Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 107 : Đồng Tử Tao Trục

Ngày đăng: 12:18 18/04/20


Phi Liêm chậm rãi đi theo Ám Ảnh hướng về phía trước, không ngừng quay đầu nhìn lại, có ý muốn thoát khỏi Ám Ảnh, đi xem nhân vật thần bí kia chiến đấu với Hạn Bạt, một là xem Hạn Bạt sống chết ra sao, phương diện khác là hắn cũng quan tâm đến thực lực dưới tay thiên tử rốt cục là thế nào.



Ngay tại lúc này, từ phía xa, một đạo ánh sáng bay lên, kèm theo tiếng nổ đanh thép, nổ giữa không trung thành một vầng mây sáng, đẹp mắt vô cùng, rồi từ từ tan đi. Ám Ảnh nhìn thấy liền lộ vẻ vui mừng: "thì ra, Phi Liêm đại nhân nhìn xem! Đấy là tín hiệu, vị đại nhân kia đã thành công trừ yêu!"



Phi Liêm vừa nghe, ánh mắt lộ vẻ kinh hãi: nhanh vậy sao? Ngay tại lúc hắn kinh ngạc, tại không trung, một nhân ảnh bay lên, tốc độ rất nhanh, không bao lâu liền biến mất phía chân trời. Phi Liêm mắt sáng hơn người, nhìn ra người kia thân mặc giáp trụ màu đen kỳ dị, ngay khuôn mặt cũng bị che đi, từ hướng người này bay lên, xem ra chính là nhân vật thần bí đã tiêu diệt Hạn Bạt kia.



Phi Liêm phát run trong lòng: người này có thể vận dụng "đạo thuật" phi hành tren không, ít nhất cũng có tu vi huyền tiên, thanh ẩm khủng bố vừa rồi nhất định cũng là do hắn phát ra, thực không ngờ thiên tử lại có thể lôi kéo hạng nhân vật như thế này! Ám Ảnh lạnh nhạt đứng xem, đem mọi biểu tình biến hóa của Phi Liêm đều thu vào trong mắt, miệng lại cung kính nói: "đại nhân, xin tức tốc theo tiểu nhân đi trước, lần này diệt yeeu thành công, Bệ hạ nhất định mặt rồng đại hỷ."



Phi Liêm gật đầu, thu liễm tâm tình, chân bước nhanh hơn. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn



Quả như Ám Ảnh đã nói, Phi Liêm một đường bất an trở lại Triều Ca, lập tức được Thiên tử tiếp kiến. Thiên tử khen ngợi công lao dụ địch của hắn không ngớt, lại trọng thưởng, thăng chức cho Ác Lai tới vài bậc. Phi Liêm thái độ khiêm tốn, vội xưng mình chẳng qua là công lao nhỏ bé mà thôi, vị cao nhân chiến thắng Nữ Bạt kia mới là công thần chân chính.



Thiên tử thuận miệng nhắc tới vị huyền tiên kia, chính là tân quốc sư Tiêu Dao tử mới được sắc phong không lâu, người này đạo pháp tinh thâm, thực lực cực mạnh, cơ hồ không tốn chút khí lực nào đã tiêu diệt Nữ Bạt vạn kiếp bất phục. Phi Liêm xác định Nữ Bạt quả đã chết, liên tục chúc mừng thiên tử trừ yêu thành công, lại có được bực nhân tài như thế. Hắn lại không biết, thành viên Thiên Ảnh- Ám Ảnh đã sớm đem mọi biểu tình của hắn hôm nay báo cáo với thiên tử.



Ngày hôm sau, thiên tử lập tức tuyên cáo thiên hạ, công tác kháng hạn đã đạt được thành công hết sức quan trọng – kẻ gây nên hạn hán Hạn Bạt đã bị tru diệt, năm hạn tai này sẽ dần dần kết thúc. Quả nhiên, hạn thần vừa bị tiêu diệt, một số địa phương đã lập tức có mưa, tuy lượng mưa không nhiều, nhưng cũng đủ phấn chấn nhân tâm. Từng tin tức tốt liên tục xuất hiện, khiến bách tính đều hoan hô không ngớt, lòng tin kháng hạn cũng lớn hơn một bậc.




