Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 329 : Lão Tử, Nguyên Thủy hội Thông Thiên

Ngày đăng: 12:21 18/04/20


Ngay khi đoá hoa sắp bị Tiếp Dẫn hết sức thu hồi, một đạo điện quang màu tím theo đoá hoa bay nhanh ra, nhanh nhẹn vô cùng, bắn thẳng tới trên đầu xá lợi của Tiếp Dẫn, quầng sáng bảo vệ toàn thân, tia tử quang kia đánh vào phía trên quầng sáng, hiên ra tầng tầng hoa văn như gợn sóng nước , nhưng không cách nào phá huỷ được quầng sáng. Dừng lại một lúc, mơ hồ có thể thấy được một thanh tiểu chuỳ.



Tử điện một kích không công được, lại bay trở về. Nhưng mà TIếp Dẫn sắc mặt bỗng nhiên biến đổi, phía sau quầng sáng lại bị một cỗ nhuệ khí đáng sợ phân làm hai. Thì ra, trong Tru Tiên tứ kiếm, có một tuyệt kiếm tiên đã bất tri bất giác (ý nói đến không ai biết – đây là câu thành ngữ dễ hiểu nên để nguyên) hiện ra sau lưng Tiếp Dẫn, trảm kim quang hộ thân xá lợi ra làm hai.



Trong tay Tiếp Dẫn chợt hiện ra Thanh Liên Bảo Sắc Kì , nhất thời bạch khí lơ lửng , kim quang vạn đạo, thanh liên bảo sắc kì cùng xá lợi tử trên thân Tiếp Dẫn cả hai nhập thành một, kim quang lúc này đại thịnh, tuyệt kiếm tiên nhất thời không thể chém ra được quang mạc , mà lúc này mười hai đài sen cũng bị Tiếp Dẫn thu trở về rồi.



Thông Thiên Giáo Chủ cũng không truy kích, tâm niệm khẽ động, tứ kiếm lúc này biến mất, nói: " Mười hai đài sen, thanh liên bảo sắc kỳ, phật quang xá lợi,…. đạo hữu phòng ngự có thể nói là đứng đầu các thánh, quả nhiên chu đáo chặt chẽ khôn cùng. Chẳng qua, phòng tuy có dư, nhưng công cũng không lớn. Lần này tính ra thì , đạo hữu đã bại."



Tiếp Dẫn vuốt vuốt cằm, thừa nhận chính mình đã bại, mới vừa rồi mặc dù hắn được sự trợ giúp của Thanh liên bảo sắc kỳ, phòng thủy tuyệt kiếm tiên, nhưng dù sao vẫn chậm một bước, sau lưng đạo bào đã bị nhuệ khí kia là tổn hại, phá vỡ một mảnh áo dài, mặc dù chỉ một chút là phục hồi, dù sao cũng là thua một chiêu.



Thánh nhân đều là thân vạn kiếp bất phôi ( không chết ), thánh nhân trong lúc tranh đấu, không ai có thể chân chính lấy được tính mạnh của ai cả. Cho nên thánh nhân chiến đấu chính là không dùng hết lực lượng, thuần tuý chỉ là luận bàn là chính, chuyển biến tốt thì dừng lại; hoặc là ở ngoài Ba mươi ba tầng trời ra tay. Thi triển tinh thần lực huỷ diệt, đại chiến một hồi, cho đến một bên thất bại.



Năm đó Chuẩn Đề đạo nhân cùng Thông Thiên giáo chủ, đầu tiên là luận bàn, sau đó Thông Thiên Giáo Chủ không chịu thả đám người Bất động minh vươngra , cho nên ở Ba mươi ba thiên đại chiến một hồi, cuối cùng Chuẩn Đề bại mà lui về.



Hiện giờ Tiếp Dẫn đã ở dưới cơ, một chiêu bị bại, nhưng vẫn không như Chuẩn Đề không chịu buông tha. Mà là sảng khoái nhận thua nói: " Hồng Quân lão sư truyền lại tứ kiếm, quả nhiên uy lực kinh người. Bần đạo đã bại dưới tay đạo hữu cũng không muốn dây dưa, kết quả là như vậy. Lần này nhân quả đã kết, ta tự mang môn nhân đi về phía tây, tương lai ắt có lúc phải tạm biệt. "



Thông Thiên Giáo Chủ mặt không thay đổi đáp: " Tất cả đều là Nhân quả."



Tiếp Dẫn đạo nhân liếc mắt nhìn Trương Tử Tinh một cái, nhịn không được hỏi một câu: "Đạo hữu thật không lo lắng việc của bần đạo sao?"



Trương Tử Tinh đáp: " Nếu có duyên, tất sẽ không đi; đã không có duyên. Cưỡng cầu cũng không có tác dụng gì. Giáo chủ chấp nhất làm chi?"



