Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 142 :

Ngày đăng: 12:19 18/04/20


Hai ngày sau, Ngao Quảng hóa thành một gã tú sĩ, đi tới ải Trần Đường, nói với gia đinh: "Ngươi vào truyền báo với tổng binh đạo nhân rằng cố nhân Ngao Quảng đến báo phỏng."



Gia đinh đi vào không lâu sau thì Lý Tịnh trang phục chỉnh tề đi ra: "Từ Tây Côn Lôn cáo biệt đại huynh đã nhiều năm,hôm nay mới gặp, lại thật sự là may mắn, Mau mau vào thôi!"



Ngao Quảng chỉ chút khẽ gật đầu, không nói gì nhiều, chậm rãi đi vào phủ. Lý Tịnh thấy Ngao Quảng vẻ mặt âm trầm, đang muốn hỏi thì thấy Ngao Quảng trầm giọng nói: "Lý hiền đệ, ngươi sanh nhi tử thật tốt a!"



Lý Tịnh nghe thế thì vẻ mặt kinh ngạc nói: "Huynh trưởng sao phải nói những lời ấy?tiểu đệ chỉ có ba đứa con trai, trưởng là Kim Tra, thứ là Mộc Tra, đứa út là Na Tra, đều bái danh sư, tuy không tài giỏi gì, nhưng cũng không phải là phường vô lại. Mong huynh trưởng chỉ giáo một phen."



Ngao Quảng đứng dậy cười lạnh nói: "tổng binh đại nhân còn muốn bao che sao? Đứa con của người tại khúc sông Cửu Loan, chẳng biết dùng tà thuật gì mà chém chết Dạ Xoa Lý Áp thành hai mảnh, thật sự là uy vũ a!"



Lý Tịnh trong lòng kêu môt tiếng không ổn, mới tối qua thấy Na Tra trở lại từ Tam Tiên đảo, nghe nó kể trừ thủy quái nơi sông Cửu Loan, trừ hại cho dân, mình còn cao hứng khen ngợi nó một phen, không nghĩ quái vật nọ lại là Dạ Xoa nơi Long Cung, tuy chức vụ thấp kém nhưng cũng là chức vị Hạo Thiên Thượng Đế ban cho, khó trách giờ Ngao Quảng đến tận cửa hỏi tội.



Lý Tịnh vốn là người thông minh cơ xảo, tuy hoảng sợ nhưng không hề bối rối, con mắt lập tức đảo một vòng, đã nghĩ ra một chủ ý: "Huynh trưởng, sao lại trách nhầm ta? ta có ba đứa con đều bái danh sư, con trưởng thì tại Cửu Long sơn, con thứ lại ở Cửu Cung sơn dốc lòng khổ tu, nhiều năm còn chưa về nhà.Con út mới lên tám tuổi, hôm qua mới trở về thăm mẹ, sao có thể gây nên đại sự này?"



Ngao Quảng vừa nghe tên Na Tra lập tức kêu lên: "Chính hắn, chính là tên con út Na Tra của ngươi làm ra chuyện tốt!".



Lý Tịnh nhíu mày nói: "nó mới có tám tuổi làm sao có thần thông mạnh mẽ như thế?Thật là chuyện lạ! vốn ta muốn gọi Na Tra ra đối chất cùng huynh trưởng, nhưng mới sáng nay tiểu nhi đã tới Triều Ca, ít nhất cũng phải năm ngày sau mới trở về, nếu huynh trưởng tín nhiệm thì năm ngày sau ta xin đem Na Tra đến Thủy Tinh cung đối chất, được không? Chúng ta lâu năm không gặp, chi bằng để đệ mở tiệc khoản đãi huynh trưởng một phen."



"Không cần!" Ngao Quảng nghe được Na Tra không ở đây, cũng không muốn ở lại nói: "hiền đệ đã mở miệng thì ta cũng không cự tuyệt. Năm Ngày sau ta phái người tới Cửu Loan hà, đợi đến lúc đó hiền đệ mang Na Tra đi tới Đông Hải Thủy Tinh Cung, nếu hiền đệ giở trò thì đừng trách ta vô tình"




Tt thấy đồ đệ bình yên thì trong lòng hết sức thư thái yên tâm. Lý Tịnh quát: "nghịch tử làm ra đại họa kinh động cả đến thiên tử, như thế nào còn vô lễ như vậy, mau mau tới yết giá".



Na Tra bởi vì việc Long Vương mà bất mãn với phụ thân, nhưng thấy đại sư tôn đang ở đây, nên không tiện phát tác đành phải hành lễ.



Tử Tinh sờ đầu Na Tra nói: "đồ đệ tốt, lần này ngươi làm sư tôn nở mặt mũi rồi, Dạ Xoa kia giết hại dân chúng đáng tru diệt lắm. Ngao Quảng ỷ thế khinh người, vừa ăn cướp vừa la làng, còn mặt dày tới tận cửa hỏi tội, thật là đáng giận. Đồ nhi cứ yên tâm, có đại sư tôn ở đây, không kẻ nào có thể đụng đến một sợi tóc của con. Mai là hạn cuối năm ngày, chúng ta dẫn con tới Đông Hải, nếu tên Long Vương kia không biết phải trái thì đập luôn Thủy tinh cung của hắn.



Na Tra vốn thấy Trương Tử Tinh tới đã mừng rỡ, lại thêm nghe những lời này càng khoái chí, liếc mắt ra vẻ với Lý Tịnh. Nhưng Lý Tịnh cũng chả thèm so đo với nó, chỉ cảm thấy yên lòng, bởi thiên tử nói ra những lời ấy thì tuyệt đối nắm chắc thành công. Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn



Khổng Tuyên nhìn Na Tra vuốt cằm nói: "hoàng huynh, đây chính là đồ nhi Na Tra sao? Tư chất quả nhiên rất được!"



Lý Tịnh nghe thấy nam tử này tự xưng Thiên tử là hoàng huynh thì kinh ngạc trong lòng, âm thầm đứng lên đánh giá. Trương Tử Tinh không muốn Lý Tịnh biết nhiều nên nói: "Lý tướng quân mau chuẩn bị yến tiệc, quả nhân với Na Tra thầy trò đã lâu không gặp, có nhiều chuyện muốn nói."



Lý Tịnh muốn hỏi về Khổng Tuyên cùng với thiên tử sao lại mang đến hai gã nam tử thân phận không rõ ràng còn lại, nhưng nghe thấy lệnh rời đi thì cũng phải tuân theo ly khai.Lý Tịnh vừa rời đi, Na Tra lập tức trở nên hoạt bát, theo lời giới thiệu của Trương Tử Tinh bái kiến hai vị tân sư thúc Khổng Tuyên, Ứng Long, còn cười toe toét nhận lễ của sư đệ Viên Hồng cao hơn mình cả mấy cái đầu.



Na Tra kể lại chuyện Dạ Xoa, kể khổ cả thái độ của Lý Tịnh, Trương Tử Tinh nhíu mày không vui, trong nguyên tác Lý Tịnh đối với Na Tra cũng rất tuyệt tình, khi còn sống thì không quan tâm, khi Na Tra chết đi còn hủy đi Thần miếu, sau này phải nhờ Nhiên Đăng tặng cho Linh Lung tháp mới có thể ép được Na Tra nhận cha.



Dùng bữa xong, Trương Tử Tinh gọi Na Tra vào một góc, thì thầm hỏi một vấn đề hắn chờ mong đã lâu: "Đồ nhi, camera quay chụp kia có thành công không?"