Nga Mỵ

Chương 61 : Sư Huynh Đệ Gặp Nhau

Ngày đăng: 16:40 19/04/20


Trên đỉnh núi Ứng Bàng, cuộc sống bình thường vừa mới trôi qua hai ngày.Chu Chu cầu xin Doãn Tử Chương đi tới chỗ Vưu Thiên Nhận dò hỏi vấn

đề về căn nguyên thân thể của Trịnh Quyền, đồng thời mời Bùi Cốc, hi

vọng hắn cùng Trịnh Quyền tham khảo ôn tập một chút học thuyết dùng linh thảo linh thú làm thức ăn để bồi bổ thân thể.Nàng rất muốn chữa khỏi hẳn “bệnh” của sư phụ, nàng định ở trên đỉnh

Ứng Bàng để dưỡng lão, đương nhiên hi vọng “Người lãnh đạo trực tiếp” có thân thể khỏe mạnh, không nên âm dương quái khí* cộng thêm tính cách

luôn thường xuyên nóng nảy khó dây dưa như vậy, thế thì cuộc sống của

nàng mới có thể trôi qua thoải mái sung sướng hơn.*: chỉ tính cách và hành động quái gở, khác với người thường.Xét thấy hiện nay phương thức trị phần ngọn của sư phụ là phải đi kỹ

viện, Bùi Cốc thân là nam nhân, bàn về chủ đề nói bóng nói gió thì dễ

dàng hơn nàng , với lại dùng linh thảo linh thú dưỡng sinh kiện

thể*(cường kiện +thân thể), vốn chính là do Bùi Cốc nói, ở phái Thánh

Trí có rất nhiều người cũng biết, Chu chu chỉ là muốn có người cung cấp

cho sư phụ một ý tưởng trị tận gốc mới.Nàng cảm giác được, thái độ của sư phụ đối với nàng mặc dù tốt hơn

trước đây, nhưng mà luôn luôn có một chút kỳ quái, cho nên với chuyện

tình nhạy cảm như vậy nên để cho Bùi Cốc đi thì tương đối hợp hơn.Bùi Cốc đối với Trịnh Quyền là Luyện Đan Sư lục phẩm đỉnh phong này

ngưỡng mộ đã lâu, có cơ hội trao đổi như vậy hiển nhiên là cầu cũng

không được, hai người đang thương lượng làm thế nào tìm cơ hội thích hợp để nói chuyện với Trịnh Quyền thì bên ngoài chỗ ở của Chu Chu có khách

nhân đến.Người đến là Phù Nhĩ Đãi, hắn đặc biệt tới để mời Chu Chu đến động

phủ của Vưu Thiên Nhận, nói đại sư huynh Đề Thiền Thượng đã trở lại,

muốn Chu Chu đi tới gặp nhau. Nếu đổi lại là mấy tháng trước, thì chuyện như vậy Phù Nhĩ Đãi quá nửa là phát Truyền Âm Phù tới đây thôi, căn bản sẽ không tự mình đến đây mời. Nhưng mà bây giờ thuật luyện đan của Chu

Chu đã rõ như ban ngày, ở phái Thánh Trí ngoài Trịnh Quyền ra thì là tới nàng, đương nhiên Phù Nhĩ Đãi đối với nàng có vài phần kính trọng.Trong động phủ của Vưu Thiên Nhận, Doãn Tử Chương tới trước Chu Chu

một bước, trên đại điện trừ sư phụ Vưu Thiên Nhận, còn có một thằng bé

trai lớn lên hết sức xinh xắn dễ thương, đang ngồi như không ngồi tư thế xiêu vẹo sang bên cạnh –đúng chính là thằng bé ác bá hèn hạ mấy ngày

trước ở Phần Thành đã từng gặp mặt một lần!Vưu Thiên Nhận vẫy tay bảo Doãn Tử Chương đi qua, cười chỉ đứa bé

trai kia nói: “Đây chính là Đại sư huynh của con Đề Thiền Thượng, khi

còn bé hắn ăn nhầm Ngọc lộ Trường Xuân thảo ngàn năm, cho nên dung mạo

vẫn như thế. Trên thực tế đã ba mươi tám tuổi, hắn là Thủy Hệ đơn linh

căn, Trúc Cơ từ mười lăm năm trước, am hiểu bùa thuật, cũng thích đấu

pháp. Lúc nhàn rỗi các con có thể tỷ thí nhiều hơn.”Ngọc lộ Trường Xuân thảo ngàn năm chính là nguyên liệu chủ yếu để

