Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 232 : Hỗn Độn Chung Hiện

Ngày đăng: 12:20 18/04/20


Dưới sự đánh giá của Trương Tử Tinh, Dao chân nhân nọ cùng mỹ phụ tư sắc ngang ngửa nhau, cũng là trang phục phụ nhân. Nếu có chỗ bất đồng thì Dao chân nhân thuộc về loại nữ tử xinh đẹp lạnh lùng. Vô luận ánh mắt hay ngôn ngữ cũng đều lạnh như băng. Mà mỹ phụ nọ càng có một loại khí chất ung dung cao quý, mơ hồ lộ ra nét uy nghiêm của kẻ bề trên.



Cả hai cực phẩm "ngự tỷ" này, nếu có thể chinh phục được thì thực là tuyệt diệu a..., Trương Tử Tinh lấy tiêu chuẩn của một sắc lang, dành cho hai nàng một cái đánh giá cực cao, lại cười trộm tự sướng trong lòng một trận.



Tự sướng quy tự sướng, từ tình hình trước mắt hai nàng đang giương cung vung kiếm, nhất định là một đôi oan gia. Lúc này, nam tử nọ liền mở miệng, ánh mắt tự nhiên có chút xấu hổ: "Lúc này tình thế phi thường, hai người không nên so đo thù oán lúc này, vị đạo hữu này ... thật là thần thông phi phàm, làm người khác phải bội phục, Thiên Dao sao không giới thiệu một phen?"



"Đừng gọi ta là Thiên Dao! Ta đã sớm không còn quan hệ gì với ngươi nữa. Ngươi cũng không phải dò xét, ta cùng với vị đạo hữu này vừa mới quen mà thôi", Dao chân nhân có vẻ rất chán ghét nam tử này, hừ lạnh nói: "Không nói đến ân oán khi xưa, lúc trước khi ta tại trong ao đầm là kẻ nào ám toán ta? Khiến ta thiếu chút nữa chết trong ảo trận? Chẳng lẽ tưởng ta không biết?"



Nam tử nghe Khổng Tuyên cùng Dao chân nhân cũng là mới quen, trong tâm cũng hơi ổn định, mỹ phụ nọ nghe lời chất vấn của Dao chân nhân, chỉ cười lạnh: "Là ta làm đấy, thì sao nào? Lần này đến tiên sơn tìm bảo vật có rất nhiều người. Nếu bản lĩnh không đủ, cho dù bị chết cũng không thể trách người khác."



Sắc mặt Dao chân nhân càng thêm lạnh lùng, đang muốn đáp lại thì một tiếng chuông nữa lại truyền đến. Tiếng chuông lần này có vẻ ngắn ngủi nhưng uy lực so với tiếng chuông thứ nhất còn mạnh hơn nhiều. Mấy người Thái Vi Chân Nhân, Kim Linh Thánh Mẫu sau khi tiêu diệt hơn phân nửa bầy Ngũ Âm Thú, giờ nghe thấy tiếng chuông đều lộ ra biểu tình khổ sở, còn đôi nam nữ nọ, Dao chân nhân, Lục Áp vài người sắc mặt cũng đột biến, tựa hồ cũng chịu thiệt thòi.



Chỉ có Khổng Tuyên mang trang bị cách âm cho nên ảnh hưởng không lớn. Ngược lại, Trương Tử Tinh không kịp thay ma khải, cảm giác như trái tim muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, hết sức khó chịu. Chỉ có đàn Ngũ Âm Thú tựa hồ không chịu bất kì trở ngại gì, ngược lại càng tấn công thêm điên cuồng.




Trương Tử Tinh cảm giác được sóng tinh thần phòng ngự giống như đột nhiên vỡ vụn, dư âm của tiếng chuông nọ đánh thẳng vào trong trái tim, tinh vân trong tiên thức lại một lần nữa rung động kịch liệt, thiếu chút nữa là không chịu đựng nổi. Đồng thời, Siêu Não truyền đến cảnh bảo, năng lượng lúc này tiêu hao gần hết, không thể chịu nổi một công kích nào nữa, để tránh Siêu Não bị phá hủy, Trương Tử Tinh đành thu hồi ma khải.



Môn hạ đệ tử của Thái Vi chân nhân lại càng thảm hại hơn, thậm chí còn có kẻ không chịu đựng được lực lượng của tiếng chuông, bạo thể chết ngay tại chỗ. Thái Vi Chân Nhân cũng không hề liếc mắt một cái, ánh mắt vẫn nhìn vào cự chung lơ lửng giữa không trung. Kim Linh Thánh Mẫu lo lắng nhìn Dư Nguyên, đánh mắt với sư muội một cái, Quy Linh Thánh Mẫu hiểu ý, trở lại bên cạnh Dư Nguyên, bảo vệ tâm thần của hắn.



Tiếng thứ hai của Hỗn Độn Chung lại vang lên lần nữa. mặt đất chung quanh nhất thời xuất hiện những khe nứt lớn, mà những người đứng cao nhất lập tức biết thế nào gọi là "đứng mũi chịu sào". Độ Ách Chân Nhân tu vi thấp nhất, Tiên y trên thân nhất thời quang mang ảm đạm, phun ra một ngụm máu tươi, hiển nhiên là bị trọng thương, còn lại chúng nhân cũng không chịu nổi, ngay cả làn khí ngũ sắc trên lá tố kỳ của mỹ phụ cũng khẽ tan ra, may ngay sau đó kim quang chợt lóe, lại tụ hợp trở lại nguyên trạng.



Động dạng thổ huyết còn có Quy Linh Thánh Mẫu. Đến lúc này, nàng chỉ có thể tự bảo vệ mình, không còn khả năng chiếu cố cho Dư Nguyên, mà môn nhân của Thái Vi Chân Nhân lúc này chỉ còn ba gã Kim Tiên khá nhất đang nỗ lực kiên trì, còn lại đều là hồn phi phách tán. Lục Áp vốn đang mang thương thế trong người, giờ lại càng thêm nặng, biết hôm nay đã không có khả năng đoạt chung, lập tức quyết đoán, hóa thành một đạo trường hồng bay đi. Trên bầu trời tựa hồ có lực lượng cản trở của Hỗn Độn Chung, trường hồng gặp phải lực cản trở lớn, vặn vẹo một hồi, cuối cùng cũng thoát ra ngoài.



Lần này đối với Trương Tử Tinh cũng đồng dạng tạo thành thương tổn thật lớn, ngũ quan tràn đầy máu tươi, tiên thức trong Thái Cực tinh vân phảng phất như chịu một lực đả kích kinh khủng, không ít ngôi sao đã vỡ vụn, thậm chí nổ mạnh. Chuyển động của tinh vân cũng bắt đầu chuyển động chậm lại, mà kỳ quái là, tám quái tự còn lại trong tinh vân lại không như lúc đi qua gió cắt nổ vụn nữa.



Ngay lúc tiên thức của hắn rung động kịch liệt, đột nhiên một loại cảm giác kì quái mà vi diệu sinh ra, có một đồ vật gì đó đang cùng cự chung đáng sợ phía trước hô ứng lẫn nhau. Kể cả việc cự chung đột nhiên xuất hiện trước mặt chúng tiên này hình như cũng bởi vì duyên cớ đấy, đến tột cùng là vật gì đây?