Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 30 : Nguyệt Cơ Hiến Thân

Ngày đăng: 12:18 18/04/20


Trương Tử Tinh hết sức vui mừng, thử kéo cung thêm lần nữa, nhưng cây cung lại trở nên khó bảo, lực phản chấn khiến hắn suýt làm rơi cung. Hắn biết có điều cổ quái, thử lại vài lần, rốt cuộc phát hiện: chỉ cần vận "Chiến Hồn Quyết" hoặc "Chân Vũ Linh Quyết", Chấn Thiên Cung lập tức "liều mạng chống cự"; còn nếu dùng lực đạo nhu hòa của Hoàng Đế Tố Nữ Kinh thì bảo cung trở nên tương đối nghe lời, gần như giương cung không tốn chút sức nào, lực lượng phản kháng của Xuyên Vân Tiễn cũng không thấy xuất hiện. Trương Tử Tinh tấm tắc khen kỳ lạ - Chấn Thiên Cung, Xuyên Vân Tiễn là bảo vật của Hoàng Đế, khó trách dùng lực lượng Tố Nữ Kinh dễ dàng sử dụng, xem ra bảo bối cũng phải dùng đồng bộ mới được…



Trương Tử Tinh nắm được phương pháp sử dụng Chấn Thiên Cung, lòng tràn đầy hi vọng đánh bại Đông Di, ý khí bộc phát, thét lên một tiếng, giương cung đặt tên, bắn thẳng lên trời. Dây cung rung lên, ánh hồng chớp động rạng ngời, Xuyên Vân Tiễn như một viên lưu tinh xé trời bay lên, trong nháy mắt đã biến mất phía chân trời, mà vầng mây xa xa cũng như bị xé rách làm đôi. Chúng tướng đứng ở ngoài cung chỉ nghe thấy Thiên tử thét lớn, lại thấy mũi tên bay lên, đều hoàn toàn bị cảnh tượng này quyến rũ.



Nguyệt Cơ nhìn cảnh Trương Tử Tinh bắn tên hào khí xung thiên, ánh mắt có chút kỳ lạ, không chỉ có sùng kính và ngưỡng mộ, còn có chút gì đó rất khó giải thích. Người Đông Di vốn sùng bái anh hùng, mỗi cô gái Đông Di đều hi vọng tìm được một người anh hùng đỉnh thiên lập địa làm chồng. Nguyệt Cơ tuy đứng đầu một tộc, nhưng dù sao là thân gái, trong sâu thẳm cũng có những mơ ước như bao cô gái khác, chỉ là bình thường bị vẻ uy nghi của quốc vương và cái hư danh đệ nhất xạ thủ che lấp. Nhưng đứng trước vị Đại Thương thiên tử này, tâm sự ẩn sâu trong lòng nàng đột ngột không tự chủ được lộ ra.



Trương Tử Tinh quay đầu lại, ánh mắt hai người gặp nhau trong giây lát, Nguyệt Cơ hàng ngày vẫn can đảm bỗng trở nên ngượng ngùng, không dám đối diện với ánh mắt hắn vội nhìn sang nơi khác, chỉ thấy hai gò má tự nhiên ửng hồng. Trương Tử Tinh không hề để ý thấy, vì lúc này hắn nhớ ra một vấn đề đáng ngại, thất thanh hô một tiếng: "Không ổn rồi !".



Nguyệt Cơ vội hỏi nguyên nhân, Trương Tử Tinh lộ vẻ cười khổ đáp: "Quả nhân vừa nghĩ có thể sử dụng bảo cung diệt trừ Cửu Anh, nhưng lại quên mất ta trình độ kém cỏi, làm sao bắn trúng hai cái đầu của Cửu Anh…, vừa rồi lại còn hưng phấn, bắn đi mất một mũi tên, không biết rơi xuống đâu rồi, bây giờ chỉ còn lại hai mũi…"



Nỗi lo của Trương Tử Tinh rất có căn cứ, thần cung uy lực bất phàm, bắn thử một tên đã không nhìn thấy đâu, làm sao dám luyện tập bằng hai mũi tên còn lại, huống chi hắn cung thuật tầm thường, cho dù có vô số Xuyên Vân Tiễn luyện tập cũng không có khả năng trong vài ngày đạt được thành tựu gì đó.



Hắn một bên sai người theo Lý Tĩnh truy tìm Xuyên Vân Tiễn, một bên hỏi Nguyệt Cơ: "thuật bắn cung của nàng cao siêu, có cách nào nhanh chóng giúp quả nhân luyện ra liên hoàn tiễn pháp?"



