Nga Mỵ
Chương 79 : Đồ Con Heo Cậy Mạnh
Ngày đăng: 16:40 19/04/20
Thấy kết quả rút thăm này, phản ứng đầu tiên của Doãn Tử Chương chính là kéo Chu Chu lại, lạnh lùng nói: ” Tỷ thí vừa bắt đầu lập tức dùng
bùa đánh mình xuống lôi đài , có biết hay không.”Để Thiền Thượng cảm thấy hắn có chút khẩn trương quá độ rồi, chẳng
qua là nhìn thấy ở trên đài, ánh mắt Tô Kinh mơ hồ chớp động hưng phấn
cùng nham hiểm hung ác, lời phản đối lên tới cổ họng liền vòng xuống,
cuối cùng không có phun ra.Bùi Cốc, Bảo Pháp Hổ, Kinh Cát Nhân lại càng lia lịa gật đầu đồng ý ý.“Muội có dán bùa linh động, tốc độ cũng không thể so kịp được hắn,
ngàn vạn lần không nên mạo hiểm.” Bùi Cốc nhìn biểu hiện của Chu Chu
cùng những người khác tỷ thí, ước lượng tốc độ cũng tương đương với tu
sĩ Luyện Khí Kỳ tầng sáu, cùng với tu sĩ Trúc Cơ Kỳ quả là khác biệt như trời với đất, cho dù thủ đoạn của nàng có nhiều hơn nữa nếu không kịp
thi triển cũng không thể tốt được .Chu Chu yên lặng lấy túi nhỏ đựng đồ đã được chuẩn bị từ tay Kinh Cát Nhân vác lên vai, nhẹ giọng nói: “Ta sẽ không miễn cưỡng mình.”Thả trong bọc chính là cái túi linh thú lớn đang mở miệng, Tiểu Trư đang trong đó đợi lệnh.Nàng sợ sư phụ cùng Doãn Tử Chương phát hiện nàng mang Tiểu Trư ra
sân, cho nên không thể làm gì khác hơn là đem Tiểu Trư bỏ vào bên trong
túi đựng linh thú, rồi để vào bên trong bọc lớn, người bên cạnh chỉ nghĩ là trong bọc của nàng đựng chút ít vật li kỳ cổ quái, từ đầu hoàn toàn
không nghĩ tới bên trong sẽ là Tiểu Trư.Vưu Hạo Kiệt nhìn Chu Chu từng bước từng bước đi lên trên đài , bên
mép lộ ra nụ cười khinh miệt, Chu Chu cùng với những trò vặt vãnh nhỏ
kia đối phó với đệ tử Luyện Khí Kỳ kém cỏi còn được, hắn thì chỉ cần mở
màn nhảy tới trước mặt nàng đưa bàn tay đánh lên người nàng pháp thuật
mạnh nhất của mình là “ Vô Sinh Chú “ thì cho dù nàng có chín cái mạng
cũng đều phải tiêu tùng.Ít trò mèo kia của nàng hẳn là phải mang đến địa phủ từ từ chơi a.Rất nhiều người đều biết pháp trận phòng hộ trên lôi đài có nhiều chỗ sơ hở, nên cho tới nay đã có nhiều đệ tử lợi dụng chỗ sơ hở này để đánh đối thủ bị thương nặng, Chu Chu cũng không phải là người đầu tiên, cũng không phải là người cuối cùng, chỉ trách nàng đã đắc tội người không
nên đắc tội.Một cô nương thôn dã không có chút pháp lực căn cơ nào mà có thể tiến vào trận chung kết Đại Bỉ của phái Thánh Trí đã là một kỳ tích , nàng
ta hẳn nên biết hài lòng rồi, Vưu Hạo Kiệt giả tạo mà tiếc hận một phen. Bắt đầu âm thầm ngưng tụ lực, chỉ chờ người trọng tài hô một tiếng”Bắt
đầu” liền lập tức hạ thủ, để tránh đêm dài lắm mộng.Hắn thậm chí cũng đã nghĩ tới hậu quả rồi.Nếu Chu Chu chết, hắn chỉ cần nói lo lắng những quái chiêu của nàng,
cũng không khá hơn hắn bao nhiêu .Kẻ nào ngăn lại là chết. Loại uy thế mà ngọn lửa phát ra này dù ngay
vả Vưu Thiên Nhận là Nguyên Anh tổ sư cũng cảm thấy một tia sợ hãi.Chu Chu đến tột cùng là làm như thế nào có thể phóng ra ngọn lửa mạnh đáng sợ như vậy ? .Sắc mặt Trịnh Quyền đại biến, hắn không phải là sợ ngọn lửa này, mà
là sợ bí mật của ngọn lửa này bị những người khác biết. Trong lòng hắn
hiểu ngọn lửa như thế này là từ đâu tới, cho nên ứng trong đầu trước
tiên là tính toán thật nhanh làm thế nào để thay Chu Chu giải thích nhằm che dấu chuyện này.Chu Chu mờ mịt đứng ở trên đài, chậm rãi từ trong cảnh giới kỳ diệu
này đi ra ngoài, nàng thấy tất cả mọi người dưới đài đều mang ánh mắt
hoảng sợ đến quỷ dị thì nhất thời có chút hồ đồ, thần thức mới vừa rồi
chứng kiến là ảo giác hay là sự thật?Ánh mắt của nàng trở nên bất lực mà dao động nhìn xung quanh, bỗng
nhìn thấy Vưu Hạo Kiệt đang nằm cách dưới đài không xa đã không còn hai
cánh tay thì nhất thời bị sợ hãi liền lùi lại hai bước. . . . . .Trịnh Quyền cũng không quan tâm tới những cái liếc mắt của người bên
ngoài, từ trung tâm đài cao phi thân xuống bên cạnh Chu Chu, vỗ vỗ bả
vai của nàng, thấp giọng nói: “Trấn định một chút. Không có chuyện gì.
Trước tiên đem cửa ải trước mắt này qua rồi hãy nói.”Nàng yên lặng gật đầu, đột nhiên cảm giác được tay trái bị cầm thật
chặc, nàng vừa quay đầu nhìn sang bên cạnh, là Doãn Tử Chương.Vẻ mặt của hắn mặc dù có mấy phần không bình thường, nhưng tổng thể
coi như là bình tĩnh, Chu Chu bừng tỉnh, không ngờ hắn lại không sợ chết liền cầm lấy tay trái của nàng, mới vừa rồi chính là tay trái này đã
thả ra Liệt Hỏa kinh khủng đốt đi cánh tay của Vưu Hạo Kiệt, nàng không
khỏi thất kinh theo trực giác muốn hất tay hắn ra, rồi lại sợ mình vô
tâm ngay cả hắn cũng đốt đi.Doãn Tử Chương vững vàng nắm chặt tay nàng, nhẹ nhàng thấp giọng mắng: “Đồ con heo. Đồ con heo cậy mạnh.”Vành mắt Chu Chu đỏ lên, không hiểu sao lại cảm thấy mọi lo sợ đều biến mất.