Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 179 : Địa Hành Kỳ Thuật Sơ Kiến Công

Ngày đăng: 12:19 18/04/20


Đại quân rong ruổi một đường, rốt cuộc tới thành Tây Kỳ.



Con trai Tây Bá Hầu là Cơ Phát dẫn các lộ chư hầu cùng đám con của Cơ Xương ra ngoài thành nghênh đón Thiên tử.



Trương Tử Tinh cũng rốt cuộc nhìn thấy kẻ thù trong "số mệnh" này. Cơ Phát chừng ngoài 30, tướng mạo khá anh tuấn, cử chỉ khiêm hòa hữu lễ, nhìn cũng thuận mắt, cung kính với Thiên tử vô cùng, không có chút nào chậm trễ.



Các đạo chư hầu đều khen ngọi Cơ Phát, ai nấy bước lên bẩm với Thiên tử: nếu không phải vị nhi tử Tây Bá Hầu này tự đứng ra tập hợp các chư hầu thành liên quân, anh dũng đối kháng Khuyển Nhung, các nước phía Tây chỉ sợ đã sớm bị Khuyển Nhung diệt sạch rồi.



Trương Tử Tinh nghe chúng chư hầu khen ngợi, trên mặt cũng lộ vẻ hân thưởng, nhưng trong lòng càng thêm cảnh giác: ngay đại quân của Hoàng Phi Hổ còn không phải đối thủ của Khuyển Nhung, Cơ Phát hắn lại có thể chống lại? lần này Khuyển Nhung xâm lược đáo để có liên can gì tới Cơ Phát không? Nguyên nhân thực sự khiến Thái Bá, Trọng Ung chết đi là gì?



Cơ Phát mời Thiên tử cùng Diễm phi nương nương tới hành cung tạm thời dựng lên, lại phái Táng Nghi Sanh cùng Nam Cung Thích tiếp đãi tướng lĩnh và đại quân mới vào thành.



Trương Tử Tinh nhìn ngắm đoàn cung nữ xinh đẹp mới được điều tới, tỏ ra rất hài lòng: "ái khanh có công chống cự Khuyển Nhung, trung thành cảnh cảnh. Tây Bá Hầu quả đã có người nối dõi, có khanh tại đây, sau này quả nhân cũng yên tâm hơn không ít".



Cơ Phát nghe ngữ khí của Thiên tử, tuy không có thực tế phong thưởng, nhưng ẩn ẩn có ý để hắn sau này chấp chưởng chức Tây Bá hầu, không khỏi mừng rỡ, lại thừa cơ dâng lên một nhóm bảo vật trân kỳ, khiến mặt rồng đại hỉ.



Cơ Phát cáo lui, trở về trong phủ, tới thẳng mật thất của Khương Tử Nha.



Cơ Phát hành lễ với Khương Tử Nha nói: "lão sư, thiên tử tự dẫn đại quân, hôm nay đã tới Tây Kỳ".



Khương Tử Nha gật đầu hỏi: "thiên tử có hỏi ngài chuyện Khuyển Nhung?"



Cơ Phát nói: "không hỏi, ngược lại rất thích thú hành cung kia, còn có ý muốn cho ta ngày sau trấn thủ đất tây. Như ta xem, mấy năm nay Thiên tử dần trầm mê nữ sắc, không còn anh minh như lúc đầu".



Khương Tử Nha trầm ngâm nói: "Thiên tử từ lúc độc sủng Đát Kỷ, đúng là dần hôn muội, cả ngày không lo triều chính, ai có việc cần cũng phải tới Thọ tiên cung nghe ý chỉ. Dù vẫn còn lòng yêu dân, nhưng đã mất tôn uy trong triều, chuyện nay ngay cả ta cũng từng trải qua, tất nhiên không giả. Nhưng do năm xưa Thiên tử thanh danh lẫy lừng, lại có tân chánh cứu vớt vạn dân thiên hạ, cho nên tuy chư hầu, quan viên oán thán, nhưng vẫn chưa mất dân tâm. Công tử nếu muốn đi con đường dân tâm này, chỉ sợ cực kỳ khó khăn".




Quân Thương thấy Dư Hóa Long giết được tướng địch, sĩ khí đại tăng. Dư Hóa Long cầm đao trỏ về phía Hợp Xích Mộc, ý tứ khiêu khích. Hợp Xích Mộc giận dữ, giục cự lang xông lại. Con cự lang này tốc độ nhanh hơn cả ngựa, Dư Hóa Long cảm thấy tọa kị dưới người như sợ hãi, không dám chậm trễ, vội mua đao đón đỡ. Mới được vài chiêu, cự lang kia đột nhiên há mồm cắn đứt nửa đầu chiến mã của Dư Hóa Long, hắn không kịp đề phòng, cùng xác ngựa ngã xuống đất.



