng mạo bình thường thân hình hơi mập, Chu Chu lại chỉ là
kéo dài thân cao một chút, ngũ quan hơi chút biến hóa một tý. Dung mạo
Chu Chu trời sanh vừa quê mùa vừa ngốc, cho dù không thay đổi cũng rất
khó khăn để người chú ý, có điều không sợ vạn nhất chỉ sợ nhất vạn, gặp
gỡ người quen cũng rất phiền toái.Doãn Tử Chương đeo lên chuỗi đồng tiền, đem tu vi của mình che dấu
thành Luyện Khí kỳ tầng hai, như vậy cùng người phàm không có chút tu vi pháp lực nào như Chu Chu đi cùng một chỗ cũng không lộ ra vẻ quá kỳ
quái.Đang ở ngay phường thị trung tâm Phần thành, phàm nhân vãng lai phần
lớn là đời sau Tu Chân giả hoặc gia thuộc ‘người nhà’, đối với người tu
tiên nhìn quen không trách, Doãn Tử Chương thoạt nhìn tu vi Luyện Khí kỳ tầng hai ở chỗ này cũng là thuộc loại hơi thấp bình thường, trên đường
tình cờ có thể thấy được một hai đạo sĩ Trúc Cơ, cùng tốp năm tốp ba đạo sĩ Luyện Khí kỳ đẳng cấp cao.Hai người không làm cho người chú ý mà đi dạo một vòng trong phường
thị, đại khái nghe ngóng qua giá tiền đan dược, lại hỏi rõ ràng mấy cửa
hàng lâu năm có danh tiếng tốt đẹp, liền quyết định đầu tiên đến”Thiên
Công phường” đem đan dược trên tay bán ra. Thiên Công phường là hiệu
buôn đệ nhất đại tông môn Thống Chướng phái mở cửa ở Xương quốc, Thống
Chướng phái am hiểu cơ quan Khôi Lỗi Chi Thuật (thuật điều kiển con rối), Thiên Công phường bán ra số lượng lớn đồ vật Khôi Lỗi kỳ lạ, đồng thời
cũng thu mua các loại đan dược linh dược, pháp bảo công pháp vân vân,
dùng cung cấp cho môn hạ đệ tử tu luyện dùng.Doãn Tử Chương cùng Chu Chu đi vào cửa tiệm , vừa lúc nhìn thấy một
đứa trẻ chừng mười tuổi hai tay chống eo đang mắng nhau cùng chủ quán.Tiểu hài tử còn nhỏ nhưng tiếng nói không nhỏ, Doãn Tử Chương trông thấy hắn con ngươi hơi nheo lại trong tích tắc …Hài đồng nho nhỏ như vậy, mà có tu vi Trúc Cơ sơ kỳ!