( Hi vọng câu này ta dịch đúng – DG ; còn đây là câu của ta : Duyên nếu đến , thì sẽ không đi ; duyên nếu không đến , cưỡng cầu cũng vô dụng - BT)



Tiếp Dẫn đạo nhân thở dài một tiếng, nhìn hắn gật đầu tỏ ý. Mang theo Quân Đồ Lợi Minh Vương cùng Tam thế minh vương phiêu nhiên rời đi.
Thông Thiên Giáo Chủ chậm rãi vuốt cằm. Tru Tiên tứ kiếm đột nhiên bay lượn xung quanh người, chậm rãi chuyển động, trong tay lại xuất hiện ra một khối mộc bài, hướng Lão Tử nói: "Đại sư huynh vì lời hứa ra tay, cũng vì lời hứa mà bỏ qua. Mời xem mặt bài này, dừng tay đi, đừng làm đệ khó xử."



Lão Tử cố ý lộ ra vẻ kinh hãi, Linh Lung Tháp trên đỉnh đầu dần dần biến mất, hỏi: " Thái Thanh lệnh Bài này ta rõ ràng cho người nọ, vì sao lại ở trong tay đệ?"



Thông Thiên Giáo Chủ cũng không trả lời chỉ nói: "Đại sư huynh đừng vội hỏi nhiều, ta hỏi huynh, lệnh bài này có hữu hiệu hay không?"



Lão Tử liếc mắt nhìn Nguyên Thuỷ Thiên Tôn một cái thở dài nói: " Nhất ẩm nhất trác, vốn là nhân quả. Không thể tưởng tượng được vật này lại ở trong tay của tam sư đệ. Nhị sư đệ, hôm nay ta chịu giới hạn của lệnh bài này, không thể giúp ngươi, ta dừng tay ở đây, ngươi tự giải quyết cho tốt."



( nhất ẩm nhất trác: ý nói hai việc đền bù cho nhau, triệt tiêu cả hai, không biết giải thích thế nào cho dễ hiểu nữa, nhờ lão biên vậy –DG ; nghĩa câu này là : ăn một miếng , uống một miếng là việc nhân quả - BT)



Nguyên Thuỷ Thiên Tôn thấy đại sư huynh vốn phải giúp đỡ mình, bỗng nhiên dừng tay, trong lòng không biết mộc bài trong tay Thông Thiên có ẩn tình gì, cũng không tiện hỏi nhiều. Tuy rằng Lão Tử không thể ra tay nhưng ít nhiều cũng đạt tới mục đích khác, chính là hướng tới Thông Thiên Giáo chủ biểu lộ lập trường đứng về phía Xiển Giáo, lập tức gật đầu nói: "Đại sư huynh không cần lưu tâm, đã như thế ta tự mình lãnh giáo thần thông của Tam sự đệ, không biết Tam sư đệ thấy như thế nào?"



Thông Thiên Giáo Chủ hướng lên trời nhìn thoáng qua, nói: " Nơi này khó có thể động thủ, không bằng huynh và ta tới Ba mươi ba tầng trời một chuyến thế nào?"



Nguyên Thuỷ Thiên Tôn mỉm cười vuốt cằm: "Đúng ý ta!"



Vừa mơi dứt lời, hai người đã biết mất. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn



Lão Tử nhẹ nhàng thở dài một tiếng, có chút thâm ý thoáng qua Trương Tử Tinh. Trương Tử Tinh cũng không chút nào né tránh, hắn còn hướng ánh mắt quỷ dị tới, chủ động đi tới hừ lạnh nói: " Bần đạo tham kiến thánh nhân nhân giáo, thánh nhân tính kế quả nhiên phi thường! bần đạo rất là bội phục!"



Lão Tử biết Tiêu Dao Tử là hoá thân của thiên tử ám chỉ hai lần việc trong Thái Thanh lệnh bài, trong lòng thật cũng có chút băn khoăn, cũng không trách hắn vô lễ. Lại không biết, cái kế hoạch diệt thế của thiên tử kia cũng chỉ là phô trương thanh thế mà thôi.



Triệu Công Minh cùng Văn Trọng vừa nghe ngữ khí của Trương Tử Tinh không tốt, nhất thời hoảng sợ: thật vất vả Thông Thiên Giáo Chủ mới làm Lão Tử dừng tay, đang cùng Nguyên Thuỷ Thiên Tôn ở Ba mươi ba tầng trời ác chiến. Tiêu Dao Tử ( thiên tử) này như thế nào lại dám chủ động mắng thánh nhân? phải biết, thánh nhân không phải là "đạo hữu" bình thường a!