Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 35 : Khải Toàn Hồi Triều

Ngày đăng: 12:18 18/04/20


Ba ngày sau, Trương Tử Tinh triệu tập chư tướng cùng các tộc trưởng Đông Di, chinh thức phong Nguyệt Cơ làm Tề Hầu cai quản Đông Tề, phong Trâu Khích làm thừa tướng Đông Tề, chuyển Vu thần quân thành Đông Tề cấm quân, chuyên phụ trách bảo vệ an toàn cho Tề Hầu, các đại tộc trưởng cũng được phong thưởng rất nhiều. Lại lệnh Trương Quế Phương, Phong Lâm dẫn 3 vạn quân đồn trú ở Đông Tề, hỗ trợ Tề Hầu trị an dẹp loạn và công tác đưa các binh lĩnh cũ hồi hương, chờ sau khi quân Thương ban sư hồi triều sẽ đem vật tư, nhân tài tới hỗ trợ kiến thiết.



Dù nữ nhân trở thành chư hầu mới là lần đầu tiên trong lịch sử Đại Thương, nhưng người Đông Di coi trọng nhất là thực lực, khả năng lãnh đạo và thực lực của Nguyệt Cơ khiến bọn họ chấp nhận, trước đây nàng có thể lãnh đạo Hữu Hồ quốc là bằng chứng rõ ràng nhất. Sau khi Thương Kiệt Vương chết đi, Hữu Cùng binh lực tan rã, Hữu Hồ trở thành tộc mạnh nhất, nàng lại là vương phi Đại Thương, ngay cả Vu Tế Vương cũng cam tâm thần phục, nên không ai dám dị nghị gì.



Biết tin Trương Tử Tinh lập nước chư hầu mới "Đông Tề", Đông Bá Hầu Khương Hoàn Sở tâm sự trở nên nặng nề, bởi vì chuyện này tuy giải trừ mối họa Đông Di, nhưng không nghi ngờ gì lại cho thêm Đông Lỗ một món phiền toái lớn bên người. Cho dù Đông Tề binh lực giờ không nhiều, sức chiến đấu không bằng như xưa, nhưng Đông Tề không chỉ có thể giám thị mọi hành động của Đông Lỗ, mà với thân phận quý phi của Tề hầu Nguyệt Cơ, trên thực tế không chịu sự ước thúc và quản chế của Đông Bá Hầu hắn. Xem ra, lí do Thiên tử thành lập Đông Tề không chỉ đơn giản là vì bình phục Đông Di mà thôi…



Khương Hoàn Sở dù sao vẫn là lão hồ ly, biết chuyện lập nước Đông Tề không thẻ thay đổi, lập tức tỏ thái độ kiên quyết ủng hộ, lại cam kết trong tương lai sẽ cung cấp cho Đông Tề đại lượng nhân lực và vật tư với giá rẻ.



Trương Tử Tinh thấy hắn biết điều, cũng khen ngợi một hồi, cho rằng trong cuộc Đông chinh này Đông Lỗ đã đảm nhận việc hậu cần rất tốt, có công lao rất lớn, đem thiết kế chế tạo yên cương, bàn đạp, liên nỏ, tổ hợp cung tặng cho Khương Hoàn Sở, lại dặn dò không được truyền ra. Khương Hoàn Sở biết vị Thiên tử con rể này văn võ thao lược, không gì không giỏi. Cho dù Khương gia là hoàng thân quốc thích, không có lòng phản nghịch, nhưng nhiều năm qua giữ binh quyền hùng cứ Đông Lỗ, sợ nhất là bị nghi ngờ, một chút không cẩn thận là sẽ giống Tây bá hầu Quí Lịch trước đây bị giết. Hôm nay Thiên tử lại tín nhiệm Khương gia như vậy, đem thiết kế những vũ khí bí mật này truyền cho, Đông bá hầu vội vàng vui mừng tạ ân.