luyện chế Trú Nhan Đan, cực kỳ quý giá hiếm lạ, là vật liệu khó tìm cộng thêm quá trình luyện chế chồng chất khó khăn. Làm cho loại Trú Nhan Đan này mặc dù là ngũ phẩm linh đan nhưng vẫn có tiền mà không mua được,

không ít nữ tu sĩ vì duy trì tuổi xuân xinh đẹp, táng gia bại sản cũng

chỉ cầu một quả mà không được, nhưng đối với Đề Thiền Thượng không có ý

nghĩ tràn đầy xuân sắc vô biên , nhưng vĩnh viễn vẫn duy trì hình dáng

thể chất của đứa trẻ mười tuổi. Thật sự là bi kịch không hơn không kém!Doãn Tử Chương mặt không chút thay đổi cùng Đề Thiền Thượng làm lễ ra mắt, nhớ đến ngày đó hắn ở trước cửa Thiên Công giải thích một phen,

khóe miệng khẽ kéo ra, hắn đối với vị đại sư huynh này không có chút ấn

tượng tốt nào, nhìn ra được đối phương cũng giống như thế.Đề Thiền Thượng thần sắc bất thiện đánh giá Doãn Tử Chương, lúc trước ở Phần Thành Doãn Tử Chương đã thay đổi qua hình dáng tướng mạo, cho

nên hắn không biết hai người đã gặp mặt từ trước.Lần đầu gặp mặt, Tứ sư đệ này khiến cho hắn nảy sinh cảm giác nguy cơ hết sức nghiêm trọng, cái phong cách này rõ ràng khác với Nhị sư đệ –

trưởng thành dạng chó hình người, một bộ dạng công tử đức hạnh văn nhã

anh tuấn kiệt xuất. Thiên phú thực lực rất cao, hơn nữa lại bái Nguyên

Anh tổ sư làm vi sư, núi dựa càng cứng rắn tiền đồ vô lượng. Chính là

loại hấp dẫn nữ đệ tử trẻ tuổi nhất! Cũng là đối thủ cùng hắn tranh đoạt sư muội! Hắn ghét nhất loại này!Cả ngày Nhị sư đệ ra vẻ bộ dạng tao nhã, Tứ sư đệ đáng chết này lại

còn bày ra một bộ đức hạnh lạnh nhạt cao không thể chạm tới. Cũng là

loại thanh niên ngu ngốc mà tiểu sư muội yêu thích nhất, thật không phải đáng chết bình thường!Tại sao sư phụ còn muốn thu nhận đệ tử nam đây? Thu nhận đệ tử nữ

nũng nịu thì thật tốt? Ngài xem Trịnh trưởng lão người ta một chút, hoặc là không thu, muốn thu thì hãy thu nữ đồ nhi, tấm tắc! Còn là một thiên tài luyện đan, quả thực chính là suy nghĩ cho tương lai cao thủ tuyệt

thế vì làm theo yêu cầu của bản thân hắn mà tìm người bạn đời tốt nhất,

vừa nghĩ tới tương lại tu luyện của hắn, cuộc sống hạnh phúc của tiểu sư muội luyện đan, hắn liền say mê không thôi.Sư phụ nói Tứ sư đệ và tiểu sư muội đồng thời bái sư nhập môn, bây

giờ đã gần được một năm, tiểu sư muội yêu quý của hắn sẽ không bị gã Tứ

sư đệ này tiên hạ thủ vi cường đi?Đề Thiền Thượng đang đắm chìm trong lo lắng suy tính thiệt hơn của

chính mình thì sư phụ Vưu Thiên Nhận đã giới thiệu Doãn Tử Chương một

phen, từ đầu ông ta không chú ý đến nên hắn vội vàng dùng ánh mắt chém

giết trước mặt quân xanh.Vưu Thiên Nhận nhìn dáng vẻ hai đệ tử đang đấu nhãn nhìn lẫn nhau, có hơi chút nhức đầu, đệ tử nhà người ta, mấy sư huynh đệ thân như anh em, tại sao hắn thu nhận mấy đệ tử, đều giống như là trời sinh oan gia đối

