Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần
Chương 424 : Thuấn sát
Ngày đăng: 12:23 18/04/20
Phù Nguyên tiên ông tâm niệm vừa động lập tức thân hình bay về phía trước, tứ hải long vương cùng các thiên tướng lập tức theo sau. Phù Nguyên tiên ông vừa đến một khoảng cách vừa đủ liền hướng Long Cát công chúa hành lễ: "Tiểu thần tham kiến công chúa!"
Long Cát công chúa vốn đã khinh thường Phù Nguyên tiên ông cùng Lục Anh Ca từ lúc còn trên Thiên giới, sau lại được Tử Tinh nói về việc cùng Phù Nguyên tiên ông chiến đấu ở Khốn tiên tháp lại càng sinh lòng chán ghét, cũng không thèm quay lại nhìn. Phù Nguyên tiên ông đối với việc Long Cát làm mình mất mặt giữa ba quân trong lòng không khỏi thầm hận. Nhưng hắn cũng là con người biết quan sát trước sau, những năm gần đây cũng mơ hồ hiểu được một ít sự việc giữa Hạo Thiên thượng đế với Long Cát công chúa nên cũng tính toán nên nói trước rồi động thủ sau, đem sự việc nói ra một cách thỏa đáng, có như vậy cho dù có làm bị thương Long Cát cũng là "thuận lý thành chương", trở về lại còn có chỗ dựa là Dao Trì Kim Mẫu làm chỗ dựa, không sợ bị trách phạt. Chỉ có điều nếu Long Cát công chúa đã ở đây thì lúc này sao lại không thấy Tiêu Dao Tử? Hay là hắn đang ẩn thân ở một bên tìm cơ hội đánh lén? Nghĩ đến đó Phù Nguyên tiên ông liền cảnh giác nhìn xung quanh, để đề phòng vạn nhất, hắn còn đem toàn bộ hộ thân pháp bảo ẩn trên tay hòng tung ra kịp thời. Tứ hải long vương ở phía sau nghe nữ tử vừa phát ra âm thanh trong trẻo lạnh lùng kia đúng là Long Cát công chúa ở Thiên giới đều chấn động, bốn người không dám chậm trễ lập tức đứng từ xa thi lễ.
Phù Nguyên tiên ông tuy trong lòng tức giận nhưng bề ngoài vẫn cười nói: "Bẩm công chúa, nơi đây chính là địa bàn của bọn dư nghiệt Ma Thần tộc, Công chúa thân là kim chi ngọc diệp sao có thể cùng bọn chúng chung một phe? Xin công chúa mau trở lại quân ta để tránh sau này có xung đột cũng không ảnh hưởng đến ngọc giá."
Long Cát công chúa lạnh lùng nhìn hắn: "Ta sớm đã không còn là công chúa gì nữa, ngươi còn làm bộ làm tịch làm gì?"
Quỳnh Tiêu đứng giữa quay lại nói với Long Cát: "Muội muội cần gì phải tốn nước bọt với bọn người chuyên dối trá này?"
Long Cát Công chúa gật đầu, hướng Phù Nguyên Tiên ông nói: "Ngươi muốn chiến, ta liền chiến, không cần nhiều lời."
Phù Nguyên tiên ông vừa nghe xong, lập tức mượn nước đẩy thuyền nói: "Công chúa lần trước đã phản bội Thiên giới, bây giờ lại câu kết cùng dư nghiệt Ma Thần tộc, tính tình ngoan cố, trách sao bệ hạ với nương nương lại không đau lòng. Tiểu thần hôm nay lĩnh mệnh thảo phạt dư đảng Ma Thần tộc, nếu Công chúa cứ khăng khăng không chịu tránh ra đừng trách tiểu thần đắc tội."
