Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 15 : Tứ Phương Chư Hầu

Ngày đăng: 12:17 18/04/20


Thực tế cho thấy, Trương Tử Tinh suy đoán quả nhiên không sai, thời gian sau đó, cùng với song tu lực tăng cường, số lần Siêu Não xuất hiện cũng theo đó nhiều lên. Có lúc năng lượng sung túc, nó cũng có thể truyền qua cho hắn một chút tư liệu quý giá. Hình như giữa hắn và Siêu Não có một loại liên hệ mơ hồ nào đó, hắn muốn loại tư liệu gì, Siêu Não chỉ cần truyền sang hình ảnh hay tin tức tương ứng là trong đầu hắn hình thành ký ức cố định cùng khả năng thần kinh phản xạ. Lấy ví dụ, nếu hắn muốn học lái máy bay, chỉ cần để Siêu Não khiến não hắn "download""phương pháp lái máy bay", chỉ độ 2 phút sau, Trương Tử Tinh lập tức có thể lái một chiếc phi cơ lượn giữa không trung. Loại kỳ tích này ngay cả khoa kỹ thế kỷ XXIV cũng không thể làm được, đơn giản như trong phim. Đáng tiếc năng lượng không đầy đủ, chỉ có thể kích hoạt một số dữ liệu rất ít.



Khiến Trương Tử Tinh khó hiểu còn có một vấn đề, khi Siêu Não hấp thu song tu lực chuyển hóa thành năng lượng sinh học để sử dụng, nó cũng đồng thời truyền ngược lại cho Trương Tử Tinh một loại năng lượng kỳ dị. Loại năng lượng này không hề xung đột với Chiến Hồn Quyết hay Tố Nữ Kinh, mà có tác dụng trung hòa hai loại lực lượng, khiến cho lực lượng Chiến Hồn Quyết và Tố Nữ Kinh tự nhiên có thể "hòa bình chung sống", rất khó hiểu. Ba dạng năng lượng tuần hoàn tương hỗ, tốc độ tiến bộ càng nhanh, kẻ được lợi đương nhiên là Trương Tử Tinh.



Trương Tử Tinh dù thích chí lực lượng bản thân tiến bộ nhanh, nhưng càng quan tâm làm sao để Siêu Não khôi phục. Chỉ có kho dữ liệu kết tinh ngàn năm trí tuệ của nó mới là niềm hi vọng duy nhất giúp Trương Tử Tinh cải biến mệnh vận trong thế giới thần ma này.



Qua hai tháng trời khẩn trương, công việc chuẩn bị cho đại điển sắc phong Thái tử cuối cùng hoàn tất. Các lộ chư hầu từ bốn phương tám hướng kéo về Triều Ca, dẫn đầu chính là tứ đại chư hầu – Đông Bá Hầu Khương Hoàn Sở, Nam Bá Hầu Ngạc Sùng Vũ, Tây Bá Hầu Cơ Xương và Bắc Bá Hầu Sùng Hầu Hổ .



Trương Tử Tinh cuối cùng nhìn thấy "kẻ thù" lớn nhất, Chu Văn Vương Cơ Xương. Ấn tượng của hắn đối với sách lịch sử viết về Cơ Xương rất không hay. Để miêu tả vị thánh hiền này, lại dùng mấy từ "ngực có bốn vú" (người hay quái vật đây?), không hiểu tên sử quan khoa trương kia nghĩ cái gì trong đầu. "Phong Thần Diễn Nghĩa" cũng viết "Văn Vương có bốn vú, hai mươi tư bà phi, sinh 99 người con", cứ cho là "bốn vú" là bốn bà vú nuôi đi thì Cơ Xương bét ra cũng có 24 bà vợ. So sánh với Trụ Vương: Khương hậu, Dương phi, Hoàng phi cùng ba con yêu cũng vỏn vẹn sáu người, thật không biết ai hoang dâm hơn ai, mà so số lượng con cái thì lại càng buồn cười.



Cơ Xương người tầm thước, khác hẳn sách sử mô tả "thân cao mười xích", tuổi hóa ra cũng không lớn, chừng ngoài 60, khuôn mặt từ ái hiền hòa, lời nói khiêm nhường hữu lễ, nhìn rất dễ gần, gặp Trương Tử Tinh cũng khá là cung kính, bày ra một vẻ "tôi vô hại". Nhưng Trương Tử Tinh biết Cơ Xương không phải loại đơn giản. Đế Ất là một vị thiên tử tính cách kiên cường, rất có chủ kiến, nhưng thấy Cơ Xương cũng thập phần e ngại, từ đó có thể thấy vị "thánh hiền" này hàng ngày ra sao, xem ra còn hay thù vặt.
Liên tục bị đánh trúng, Khương Văn Hoán cuối cùng hiểu thực lực của mình và tỷ phu căn bản không cùng một đẳng cấp, trên mặt lộ vẻ buồn bã. Lúc này Trương Tử Tinh thừa cơ lung lạc, khẳng khái chỉ cho hắn chỗ thiếu sót cùng phương hướng cải tiến, làm vị thiếu niên này không ngừng cảm kích.



Khương Văn Hoán vốn cũng người kiêu ngạo, thường ngày tự phụ, trử phụ thân ra, đều không coi ai vào đâu, nhưng hôm nay tỷ phu điện hạ văn võ song toàn đã khiến hắn tâm phục. Khương thị thấy đệ đệ cùng phu quân bàn luận ăn ý, hết sức vui vẻ, chỉ có Khương Hoàn Sở trong mắt phức tạp, tựa như lo lắng điều gì.



Vài ngày sau, đại điển sắc phong chính thức cử hành. Cho dù văn hóa, lễ pháp thời Thương chưa ở vào giai đoạn hoàn thiện, nhưng mức độ phức tạp đã đủ làm Trương Tử Tinh uể oải hết mực, nhưng việc khiến hắn kinh hoàng là một nghi thức trong đại điển sắc phong, lấy người sống làm tế phẩm. 500 nam nữ nô lệ đang sống sờ sờ bị bọn võ sĩ lần lượt chém đầu để làm tế phẩm cúng trời đất. Trương Tử Tinh nhìn thấy ánh mắt bọn họ trước khi bị hành quyết là một loại tuyệt vọng pha lẫn mờ mịt vô cảm. Thời khắc qua đi, tế đàn nhuốm máu chứng kiến một loại hành hình man rợ, ngu muội và tàn khốc. Đây là loại "cúng người" phổ biến ở Thương Triều, dã man không kém việc vua chúa đời sau chôn sống người sống theo người chết.



Trương Tử Tinh dù tự nhận không phải người từ tâm mềm yếu, nhưng nhìn thấy cảnh này cũng không khỏi cảm thấy gớm ghiếc trong đáy lòng. Hắn biết, với thân phận bây giờ còn chưa thể ngăn cản loại "lễ pháp" da man ngu muội này. Có quá nhiều điều hủ tục, quá nhiều chỗ cần cải tiến ở thời đại này. Dù sau này hắn đăng cơ cũng sẽ phải đối mặt với cục diện bên ngoài chư hầu dòm ngó, bên trong tiêu trừ hủ bại, muốn thực hiện một cuộc cải cách vĩ đại, chỉ sợ trùng trùng khó khăn.



Nhưng Trương Tử Tinh không nghĩ tới, cái "tương lai" này lại đến quá nhanh so với hắn tưởng tượng.