Trương Tử Tinh phấn chấn tinh thần: rốt cục tới rồi! Phong Thần Diễn Nghĩa đệ nhất may mắn nhân vật chính, tử vong n lần đều có thể sống lại, thực lực bản thân rất yếu, nhưng đằng sau lại có một vị thánh nhân sư phụ rất thường mặt dày ra tay trợ giúp, cuối cùng còn có thể chủ trì phong thần, cho dù là mấy đại thần cũng phải cung kính trước mặt hắn nhận thụ phong. Cực phẩm như thế, cả Phong Thần Diễn Nghĩa chỉ có mình hắn, không có kẻ nào sánh kịp.



Cho dù Thái Công Vọng trong lịch sử là một vị quân sự gia và chính trị gia tài ba (tác giả Lục Thao, Tam Lược-LDG), nhưng tiếc rằng đây là thế giới phong thần, hắn không có vũ đài thi triển, pháp lực thì yếu, lại thân mang trọng trách sư tôn giao phó, số mệnh bắt hắn chỉ có thể làm hạng cực phẩm như vậy.



Xem bình luận của hậu thế đối với Khương Tử Nha trong Phong Thần Diễn Nghĩa : Võ nghệ, pháp lực kém cỏi, cùng tiên nhân đối địch đơn đả độc đấu chưa từng chiến thắng (như Vương Ma, Thân Công Báo, Hỏa Linh Thánh Mẫu mấy người), đối chiến thì sợ hãi, có lúc nào xuất hiện chỉ là khi quần chiến mới thừa cơ giết được địch (trong tiểu thuyết dùng Đả Thần Tiên 19 lần, đánh trúng 15 lần), bị địch nhân đánh bị thương hoặc đánh chết là chuyện rất thường (nếu không đâu nói là bị thất tử, tam tai). Bất quá chịu tác động của định luật "nhân vật chính bất tử", thêm thuốc cải tử hồi sinh của Côn Lôn sơn, lại có Bá Giám ở đài Phong Thần hỗ trợ, Khương Thái Công tuy rất gian nan song rốt cuộc cũng vượt qua cuộc chiến phong thần. Khí vận tuyệt đối là siêu cấp cường đại, người mang "phảo bảo do thám" Đả Thần Tiên "chỉ đánh thần không đánh tiên", bảo bối phòng ngự Hạnh Hoàng Kỳ, hiểu một chút thuật thôi toán, may mắn hơn loại như Gia Cát Lượng, không dựa vào người cứu thì đã chết không biết bao nhiêu lần.



Năng lực chỉ huy tầm thường, hay phạm sai lầm, thường bị địch nhân nửa đêm cướp trại, quân lính tử thương vô số. Mồm miệng thì bất tín bất nghĩa, trở mặt như trở bàn tay, thề thốt giả mạo, chuyên giết hàng tướng, không có chút khí độ đại tướng.



Trương Tử Tinh trăn trở rất nhiều làm sao xử trí Khương Tử Nha. Trảm thảo trừ căn, tiêu trừ hậu hoạn không phải không nghĩ qua, nhưng hắn lại tự phủ định, đầu tiên không nói giết Khương Tử Nha sẽ dẫn tới một loạt kim tiên Xiển Giáo xuất tràng, thậm chí còn bị BOSS trùm báo thù. Cho dù xé hắn thành muôn mảnh, lão bản đằng sau- Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng có cách phục hồi nguyên trạng, an nhiên tiếp tục ngày tháng sung sướng trong phong thần, cho nên, giết là không ổn rồi.



Nếu đã không giết, để chính mình sử dụng? Trong sách, Khương Tử Nha ít ra cũng từng làm tới hạ đại phu phụ trách Khâm Thiên Giám, nên chắc chắn là dùng được. Vấn đề là, có chúa mới biết lúc nào hắn sẽ phản bội đầu sang Tây Kỳ? Nói đi nói lại, hắn thế nào cũng là quân cờ đã bị Xiển giáo tẩy não, nếu trọng dụng, sợ tới lúc đó tổn thất càng thêm tồi tề; nếu không trọng dụng, hắn sau này càng có cớ tạo phản, chẳng nhẽ phải phong hắn làm thừa tướng?



Nghĩ ngợi rất nhiều, Trương Tử Tinh rốt cuộc nở nụ cười làm ra quyết định. Thương Thanh Quân ở bên thấy thế thầm lắc đầu: nụ cười đầy ma mãnh này của phu quân, chỉ sợ lại có kẻ xui xẻo rồi.