"Nói nhảm nhiều như thế làm gì, muốn gì cứ nói thẳng ra đi!" Đứng bên phải Quỳnh Tiêu chính là Ma Thần tộc Bích trưởng lão tức giận nói: "Ma thần tộc thì sao? Từ sau khi Hiên Viên cùng Xi Vưu đại chiến, tộc của ta đều an phận an cư khắp nơi, ngàn năm qua cũng không gây nên ác tích gì, hôm nay ngươi lại tiến đến không nói gì mà đã lập tức thi triển độc thủ. Nếu tộc ta không sớm phòng bị thì chỉ sợ đã bị tiêu diệt."
"Ma tộc dã tâm to lớn, ngầm có ý đồ xâm chiếm nhân giới, sớm muộn cũng sẽ gây hại cho nhân gian, lần này ta ra tay trừ ma cũng xem như là vì dân trừ hại!" Phù Nguyên tiên ông dáng vẻ hiên ngang bộ dáng lẫm liệt nói, sau lưng lại ngầm truyền thủ hạ chuẩn bị.
"Hoặc là ta cảm giác sai, hoặc là người nọ đã rời đi…" Trương Tử Tinh dùng tiên thức cẩn thận tìm kiếm xung quanh một phen, nhíu mày nói: "Hôm nay tuy rằng đã đánh bại được thiên binh, nhưng nơi đây vẫn như cũ gặp nguy cơ trùng trùng không thể lơ là không cảnh giác. Giống như lúc nãy các nàng lấy thân dụ địch thật quá nguy hiểm, không được lặp lại nữa.
Quỳnh Tiêu cúi đầu nói: "Phu quân, là ta không tốt, không nên kéo Long Cát muội muội cùng Bích trưởng lão gặp nguy hiểm."
Long Cát công chúa nói: "Phu quân, Quỳnh Tiêu tỷ tỷ cùng Vân Tiêu tỷ tỷ dùng thần thông liên lạc, biết được mọi người đã đến nơi mới nhất thời định ra kế này, chứ với pháp thuật phòng ngự thần diệu của Quỳnh Tiêu tỷ tỷ bọn thiếp hẳn là không có việc gì."
"Phu quân chỉ là lo lắng cho sự an toàn của mọi người, sợ sư muội chúng ta bị tổn thương, sau này chúng ta sẽ cẩn thận gấp đôi không để phu quân lo lắng nữa." Vân Tiêu liếc nhìn Trương Tử Tinh một cái, cười nói: "Bất quá kế này của nhị muội cũng thật hiệu quả, nếu không như thế phu quân muốn ở giữa quân địch mà kết liễu Phù Nguyên tiên ông nhanh chóng làm sụp đổ liên quân địch cũng thập phần khó khăn. Phu quân, ta nói có sai không?"
Trương Tử Tinh bất đắc dĩ lắc đầu: "Những điều ta muốn nói nàng đều nói cả rồi, ta còn nói được gì nữa?"
Bích Tiêu thoải mái dựa vào Trương Tử Tinh, cầm tay hắn nói: "Có ai lại hiểu phu quân hơn bọn ta. Mau đi thôi, Khương Văn Sắc cùng Phi Yến còn đang lo lắng bên trong…"
Long Cát công chúa lại theo lời Trương Tử Tinh đem nước Đông hải trả lại như cũ, sau đó mọi người hướng tiên phủ trở về. Lần này chiến đấu xem như sấm to bổng hóa mưa nhỏ (việc lớn hóa nhỏ), trên đảo vừa khởi động cũng chỉ có loại phòng bị bồ đề linh thụ bên ngoài phát huy tác dụng. Mà tại mặt trận của Quỳnh Tiêu, Trương Tử Tinh lại dùng thế sét đánh không kịp bưng tai làm toàn bộ liên quân tan tác.
Nhưng mà Trương Tử Tinh lại có một cảm giác nguy hiểm không thể nói được, nhưng không hiểu sao mối nguy đó vì cớ gì tạm thời vô thanh vô tức biến mất.