Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần
Chương 422 : Trường Nhĩ Định Quang Tiên
Ngày đăng: 12:23 18/04/20
Trường Nhĩ Định Quang Tiên gần đây tâm tình tương đối không tốt, hắn vốn là một trong hai môn nhân được Thông Thiên giáo chủ tuyệt đối tín nhiệm, gần đây không biết vì sao lại cùng Thông Thiên giáo chủ bất hòa, thậm chí còn bị " cho xuống cấp" đếnVạn Tiên Trận chịu sai khiến. Bình thường đối với môn nhân Triệt giáo mà nói, có thể được chọn làm thành thành viên của Vạn tiên trận đã là một chuyện thập phần vinh quang. Đầu tiên là có thể vì Triệt giáo xuất lực, thứ hai có thể dễ dàng có cơ hội thành danh, nhưng đối với Trường Nhĩ Định Quang Tiên mà nói điều này chính là một sự nhục nhã. Hắn tự nghĩ bản thân cùng Kim Linh, Quy Linh thánh mẫu, Ô Vân tiên đều ngang nhau, trở thành chủ trận hoặc nhân vật mấu chốt, không chỉ có thể chứng tỏ địa vị mà còn tuyệt đối an toàn. Bây giờ phải vào trong trận chiến đấu, khó tránh khỏi trở thành mục tiêu bị địch tấn công, hơn nữa vì phải giữ bí mật nên thành viên trong trận không thể hiểu rõ được ảo diệu của trận pháp, giống như bị "Coi thường" khiến hắn trong lòng có sự bất mãn là chuyện đương nhiên.
Trường Nhĩ Định Quang tiên là người tin tức linh thông( ở đây có lẽ là nhiều chuyện ), hắn nghe loáng thoáng mình bị đối đãi như thế chính vì tên Tiêu Dao Tử kia nói gì đó trước mặt chưởng giáo thánh nhân nhưng cụ thể là gì thì không rõ lắm. Nghĩ đến đây, trong lòng Trường Nhĩ Định Quang Tiên không khỏi căm phẫn: Tên Tiêu Dao Tử kia là gì chứ, cho dù có chút ít tu vi bất quá cũng là người ngoại giáo thôi, vì sao lại được thánh nhân tín nhiệm như thế. Hơn nữa mình với hắn không oán không thù, cho dù có đố kị thì cũng để trong lòng thôi, cớ gì lại đâm sau lưng mình. ( tên này ngây thơ cụ ). Trường Nhĩ Định Quang Tiên tuy rằng buồn bực nhưng cũng chỉ có thể nghe theo sai khiến, ngoài Vạn Tiên trận lấy pháp bảo Đoạt Phách Phiến (quạt) làm Đoạt Phách trận, làm một hơi bốn tên Tây Phương giáo vào thí trận, cuối cùng thở ra một hơi ác khí, cuối cùng cũng được Triệu Công Minh truyền lời khen thưởng của Thông Thiên giáo chủ, trong lòng có chút thoải mái.
Tiếp theo lại đụng sấm trận "Bất trường nhãn", trong lòng hắn cố ý muốn diệt thêm vài trận nữa, lộ vẻ ta đây. Trường Nhĩ Định Quang Tiên nghe bốn người nọ nói tên trận là Sấm trận, trong lòng có chút khẩn trương, đến khi nhìn thấy Kim Quang tiên, Linh Nha tiên cùng Cầu Thủ tiên vào trận, không khỏi chửi um lên: "Các ngươi đúng là bọn phản giáo nghịch đồ lại còn vô sỉ, hôm nay lại cả gan đến phá Đoạt Phách Trận của ta, còn không mau đưa tay chịu trói".
Bọn Kim Quang tiên ba người nghe Trường Nhĩ Định Quang tiên mắng, trên mặt lộ vẻ xấu hổ, không nói gì mà chỉ chống đỡ. Vân Trung tử cười nói: " Tất cả đều là do thiên đạo, Kim Quan tiên ba vị cùng Tây thổ hữu duyên, thuận thiên đạo mà làm, đạo hữu sao lại không hiểu. Hôm nay bốn người bọn ta vì phá trận mà tới, dùng tu vi cao thấp mà định đoạt, cần gì lắm lời ?"