Nguyệt Cơ nhớ lại cảnh mình tập bắn cung từ nhỏ, lắc đầu nói: "Nguyệt Cơ không có phương pháp nhanh chóng cả, cung thuật tuy cần kỹ xảo, nhưng quan trọng nhất vẫn là quen tay…"
"Phu quân !", Nguyệt Cơ nghe vậy rất mừng, xúc động kêu lên một tiếng, nước mắt lại không kiềm chế được lã chã tuôn rơi. Trương Tử Tinh giang tay ôm nàng vào lòng thủ thỉ tâm tình, Nguyệt Cơ hai má đỏ bừng, thân thể như con mèo nhỏ rúc vào lòng hắn. Nếu trong hoàn cảnh khác, Trương Tử Tinh có lẽ còn từ từ bồi dưỡng cảm tình, chờ thời cơ thành thục chiếm hữu nàng, nhưng trước mắt chiến sự khẩn cấp cũng đành bỏ qua giai đoạn đó. Nguyệt Cơ cũng biết điều này, huống chi nàng thầm có hảo cảm với hắn từ lâu, tình cảm áp chế lâu ngày bộc phát, không hề cản trở hắn hành động.



Trương Tử Tinh thấy Nguyệt Cơ nữ vương thường ngày trang nghiêm giờ bày ra một vẻ ôn nhu ngoan ngoãn, làm sao còn nhẫn nại được, cúi đầu hôn lên đôi môi hồng thắm của nàng, lúc đầu Nguyệt Cơ còn ngượng ngùng, sau đó dần dần quen thuộc, thậm chí còn chủ động hôn trả lại. nếu không phải biết đấy là những nụ hôn đầu đời của nàng, Trương Tử Tinh còn tưởng nàng rất có kinh nghiệm, hắn không biết đây là biểu hiện tính cách người Đông Di- dám yêu dám hận. Hai người hôn nhau rất lâu, bàn tay Trương Tử Tinh bắt đầu trở nên không thành thật, từng món y phục trên người Nguyệt Cơ dần bị cởi bỏ, lộ ra thân thể khiến người ta mê mẩn. Nguyệt Cơ tuy gan lớn, nhưng dù sao vẫn là xử nữ, thấy bàn tay hắn lướt tới chỗ nhạy cảm trên người, không khỏi khẩn trương lo lắng.



Trương Tử Tinh chính là cao thủ tình tràng, đè nén dục hỏa đang dâng cao, từ từ thiêu dẫn nàng động tình, tới lúc thấy nàng đã sẵn sàng, mới nhẹ nhàng đưa mũi kiếm xâm nhập vào trong. Nguyệt Cơ tuy rất đau đớn, nhưng cũng thấy được sự nâng niu và tình ý của hắn, trong lòng cảm thấy yên tâm, hai dòng lệ hạnh phúc lăn dài trên má, còn chưa rớt xuống đã bị tình nhân dùng lưỡi lau đi.



Hai người kết hợp lần này có cả chuyện công chuyện tư, cũng lại có chút tình chàng ý thiếp, một đêm ân ái từ từ trôi qua.



Mười ngày sau, một lần nữa binh Thương và quân Đông Di đối diện trên bình nguyên chuẩn bị giao chiến.



Lần này, Vu Tế Vương đã biết đối thủ lợi hại, không chút nào do dự đã phóng ra Phong Hi và Cửu Anh, hi sinh một số tính mệnh tộc nhân, dùng Xi Vưu Kỳ khống chế hai ma thú bay thẳng tới quân Thương phía dưới. Quân Thương lập tức kinh hoàng, nháo loạn bỏ chạy, Ma gia tứ tướng tuy dốc hết toàn lực nhưng vẫn không cách nào ngăn nổi Phong Hi và Cửu Anh, thế trận hoàn chỉnh quân Thương bày ra rất nhanh chóng bị phá vỡ tan tành.



Không như Vu Tế Vương đang phải toàn lực phóng thích pháp thuật, không thể để ý gì khác, thủ lĩnh liên quân Thương Kiệt Vương dần phát hiện ra chỗ dị thường của địch nhân: tại sao quân Thương tán loạn đều hướng phía quân Đông Di chạy tới? chẳng nhẽ bọn chúng đều phát điên rồi? Thương Kiệt Vương đang muốn cất lời cảnh bảo, chiến trang đã phát sinh biến hóa kinh khủng.