Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 197 : Song Thánh Quyết! Thông Thiên Dữ Chuẩn Đề

Ngày đăng: 12:20 18/04/20


Bốn thanh kiếm kia bề ngoài cũ kỹ, trên từng thân kiếm đều khắc ba chữ cổ, đầu mũi kiếm ẩn ẩn phát ra hàn quang. Người ngoài còn chưa thấy gì, Chuẩn Đề đã phát hiện ra một cỗ sát khí đáng sợ truyền tới từ bốn thanh kiếm, mục tiêu chính là mình.



Tứ kiếm đột nhiên lay động, từ mặt đất bay lên, mũi kiếm chỉ hướng Chuẩn Đề, như điện bay lại. Chuẩn Đề sớm đã chuẩn bị, giơ Thất bảo diệu thụ trong tay lên đón đỡ. Thất bảo diệu thụ được xưng là không gì không xoát, bốn thanh kiếm lập tức bị nó gạt ra, rơi lại xuống đất. Nhưng Chuẩn Đề không giữ được vẻ bình thản như thường ngày, chân mày vẫn nhíu chặt lại.



Bốn thanh kiếm bị gạt ra, không như Kim giao tiễn mất uy lực rơi xuống đất, mà lại lượn một vòng rồi trở lại, tiếp tục nhắm tới Chuẩn Đề.



Chuẩn Đề chỉ thấy Thất bảo diệu thụ truyền lại áp lực cực lớn, tựa như bị bốn tòa núi lớn đè nặng, nhưng cánh tay vẫn múa lên không ngừng, lại đánh bật tứ kiếm ra.



Lần này, tứ kiếm không công kích nữa, mà bay trở về, hạ xuống trước mặt một đạo nhân. Tam Tiêu vừa thấy người này, lập tức hạ xuống tọa kỵ, quỳ xuống hành lễ: "cung nghênh sư tôn".



Đạo nhân liếc mắt thấy Kim giao tiễn ánh sáng ảm đạm trên mặt đất, phất tay một cái, Kim giao tiễn liền bay trở lại về tay Bích Tiêu, lại khôi phục quang mang vốn có.



Chuẩn Đề ngưng thần nhìn đạo nhân này, bỗng nhiên than dài một tiếng: "Tru tiên tứ kiếm, quả nhiên danh bất hư truyền".



Lời nói vừa dứt, đạo bào trên người Chuẩn Đề đột nhiên đứt ra một vết kiếm chém, tuy không thương tổn đến thịt da, song cũng phá hủy đi đạo bào.



Trương Tử Tinh từ kính viễn vọng nhìn thấy Thông Thiên Giáo Chủ tới, trong lòng rốt cuộc yên tâm lại: lão đại, ông phải đến sớm một chút chứ, để ta lãng phí nhiều đạn đạo vậy, phải biết, tất cả đều là money a!.



Thông Thiên Giáo Chủ nói: "từ lâu đã nghe danh Cực lạc thế giới là nơi thanh tịnh, đạo hữu hôm nay vì sao tự thân giá lâm, tới làm khó ba đồ đệ ta?"



Chuẩn Đề đáp: "ba vị cao đồ của đạo hữu lập kỳ trận, bắt lấy vài môn nhân của ta, nên ta đành phải tới giải cứu. Mong đạo hữu nể mặt, thả môn nhân của ta ra".




Thông Thiên Giáo Chủ nói: "đã bị Hỗn Nguyên Kim Đấu này hút lấy, bắt vào Cửu khúc Hoàng hà trận, liền bị đoạt đi tam hoa đỉnh đầu, ngũ khí trong ngực, hóa thành phàm thể. Nếu không có diệu thuật trọng tu, liền cả đời không thể khôi phục. Tây phương giáo ngầm sai Khuyển Nhung xâm lấn, là địch của Đại Thương, thực mưu đồ không nhỏ, may là bị phá vớ. Lần này đúng lúc hai quân giao chiến, có thể giao cho Thiên tử này xử lí. Sau chuyện này, nguyên khí Tây phương giáo đại thương, tạm thời không thể gây nên sóng gió gì. Ta giờ trở về Bích Du cung, ba người các con kết thúc chuyện này, cũng nên trở về Tam Tiên đảo tĩnh tâm tu luyện". Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - https://truyenfull.vn



Vân Tiêu nhận lệnh, trì nghi giây lát lại hỏi: "sư tôn, giờ sát kiếp đã nổi lên, xin hỏi ba người chị em đệ tử mệnh số ngày sau thế nào?"