Trường Nhĩ Định Quang tiên biết bọn Kim Quang tiên lợi hại, hơn nữa còn có Vân Trung tử cũng là tiên nhân nổi danh ở Xiển giáo, liền không dám chậm trễ, chỉ huy ba tên đồng môn cầm phiến, theo phương vị tam tài, nhanh chóng đem bọn Vân Trung tử bao vây. Trường Nhĩ Định Quang Tiên cũng không phải chỉ có hư danh, hắn tu hành vạn năm, đạo hạnh thâm sâu. Ngày thường tinh thông các loại pháp bảo về phiến, hiện giờ cùng ba đồng môn Dương Nghĩa, Lưu Phong, Tằng Giản phối hợp, tam hồn phiến trong tay họ đều do hắn tế luyện mà thành. "Tam hồn phiến" phân biệt gồm Mê hồn phiến, Đãng hồn phiến, Khóa hồn phiến, tác dụng gồm: mê hoặc, chấn động và cầm cố tiên thức, đều có công dụng kì diệu, thuộc loại pháp bảo công kích tinh thần, tác dụng chủ yếu là phụ trợ, mà Trường Nhĩ Định Quang Tiên trong tay sử Đoạt phách phiến có diệu dụng phá hủy tiên thức và tiên thể. Ở trận trước bốn tên giáo nhân Tây Phương giáo cũng chết trên tay Đoạt Phách phiến này. Dương Nghĩa, Lưu Phong, Tằng Giản từng được Trường Nhĩ Định Quang Tiên báo trước, bốn người bên kia cực kì lợi hại nên cũng không sử kiếm cận chiến mà trực tiếp thi triển Tam hồn phiên. Đầu tiên, Dương Nghĩa lay động Mê Hồn phiến, tứ tiên chỉ cảm thấy tâm thần dao động vô pháp tập trung, lập tức Lưu Phong lay động Đãng Hồn phiến, tứ tiên lại cảm thấy trong tiên thức có mười con yêu quái xuất hiện khắp nơi muốn phá thể chui ra, đến khi Tằng Giản thi triển Khóa Hồn phiến, tiên thức như thoát li cùng tiên thể, toàn thân không thể di động đừng nói chi là thi pháp. Trường Nhĩ Định Quang Tiên cười ha hả thầm nghĩ, hôm nay nếu có thể vừa tiêu diệt ba tên phản đồ cùng tên kim tiên Xiển giáo Vân Trung Tử thì thật là lập công lớn, không chỉ được đồng môn hâm mộ, có khi Thông Thiên giáo chủ sẽ xem lại, không chừng còn ủy thác trọng trách quan trọng, có khi lúc trận thế biến đổi hắn lại trở thành một trong các chủ trì giả trong Vạn Tiên trận không biết chừng. Nghĩ thì nghĩ, tay Trường Nhĩ Định Quang Tiên cũng không chậm mở Đoạt Phách phiến ra, một đoàn hắc khí từ giữa cuốn lấy tứ tiên. Hắc khí này có thể tùy tâm ý mà biến hóa, hoặc có thể cướp lấy nguyên thần hồn phách hoặc có thể đem ăn mòn tiên thể, hiệu dụng rất cao.
Nhưng đúng lúc đó, tứ tiên nhìn đang bị tam hồn phiến khống chế bỗng nhiên quang mang đại thịnh, Kim Quang tiên ba người trên người hiện ra pháp thân. Kim Quang tiên là kim mao, hình dáng như ngựa, khắp xung quanh là hỏa diễm bao bọc. Linh Nha tiên là một con Bạch Tượng ( voi trắng), ngà dài như móc câu, thân sáng như ngọc, bạch quang lóng lánh.Còn lại là Cầu thủ Tiên hóa thành thanh sư ( sư tử màu xanh), không giận mà uy, kim quang rạng ngời. Vân Trung Tử thi triển lại là thần thông phòng ngự độc môn của Xiển giáo: Khánh vân liên hoa. Loại thần thông này nguyên bản do Nguyên Thủy Thiên Tôn theo tư chất của mười hai kim tiên mà cấp cho, hiện tại đúng là hết sức đắc dụng, lại thêm Vân Trung Tử đạo tâm vững chắc, trước kia lại không bị Nhiên Đăng đạo nhân mê hoặc nên mới được truyền thụ. Tứ tiên đều hiện ra thần thông hộ thân, tam hồn phiến nhất thời mất đi hiệu quả, mà hắc khí ở Đoạt Phách phiến kia trong lúc bốn người phòng bị chu toàn cũng không thể phát huy hiệu lực. Kim Quang tiên, Linh Nha tiên cùng Cầu thủ tiên vừa đầu nhập Tây Phương giáo không lâu đã có thể thi triển ra pháp thân thần thông như thế đã ngoài ý liệu của Trường Nhĩ Định Quang Tiên, hắn lại nhanh chóng rung động Đoạt Hồn phiến biến thành lực ăn mòn nhưng vẫn như trước không thể thực hiện được. Hắn bất chấp ba người Dương Nghĩa, Lưu Phong, Tằng Giản, niệm chú ngữ đem tam hồn phiến thu lại, cùng Đoạt Phách phiến hợp nhất, trở thành Phệ hồn đoạt phách phiến.