Hợp Xích Mộc đang muốn tiến lại giết chết Dư Hóa Long, bỗng đằng sau một tiếng thét vang lên: "phiên cẩu chớ ỷ vào dã thú thương người, Trương Khuê ta tới đây!".



Hợp Xích Mộc nghe thanh âm này ở phía sau, không dám truy sát Dư Hóa Long nữa, vội vàng giục cự lang xoay mình. Chỉ thấy trước mặt xuất hiện một viên tướng uy vũ, tay cầm trường đao, cưỡi một con ngựa đen, trên đầu ngựa còn có một bướu thịt kỳ quái. Dư Hóa Long mượn cơ hội này, vội chạy về bổn trận.



Trương Khuê cũng không nói nhiều, giơ đao chém lại. Hợp Xích Mộc giao thủ vài hiệp, chỉ thấy võ nghệ người này còn trên cả Dư Hóa Long, hết sức khó thắng, liền muốn thi kế cũ, điều khiển cự lang cắn trộm tọa kị đối phương. Đâu ngờ hắc mã kia đối diện với cự lang không hề sợ hãi, mà tốc độ còn nhanh hơn nhiều, dễ dàng tránh né hàm răng sắc bén của cự lang, cả thân xoay lại, đá hậu trúng bụng cự lang. Cứ lang đâu từng bị thu thiệt như vậy, nhất thời đau đớn lồng lộn, thiếu chút hất Hợp Xích Mộc xuống đất.



Trương Khuê chiếm đợi lợi thế đời nào chịu bỏ, vỗ vỗ sừng thịt trên mình Ô yên thú, tốc độ Ô Yên thú lập tức nhanh hơn, nháy mắt đã đuổi tới Xích Mộc. Đao của Trương Khuê nhanh như điện giật, chém xuống đầu địch tướng. Hợp Xích Mộc hồn phi phách tán, toàn lực bật người, cả người rơi xuống cự lang, nhưng vẫn chậm nửa nhịp, vai phải bị trúng một đao, sâu tận gân cốt.



Hợp Xích Mộc cũng là loại cường hãn, nghiến răng rút từ trong túi pháp bảo ra một vật ném tới Trương Khuê. Vật này là một thanh kim xử (cái chày vàng), lúc bay trong không trung, tựa hồ mang theo một loại phạm âm kì dị.



Kim quang vừa chạm vào Trương Khuê, liền nghe hắn kêu lên một tiếng, ngã xuống Ô yên thú. Hợp Xích Mộc thấy đánh ngã đối phương, vội vàng chạy lại, muốn một đao giết chết hắn, đầu ngờ dưới đất nào có bóng dáng Trương Khuê- trong nguyên tác, Trương Khuê từng dựa vào thuật địa hành thành công tránh né Cửu Long thần hỏa tráo cùa Na Tra và Hạo Thiên Khuyển của Dương Tiễn, một cái kim xử đơn giản này tất không có gì đáng nói.



Hợp Xích Mộc đâu biết điều này, trong lòng nghi hoặc, đưa mắt nhìn bốn phía, đột nhiên lòng sinh dự cảm, hươ một đao chém ra đằng sau, nhưng chỉ thấy cahan trái đau nhói, thì ra đã bị người chặt đứt, rồi thân ảnh Trương Khuê "chui lên" từ dưới đất.



"Địa hành thuật", Hợp Xích Mộc kinh hô một tiếng, nhịn đau định phóng lại kim xử. Trương Khuê đột nhiên lắc người, lại biến mất, một lần nữa quỷ mị xuất hiện sau lưng hắn, một đao kết liễu tính mạng của Hợp Xích Mộc.



Quân Khuyển Nhung thấy chủ tướng tử trận, lập tức đại loạn. Trương Khuê cùng Dư Hóa Long thừa cơ dẫn quân truy kích, Khuyển Nhung tử thương vô số, ngay là cờ Lang diện kia cũng bị Trương Khuê một đao chém gãy.



Trương Tử Tinh thấy hai tướng chiến thắng, cũng không truy cản, hạ lệnh thu binh, rồi sai người ghi lại công đầu của Trương Khuê và Dư Hóa Long. Chúng tướng khen ngợi đạo thuật của Trương Khuê không dứt. Dư Hóa Long cùng năm anh em Dư Đức cũng tạ ơn cứu mệnh của hắn và ân đề tình của quốc sư.



Kim Lang tướng quân Trát Tạp và Hắc Lang tướng quân Phụ Bật Viễn đóng quân cách đó mười dặm, biết tin Hợp Xích Mộc bị giết, trong lòng kinh hãi, đâu còn dám coi thường binh Thương, vội vàng lui tiếp 10 dặm, thu lại tàn bình, chuẩn bị ngày mai tái chiến.