đầu? Đánh nhau ẩu đả, hãm hại lẫn nhau như một loại ăn cơm uống nước,

chẳng lẽ tư chất quá tốt đều không ai phục ai?Không khí trên đại điện có chút lạnh, Vưu Thiên Nhận ho khan hai

tiếng, cố ý chuyển đề tài nói: “Phù Nhĩ Đãi đi đón Chu Chu, tại sao lâu

như thế vẫn chưa tới?”“Tiểu sư muội gọi là Chu Chu?” Đề Thiền Thượng lập tức dậy lại tinh thần, trơ mặt ra hỏi. Chu Chu! Tên thật đáng yêu!Vưu Thiên Nhận thu nhận hắn ta làm đệ tử cũng đã mấy thập niên rồi,

làm sao không biết ý nghĩ của hắn ta, nghĩ đến bộ dạng kia của Chu Chu,

cho dù tuổi tác của ông cũng đã lớn nhưng không nhịn được nổi lên ý nghĩ xấu mấy phần đùa dai, cố ý một chữ cũng không nói đến dung mạo của Chu

Chu, gật đầu nói: “Đúng vậy a, nàng ấy là đệ tử đắc ý của Nhị sư phụ

con, mới nhập môn nửa năm thuật luyện đan cũng đã vượt qua tài nghệ của

Luyện Đan Sư cấp hai, đan dược luyện ra cũng là phẩm chất trung đẳng trở lên, nghe nói vài ngày trước, cũng đã có thể luyện chế ra đan dược tam

phẩm, đan dược tỷ suất thành công cũng ở năm phần trở lên.”Dường như hai mắt Đề Thiền Thượng trở thành hình trái tim, oán giận

nói: “Sư phụ ngài làm gì lại để cho Phù sư huynh đi đón tiểu sư muội?

Con đi không phải là tốt lắm sao? Phù sư huynh nổi danh là tính tình

không nóng không lạnh, thật là làm con sốt ruột chết đi được!”“Đề sư đệ, đệ mới trở về mà đã vội vã trách mắng sư huynh ta đây,

chẳng lẽ thường ngày sư huynh ta đã đắc tội với đệ?” Phù Nhĩ Đãi cười đi vào đại điện, Chu Chu đi theo phía sau hắn đi đến.Phù Nhĩ Đãi đi lên hai bước hướng Vưu Thiên Nhận hành lễ, lộ ra Chu Chu thấp bé ở phía sau hắn.Đề Thiền Thượng cõi lòng tràn đầy hi vọng tự mình chọn ra tạo hình uy vũ nhất, ẩn tình nhìn lại hướng Chu Chu. . . . Sau đó toàn bộ biểu cảm

trên khuôn mặt đều cứng lại.Bỗng nhiên hắn run run một chút chỉ tay vào Chu Chu nói với Phù Nhĩ

Đãi: “Xú nha đầu này là ai? Tiểu sư muội của ta đâu? Huynh mang theo nha đầu ở nông thôn này tới làm gì? Tại sao phái Thánh Trí có thể có nha

đầu quái dị xấu xí như vậy? Nhanh lên ném xuống núi đi! Quá làm tổn hại

mắt!”Chu Chu không hiểu ra sao, ngay cả ở trước mặt nhiều người như vậy bị ghét bỏ thẳng thừng, cho dù tính cách có tốt hơn nữa cũng không thể

không tức giận, nhìn chằm chằm Đề Thiền Thượng không nói lời nào. Nàng

nhận ra được đứa trẻ xấu xa này, hừ! Khi nghe được lời hắn nói ở cửa

Thiên Công. Cũng biết hắn ta phải là người tốt. Nàng mới không cần sư

huynh vô liêm sỉ như vậy đâu!Tiểu Trưở trong ngực dường như biết tâm ý của nàng, giống như nàng đều trợn mắt nhìn về phía Đề Thiền Thượng.“Ngươi còn dám trợn ta? Chết tiệt! Ta đào hai con ngươi của ngươi