Vân Trung Tử cảm giác từ Phệ hồn đoạt phách phiên kia truyền lại tà khí mãnh liệt, trong lòng biết không thể để Trường Nhĩ Định Quang Tiên thi pháp hoàn toàn, âm thầm xuất ra pháp bảo vừa tế luyện Trấn yêu trạc đánh vào trước mặt Trường Nhĩ Định Quang Tiên. Phát đánh này không nhẹ chút nào, đánh cho hắn mắt thấy sao bay tung tóe, ôm ngực lảo đảo thối lui, Phệ Hồn Đoạt Phách phiến cũng rớt xuống. Dương Nghĩa, Lưu Phong, Tằng Giản thấy tình thế không ổn, cầm trường kiếm hướng Vân Trung Tử đánh tới. Kim Quang tiên tự biết không thể khoanh tay đứng nhìn, lập tức xuất ra pháp bảo hình bàn tay, đón gió bay đến lại hóa lớn ra đem Dương Nghĩa khóa chặt lại. Pháp thân sư tử lông xanh của Cầu Thủ tiên hướng Lưu Phong gầm nhẹ một tiếng, một cỗ lực lượng kì dị vô thanh vô tức cuốn tới. Lưu Phong thân hình đột nhiên đình trệ một lúc, hai tay vứt kiếm ôm đầu lộ ra thần sắc thống khổ, cả thân người lắc lư, cuối cùng ngã lăn ra đất. Linh Nha tiên trong lòng còn do dự nên chậm nửa nhịp, bị Tằng Giản lướt qua đánh thẳng đến Vân Trung Tử. Vân Trung Tử sớm đã có phòng bị, trong tay hiện lên một vật đem Tằng Giản vây quanh. Hóa ra pháp bảo này là tám cây cột, mỗI cây cao ba trượng hơn, mỗi cây ấn đúng vào một phương vị bát quái. Bên trong mỗi trụ hiện ra bốn mươi chín con hỏa long, lửa bay đầy trời. Đây đúng là pháp bảo trong nguyên tác đã thiêu cháy Văn Trọng: Thông Thiên Thần Hỏa Trụ. Tằng Giản bị tám cây cột kia vây khốn, phảng phất như lạc vào một hỏa diễm mê cung, tiến thoái lưỡng nan. Tằng Giản tu vi cũng không kém, niệm động tị hỏa bí quyết ( thuật trị lửa), muốn tìm được đường ra. Quyết này ban đầu còn có hiệu quả, dần sau công hiệu ngày càng kém, khiến hắn như kiến bò trên chảo nóng. Vân Trung Tử thúc dục Ngọc Thanh Thần Lôi, xung quanh phát ra tiếng sét, kết hợp với thế lửa hung mãnh, tị hỏa bí quyết của Tằng Giản mất đi hiệu lực, hắn chịu không nổi, hét lên một tiếng hóa thành tro bụi. Kim Quang tiên ba người thấy thế ngầm thở dài.
Bên kia Trường Nhĩ Định Quang Tiên vừa khôi phục lại, bất chấp Lưu Phong cùng Dương Nghĩa đang gặp nguy xoay người bỏ chạy lại bị Trấn Yêu Trạc đánh ngã đồng thời bên người xuất hiện tám cột trụ. Trường Nhĩ Định Quang Tiên vừa trông thấy một màn chết thảm của Tằng Giản, biết pháp bảo này hung mãnh vô cùng, trong lòng khiếp đảm. Trong lúc sống chết trước mắt, hắn cũng bất chấp thể diện cùng Dương Nghĩa hai người còn lại vội vàng hét lớn: "Đạo hữu hạ thủ lưu tình, ta có việc muốn nói!"