Thông Thiên Giáo Chủ trầm ngâm nói: "môn hạ trong giáo ta, đa phần là người ứng kiếp, ba tỷ muội các con cũng không ngoại lệ. Nhưng giờ thiên số vô thường, rất khó thôi toán, rốt cuộc ra làm sao ta cũng không rõ. Ba người các con đều có tình kiếp, có thể tùy duyên mà định, không nên cưỡng cầu".



Tam Tiêu nghe vậy, trong lòng đều suy tư, khom người hành lễ, đưa mắt nhìn Thông Thiên Giáo Chủ rời đi.



Khổng Tuyên thấy Thông Thiên Giáo Chủ quả nhiên chiến thắng trở về, không khỏi thầm kêu may mắn vừa rồi không đánh cuộc cùng Trương Tử Tinh. Lần trước hai người từng vì một chuyện mà đánh cuộc, người thua phải làm theo yêu cầu của người thắng, kết quả là Khổng Tuyên thua. Trương Tử Tinh tác tính muốn hắn trước mặt Ứng Long, Nữ Bạt và Viên Hồng ra múa một điệu múa chim công, thiếu chút khiến vị Huyền tiên Khổng Tuyên này thổ huyết đương tràng, may có tứ muội Nữ Bạt cầu tình, mới "may mắn" thoát được.



Trận đánh này với quân Thương chinh tây mà nói, có ý nghĩa quyết định. Tây phương giáo đằng sau Khuyển Nhung coi như một mẻ bị bắt hết, thực lực giảm mạnh, hẳn sẽ không dám tiếp tục vọng động, khả năng sau sẽ trở thành ngầm vạch mưu kế, hoặc như trong nguyên tác, đệ tử đều lưu lại trong giáo, chỉ có thánh nhân xuất hiện "đào tường" môn nhân phái khác mà thôi.



Để tránh Chuẩn Đề đi rồi trở lại, Trương Tử Tinh lập tức quyết đoán, đem quốc sư Khuyển Nhung Bất Động đạo nhân "chém đầu thị chúng", xác treo trên cán cờ trước đại doanh, đồng thời còn xử tử luôn Đế Thiên đạo nhân mà Ma Hô đạo nhân.



Long đạo nhân kia đã mất đi Long châu thành phàm thể, Tu la đạo nhân là nữ nhân, lại có lực hỏa diễm kỳ dị, Trương Tử Tinh vì muốn biết được một số bí mật của Tây phương giáo, đặc ý lưu lại tính mạng hai người này, làm thí nghiệm phẩm bí mật. Hoặc có lẽ, đây là kết cục còn thảm hơn bị giết nhiều.



Do Khuyển Nhung và Đại Thương chánh diện giao chiến, nên quân Thương xử tử quốc sư địch quốc cũng là chuyện thường, không ai tranh nghị, cho dù là Chuẩn Đề hay Tiếp Dẫn cũng không thể nói gì. Xét cho cùng, vốn chính là Tây phương giáo ngầm trợ Khuyển Nhung xâm lược Đại thương, sai là sai trước, nếu muốn truy cứu thì cũng phải đi tìm Triệt giáo làm khó dễ.



Tin quốc sư Bất Động đạo nhân bị xử tử không khác nào một quả tạc đạn với Lang Dã Tiên, sĩ khí Khuyển Nhung cũng bị đả kích không nhỏ. Lang Dã Tiên mất đi ỷ trượng lớn nhất, cuối cùng nghiên răng, một lần nữa dùng đến thủ đoạn cuối cùng của mình – độc thuật.