Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 102 : Thần Bí Thanh Niên

Ngày đăng: 12:18 18/04/20


Cơn mưa lớn ầm ầm trút xuống, thấm vào mặt đất khô cằn.



Tức thì Triều Ca trên dưới nhất tề xúc động, vạn dân hoan hô bất tận, mừng quá mà khóc, nơi náo động nhất tất nhiên là gần tế đàn, tiếng hoan hô, hò hét…vô số, ngay cả quan viên cũng không ngoại lệ.



Thiên tử vui mừng quỳ bái, hô lớn: "Thượng đế nhân từ! trời có Đại Thương ta!"



Bách tính không người nào không vui mừng, Phí Trọng khôn ngoan, chớp cơ hội kêu to: "Thiên tử vạn tuế! Đại Thương vạn tuế !"



Quân dân nhất loạt quỳ về hướng Trương Tử Tinh, cảm ân đồng hô: "Thiên tử vạn tuế, Đại Thương vạn tuế!"



Thiên tử nhân đức vô song, xả thân vì dân, ngay trời cũng thấy cảm động, giáng hạ thần tích, có vị quân vương như thế này ở đây, còn lo gì cơm áo? Còn lo gì tai ách?



Trương Tử Tinh hết sức hài lòng nhìn dòng người quỳ bái tứ phương, chiếc trường bào trắng đã thấm ướt nước mưa, nhưng hắn không thèm để ý.


Khiến Trương Tử Tinh kinh hãi chính là, kẻ tập kích phi hành khí kia vẫn chưa ly khai, mà đứng ở chỗ cũ đợi hắn, tiểu phi hành khí yên lặng nằm trên mặt đất, năng lượng hầu như đã kiệt.



Đây là một thanh niên nam tử kỳ quái, nhìn qua chỉ chừng hơn 20 tuổi, nhưng nhìn thêm lần nữa lại phát hiện người này có một vẻ tang thương ức vạn năm, tướng mạo hắn phi thường tuấn tú, nhưng nhìn lại lại thấy mơ hồ, chỉ là trong đầu cảm giác được người này tồn tại, nhưng không có được ấn tượng cụ thể. Loại cảm giác này có chút giống với lúc mới gặp Nữ Oa, nhưng lại có chút bất đồng. Nam tử này mặc áo bào màu lam nhạt, không họa hình bát quái, cũng không có điểm đặc biệt nào, phảng phất như y phục bình thường, nhưng trực giác nói cho Trương Tử Tinh, đấy là một kiện đạo bào.



Vì đề phòng vạn nhất, Trương Tử Tinh lúc đi đã mang theo mặt nạ ngũ sắc của Khổng tuyên, lại lệnh Siêu Não hóa thành khải giáp trên người. Hắn biết nam tử này không phải người thường, không dám manh động, cẩn thận mở miệng hỏi: "đạo hựu là người phương nào? Vì sao lại cản trở pháp bảo của ta?"



Nam tử này hứng thú nhìn Trương Tử Tinh toàn thân "võ trang", không ngừng gật gù khen ngợi: "Có ý tứ, có ý tứ…"



Trương Tử Tinh tuy mặc khải giáp, nhưng bị ánh mắt kia nhìn tới phát lạnh, nhất thời không cất nên lời, ý thức phòng bị cũng dần hạ thấp, đây là hiện tượng chưa từng gặp qua trước đây, càng đáng sợ chính là, Siêu Não không ngờ lại không hề đưa ra tín hiệu cảnh báo.



Trương Tử Tinh hét lớn một tiếng, vận khởi Hiên Viên Tâm Kinh, muốn thoát khỏi áp lực vô hình này, nhưng như ngọn lửa vùi trong tuyết, sáng lên một chút đã tắt ngấm; lại vận Chân Vũ Linh Quyết, vẫn như vậy. Hắn lập tức hiểu được địch nhân đáng sợ, khởi động hệ thống phòng ngự thần kinh của Siêu Não lên mức cao nhất, đồng thời cùng lúc vận khởi Chân Vũ Linh Quyết và Hiên Viên Kinh, dùng công kích mạnh nhất "thủy hỏa tương dung" hướng đối phương công kích. Bây giờ Hiên Viên pháp quyết của Trương Tử Tinh đã có chút thành tựu, uy lực của "thủy hỏa tương dung" đã hơn xa lúc còn tỉ thí với Khổng Tuyên, luồng khí ba màu bao trùm quyền đầu càng thêm dày đặc, đánh tới nam tử thực lực thâm sâu khó dò kia.



Nam tử mặt không đổi sắc, tùy tiện hươ tay chộp lấy cỗ khí thế, khẽ liếc một cái rồi gật đầu, năm ngón tay chập lại, đem năng lượng của luồng khí ba màu có tính công phá cực mạnh dễ dàng tan biến. Trương Tử Tinh kinh hãi lui lại, sợ hãi không cách nào hình dung, cần biết, lúc đạo khí ba màu thoát khỏi nắm tay, lực lượng mất đi bình hành, theo lý thuyết, phải mãnh liệt bạo phát mới đúng, cho dù lần đó Khổng Tuyên đón đỡ cũng phải làm mặt đất nứt nẻ, mà người này lại có thể dễ dàng hóa giải nó tiêu tán vô hình, xung quanh không hề có dị trạng, có thể nói, uy lực của "thủy hỏa tương dung" trước mặt người này không đáng một xu.