Vân Trung Tử lúc trước cũng đã nhiều lần chứng kiến ở Vạn Tiên Trận không ít trận đánh, khẳng khái chịu chết có, đồng quy vu tận có, bỏ chạy không kịp bị giết cũng có, nhưng ngoài sự kiện "Sự sỉ nhục của Xiển giáo" Kiền Khôn lúc trước, đây vẫn là lần đầu tiên thấy người Triệt Giáo đến trước trận xin tha mạng.
"Kỳ quái ở chỗ, sau khi Đa Bảo đạo nhân trở về, gia sư liền đem nơi đó liệt vào hàng cấm địa trong cung, trừ Đa Bảo Đạo Nhân cùng Vô Đương thánh mẫu, còn lại không ai được phép tiến nhập." Trường Nhĩ Định Quang Tiên giỏi về việc xem lời đoán ý ( nịnh bợ đây mà, thằng này làm quan thì … ), nhìn ra Nguyên Thủy Thiên Tôn đối với việc Tam Hoàng quả nhiên có hứng thú, lúc này tất cả những gì mình biết từ chân tơ kẽ tóc đều nhất nhất nói ra.
Nguyên Thủy Thiên Tôn nghe xong, gật đầu nói: "Quả nhiên ngươi có vài phần thành tâm, hôm nay ta tạm tha cho ngươi."
Trường Nhĩ Định Quang Tiên, như trút bỏ được gánh nặng sợ hãi, lại xin được tham gia Xiển giáo, hắn trong lòng hiểu rõ ràng: "Nếu bây giờ không tìm được một điểm tựa vững chắc, cho dù trước mắt có thể bảo toàn được tính mạng thì tương lai cũng bị nghìn vạn đồng môn Triệt giáo đuổi giết". Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn
Nguyên Thủy Thiên Tôn nói: "Ngươi cũng biết quy củ của giáo ta, không thu dị tộc, nhưng niệm tình người biết cải tà quy chính, ta sẽ thảo một bức thư, ngươi cầm thư này đến Tây Phương Giáo xin đầu nhập, nhất định sẽ được thu nhận".
Trường Nhĩ Định Quang tiên thầm nghĩ nếu sang Tây Phương giáo gặp bọn Kim Quang tiên thì thật mất mặt vô cùng, nhưng dù thế nào mạng sống cũng quan trọng hơn, hơn nữa tất cả đều chung con đường phản giáo, chẳng có gì phải thẹn, vẫn là "bảo mệnh vi thượng" ( mạng sống ta quan trọng hơn cả mà ) Hắn mau chóng tạ ơn Nguyên Thủy Thiên Tôn, tiếp nhận thư tín rồi cáo lui mà đi. Nam Cực Tiên Ông nhìn thân ảnh Trường Nhĩ Định Quang Tiên đi xa, lộ ra vẻ khinh miệt nói: "Sư tôn, người này tâm địa gian xảo, thay đổi thất thường, để lạIi trên đời cũng là một mối họa, sao không diệt trừ hậu hoạn?".
"Người này đã hàng, nếu ta giết hắn thật mất đi khí độ bổn môn", Nguyên Thủy Thiên Tôn cười nói: "Đã thế mối họa này ta đành cấp cho Tây Phương giáo vậy."
Nam Cực Tiên Ông thấy Nguyên Thủy Thiên Tôn quan tâm đến việc này, bèn nói: "Mới vừa rồi người này nói rằng, Bích Du cung bí địa chỉ có hai người Vô Đương cùng Đa Bảo biết được, tại sao sư tôn lại không …."
"Việc này ta đã có phân phó." Nguyên Thủy Thiên Tôn lắc đầu, mỉm cười thâm ý nói: "Hôm nay dù ngươi chưa vào Vạn Tiên chủ trận nhưng cũng liên tiếp lập công, không lâu nữa sẽ có khen thưởng."
Nam Cực Tiên Ông sắc mặt vui mừng, cáo lui mà đi.