Khương Hoàn Sở đâu biết, mấy thứ vũ khí "tiên tiến" này trước mắt quả có thể giúp chiến đấu lực của quân đội Đông Lỗ tăng cường, nhưng với khả năng chế tạo của công tượng trong tay chư hầu bây giờ, muốn chế tạo số lượng lớn là rất khó. Huống chi ba loại vũ khí này nếu so với những vũ khí bí mật hơn trong Thần Binh Phường quả không là cái gì, tất nhiên, vì nhiều lí do, có chút vũ khí tạm thời không thể xuất hiện ở thế giới này.
Hơn mười ngày sau, đại quân Đại Thương chinh Đông ban sư hồi triều, lần này Thiên tử thân chinh Đông Di đã đạt được thắng lợi huy hoàng, ý nghĩa trận chiến này rất lớn, không chỉ bình định mà còn giải quyết về căn bản mối họa Đông Di, càng quan trọng hơn, đạt được mục tiêu "lập uy" ban đầu của Trương Tử Tinh. Qua trận chiến này, cả thiên hạ đều biết tới thần uy của Thiên tử, 800 chư hầu trong lòng e ngại, đám chư hầu thế nhược tất nhiên cam tâm thần phục, mà những kẻ có dị tâm cũng cố kỵ trùng trùng.



Có gặp mặt sẽ có chia lìa, mấy ngày này Trương Tử Tinh cùng Nguyệt Cơ triền miên ân ái, dính như keo sơn, tình cảm của hai người cũng ngày càng sâu đậm, nhưng cuối cùng vẫn khó tránh câu ly biệt. Lúc ra đi, Nguyệt Cơ dẫn các tộc Đông Tề tiễn xa mười dặm, thầm gạt lệ tiễn người đi.



Biết tin Thiên tử đại thắng hồi triều, cả Triều Ca chấn động, Khương Hậu ba người dẫn văn võ bá quan ra ngoài thành nghênh tiếp, bách tính cũng tự phát tổ chức lại, đứng hai bên đường nghênh đón đoàn quân trở về. Tam phi thấy Trương Tử Tinh bình an trở về, đều kích động không ngừng, mặc kệ nghi thái, bật khóc trước mặt chúng nhân. Trương Tử Tinh thấy ba nàng thần sắc tiều tụy, trong lòng cảm động, hận không thể lập tức về cung an ủi ba nàng cho bõ những ngày ly biệt, nhưng thân là "thánh đức Thiên tử", lần này dẫn binh đại thắng trở về, còn rất nhiều nghi lễ phù phiếm hắn phải làm.



Trương Tử Tinh nhìn quân dân chật thành, đứng lên tuyên bố đại quân đã hoàn toàn bình định Đông Di, bách tính tức thì hoan hô như sấm; khen ngợi tướng sĩ ra trận dũng mãnh lập công, lại biểu dương quần thần cùng bách tính Triều Ca, nói rằng có hậu phương vững chắc mới làm cho đại quân nơi tiền tuyến an tâm chiến đấu; cuối cùng, Trương Tử Tinh lộ vẻ đau lòng tuyên dương những người tử trận, tuyên bố chia buồn cùng gia đình binh sĩ, lại hạ lệnh thành lập một nghĩa trang anh hùng ở Đông Giao, đem hài cốt liệt sĩ chôn cất, lập bia khắc tên tưởng niệm lưu tồn hậu thế, chọn ngày Thiên tử sẽ tự thân đến tế bái, những quân sĩ trọng thương bắt buộc phải phục gia cũng sẽ được trọng thưởng. Mấy câu này nếu bị kẻ "trọng sanh" nào khác nghe được, tất cho rằng quá sáo rỗng tầm thường, nhưng ở thời đại này chính là chưa từng ai nghe thấy, quân dân không khỏi thập phần cảm đức, nhất loạt quỳ xuống xưng tụng ân đức Thiên tử.



Quần thần đi theo xe ngựa của Thiên tử về tới Hiển Khánh Điện, chia ra đứng hầu, Trương Tử Tinh liếc qua đã thấy Văn Trọng và Thương Dung đứng ở hàng đầu, trên tay cầm không ít tấu chương, biết hai người mấy tháng nay xử lí triều chính mệt mỏi, nhất định là có nhiều sự tình trọng yếu cần bẩm báo và xin ý kiến, bất giác kêu khổ. Không chờ hai người tiến ra dâng tấu, Trương Tử Tinh lập tức mượn cớ ngồi xe mệt ngỏi, bãi triều ba ngày rồi tất tả chạy vào hậu cung. Văn Trọng và Thương Dung biết Thiên tử có ý muốn "trốn", chỉ đành nhìn nhau cười khổ.