ra!” Đề Thiền Thượng hung ác dữ tợn kêu gào rồi đi tới Chu Chu.Chu Chu bị hắn ta hù dọa rồi, lập tức ôm Tiểu Trư chạy đến trốn phía sau Doãn Tử Chương.Vưu Thiên Nhận nhìn thấy bộ dạng này của Đại đệ tử thật ra thì rất

muốn cười, nhưng mà cố gắng kiềm chế nói: “Càn quấy! Nàng ấy là tiểu sư

muội Chu Chu của con, hiện tại con là đại sư huynh, tại sao có thể nói

như vậy! Nhanh chóng đi xin lỗi sư muội của con!”Vẻ mặt Đề Thiền Thượng thống khổ tuyệt vọng nhìn chằm chằm về phương

hướng Doãn Tử Chương và Chu Chu, gào lên nói: “Sư phụ nói đùa à? Trịnh

trưởng lão duyệt vô số người, tùy tiện một người hồng nhan tri kỉ đều

xinh đẹp hơn xú nha đầu này gấp trăm ngàn lần, sao, làm sao lại coi

trọng một người quái dị như vậy? Ánh mắt ông ta xảy ra vấn đề gì sao?”“Càng nói càng kỳ cục! Có người nào thêu dệt về trưởng bối như con

vậy sao?” Vưu Thiên Nhận đen mặt quát lên. Lời này của Đề Thiền Thượng
trên đài cao. Kỳ quái chính là, ở trên vị trí chỗ Vưu Thiên Nhận. Lại

vẫn giữ lại hai chỗ ngồi, dưới đài các đệ tửthấy thế âm thầm sôi nổi suy đoán ở phái Thánh Trí đến tột cùng còn có đại nhân vật nào lại có thể

ngồi cùng vị trí với Nguyên Anh tổ sư.Chu Chu ngẩng đầu nhìn về bảy người ở nơi xa trên đài, vẻ mặt Vưu

Thiên Nhận ngưng trọng, dường như cảm thấy có một khoảng cách nhất định, mà phía dưới của chưởng môn cùng với các trưởng lão phần lớn vẻ mặt

cũng đều giống như hắn, sư phụ Trịnh Quyền vẫn là dáng vẻ lạnh nhạt đúng với kiểu không quan tâm kia, chỉ có mặt mày Tô Kinh là giãn ra, vẻ mặt

thong dong không đè xuống được lộ ra vẻ đắc ý, trưởng lão Lưu Nguyên

Đồng chưởng núi của núi Thái Trúc cùng Tô Kinh liếc ngang liếc dọc,

khẳng định cũng là cùng một nhóm.Đây cũng không phải là cái hiện tượng tốt gì, trong lòng Chu Chu lo

sợ, cảm thấy có chuyện gì xui xẻo sắp phát sinh, không nhịn được nhìn sư phụ mình thêm một lần.Trịnh Quyền phát hiện ra ánh mắt của nàng, đối với nàng nhíu mày,

nhún nhún lỗ mũi, Chu Chu không cần ngang nhiên xông qua đó cũng biết

ông nhất định là đang hừ mình một tiếng. Cũng đúng, hôm nay chính là

nàng sắp ném đi mặt mũi của sư phụ, nhưng mà nàng cũng có biện pháp gì

đâu?Đấu pháp, đánh nhau vân vân, nàng không chuyên nghiệp a!Tình cảnh trước mắt cùng một năm trước sao mà giống nhau thế? Một năm trước tại Thái Huyền Đàn Nguyên Thủy cốc, sư phụ và nàng cũng như vậy

một người ở trên đài, một người ở dưới đài xa cách nhìn nhau, nhưng thời gian đó sư phụ đối xử với nàng hoàn toàn không có thiện ý, thật giống

như hận không được thấy nàng càng xui xẻo càng tốt, chẳng những ông sẽ

không giúp nàng, còn có thểở bên cạnh nhiệt liệt vỗ tay trầm trồ khen

ngợi.Hôm nay sư phụ đối xử với nàng mặc dù vẫn không có sắc mặt tốt, nhưng biết rõ trong khi đó nàng sẽ hại hắn mất thể diện, cũng không có quá

nhiều ý tứ muốn trách cứ, cho dù có chút ít tức giận, cũng là tức giận

nàng không tranh giành cái này cái kia – chỉ có coi nàng như người nhà,

mới có thể có loại biểu hiện này đi.Chu Chu hết sức vui vẻ, trong lòng nổi lên ấm áp nhàn nhạt.Trên đỉnh Tuệ Lữ lại vang lên tiếng chuông lần nữa, liên miên không

dứt, dĩ nhiên là bảy bảy bốn mươi chín tiếng vang, đây là tiếng chuông

nghênh đón người có cấp bậc cực kỳ tôn quý!Dưới đài đông đảo đệ tử ngạc nhiên nghi ngờ, bỗng nhiên cảm thấy một

cỗ uy áp cường đại vô cùng từ không trung truyền đến, một lão giả mặc y

phục màu tím, một lão giả mặc y phục màu đen từ không trung bước chậm mà đến, vừa sải bước ra tựa hồ chính là khoảng cách nghìn vạn dặm, động

tác thong dong nhàn rỗi, nhưng mà mấy bước đã vượt qua đỉnh đầu mọi

người, đứng ở hai chỗ ngồi phía trên Vưu Thiên Nhận.Chưởng môn Phù Ngọc dẫn dắt cùng chúng trưởng lão đứng dậy đón chào, ngay cả Vưu Thiên Nhận cũng không ngoại lệ!Hai người lão giả này nhất định cũng là tu vi Nguyên Anh trung kỳ,

Phù Ngọc hướng về phía bọn họ cung kính vái chào, cất cao giọng nói:

“Cung nghênh hai vị tổ sư tông môn hạ cố đến tệ phái.”Lão giả mặc áo tím hắc hắc cười lạnh hai tiếng. Quét mắt nhìn vẻ mặt

mờ mịt của các đệ tử dưới đài, không vui nói: “Khó có được Phù chưởng

môn còn nhớ rõ có tông môn tồn tại, thật không dễ dàng a!” Trong giọng

nói ý tứ chế giễu cực kỳ nặng nề.Sắc mặt Phù Ngọc rất khó coi, nhưng cũng không có ở trước mặt đông

người nổi giận, ở trước mặt tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ, quả thật là ông

cũng không có chỗ để phát tác, chỉ có thể nhịn bực bội: “Tư tổ sư nói

quá lời, mấy chục năm tông môn chưa từng liên lạc với tệ phái, khó tránh khỏi các đệ tử cảm thấy xa lạ.”Lão giả mặc áo tím tên đầy đủ là Tư Biện Thái, ông nghe ra trong lời

nói của Phù Ngọc có căm giận. Nặng nề hừ một tiếng nói: “Có phải nặng

lời hay không, trong lòng các ngươi tự biết.”Ngoài ra tên lão giả mặc áo đen kia tên là Trâu Thạch, thái độ của

ông ta tương đối bình thản hơn một chút, hướng Phù Ngọc gật đầu, cùng Tư Biện Thái nói ngồi xuống. Vưu Thiên Nhận mặt lạnh cũng không nói một

lời sau đó ngồi xuống.Nhưng Tô Kinh lại rất nhiệt tình cung kính tiến tới bên cạnh Tư Biện

Thái nói: “Tệ phái cùng tông môn nhiều năm mất liên lạc, những năm gần

đây thực lực càng ngày càng sa sút, vậy mà hôm nay tông môn lại phái ra

hai vị tổ sư đến để tham dự Đại Bỉ đệ tử ngoại môn tổ chức ba năm một

lần của tệ phái. Thật sự là tệ phái rất may mắn, xin hai vị chỉ điểm

nhiều hơn, ngàn vạn lần không nên khách khí.”Sắc mặt Phù Ngọc nhất thời đen đi vài phần, Tô Kinh nói thực lực phái Thánh Trí ngày càng sa sút. Không phải là công khai chỉ trích người

đang giữ chức chưởng môn này là ông bất lực sao? Hơn nữa thái độ ông ta

nói chuyện, nghiễm nhiên coi mình trở thành đại diện cho phái Thánh Trí. Đem người chưởng môn như ông đặt ở chỗ nào?Hành động Tô Kinh tự đại diện cho phái Thánh Trí tự hạ thấp giá trị

con người mình, ngay tại chỗ dẫn tới các trưởng lão khác cùng với Vưu

Thiên Nhận bất mãn, trừ Lưu Nguyên Đồng có quan hệ tốt với ông ta, còn

lại vẻ mặt mọi người nhìn về phía Tô Kinh đều trở nên cực kỳ lạnh nhạt

khinh thường, Tô Kinh cũng chỉ coi như không thấy.Tư Biện Thái nghe lời này của Tô Kinh lại càng ngông cuồng tự đại lỗ

mũi hướng lên trời: “Đệ tử ngoại môn tỷ thí, quả thật là không có cái gì để nhìn, các ngươi ở chỗ Tây Nam biên giới, thì có thể có cái nhân tài

nào, có thể miễn cưỡng vừa mắt cũng coi như không tệ rồi.”Tô Kinh ha hả cười đáp nói: “Đúng vậy a, vãn bối vẫn kiên trì thà ít

mà tốt. Làm hết sức từ trong những người tầm thường chọn ra người giỏi,

quả thật là không dễ, nhưng mà hết lần này tới lần khác trong môn lại có người ỷ vào thân phận của mình. Vừa dùng người không khách quan lại dạy bảo hời hợt, nói ra thật xấu hổ. Trong phái có một số người là đệ tử

nhập thất bái sư suốt một năm mà ngay cả tu vi Luyện Khí kỳ tầng một

cũng đều không có. . . . Nếu như không phải là Tư tổ sư là đặc sứ của

tông môn, chuyện xấu như vậy, vãn bối thật sự là xấu hổ khi mở miệng a!”Lời này của Tô Kinh quá mạnh mẽ, âm thanh vang dội, tất cả mọi người

trên đài dưới đài đều nghe thấy rất rõ ràng, đủ mọi ánh mắt cổ quái đều

tới tấp rơi vào trên người Chu Chu.May mà tên tuổi của Chu Chu trong thuật luyện đan quá vang dội, ban

ơn cho đông đảo đệ tử, thường ngày con người lại tốt, ngoại trừ một số

người núi Ngẫu Nguyên, ánh mắt ném tới đại đa số đều là đồng tình và lo

lắng, cũng không có bao nhiêu ác ý.Trên đài Vưu Thiên Nhận, Phù Ngọc cùng với Trịnh Quyền sắc mặt đều

thay đổi, Phù Ngọc thân là chưởng môn, đăm chiêu suy nghĩ so với Vưu

Thiên Nhận cùng với Trịnh Quyền còn muốn hơn rất nhiều, ông liên hệ với

đủ các loại hành động của Tô Kinh gần đây, chợt hiểu ra hai người tổ sư

của tông môn không mời mà tới này, rõ ràng là Tô Kinh mời tới đối phó

với Trịnh Quyền!Nhắc tới chuyện của Chu Chu chẳng qua chỉ là lấy cớ, mục tiêu cuối

cùng chính là đả kích Trịnh Quyền, tốt nhất ép ông ta rời đi. Tầm quan

trọng của Trịnh Quyền đối với cả môn phái không cần nói cũng biết, muốn

mời Trịnh Quyền gia nhập phái Thánh Trí cũng là giành được ủng hộ của

Trịnh Quyền, là nguyên nhân quan trọng để ông có thể vững vàng làm chức

chưởng môn.Chính là bởi bì có Trịnh Quyền ở đây, dựa vào việc ông ta cung cấp

các loại đan dược, ngắn ngủi có mấy năm hiện nay phái Thánh Trí đã từ từ vượt xa các phái ở Tây Nam, ngay cả ông cũng không nhận ra đầu mối, Tô

Kinh hành động cũng rất lặng lẽ đi.Tô Kinh không thể không nghĩ tới việc lôi kéo Trịnh Quyền, thậm chí ở vào một năm trước lòng ông còn tràn đầy mong muốn đưa chắt gái của mình đến cửa Trịnh Quyền, đáng tiếc Trịnh Quyền dầu muối không vào, ngược

lại thu nhận người không có linh căn lại là phế vật không thể tu luyện

như Chu Chu, trong lòng ông ta có thể nào không căm hận?Quả nhiên Tư Biện Thái nghe lời mà Tô Kinh nói lập tức vỗ bàn ngạc

nhiên nói: “Hoang đường hoang đường! Người phương nào lại vô năng như

thế? Quả thực chính là sự sỉ nhục của môn phái! Phù Ngọc, ngươi quản lý

lo liệu cho phái Thánh Trí như vậy hả?”