Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần
Chương 433 : Côn Lôn Kính
Ngày đăng: 12:23 18/04/20
Quy Khư!
Vừa rồi Đát Kỷ đã đi vào thông đạo đến Quy Khư!
Quy Khư từng là nơi được Hồng Quân dùng để đặt bộ phận thiên giai của Đả Thần Tiên, là một nơi cực kì thần bí hung hiểm. Nghe nói Quy Khư là nơi có vô vàn thiên tài địa bảo nhưng các tiên nhân vào đấy tầm bảo đều là một đi không trở lại, ngay cả huyền tiên cũng khó có thể thoát ra. Còn về thánh nhân thì lại chịu lệnh của Hồng Quân, tuyệt đối không được tiến vào.
Lần trước nhóm huyền tiên Phục Hi vào Quy Khư tìm thiên giai của Đả Thần Tiên là đã tập hợp lực lượng sáu huyền tiên thượng giai đỉnh, lại được Hà Đồ, Lạc Thư cùng Hỗn Độn Chung bảo vệ mới được toàn thân trở ra. Nói về hung hiểm trong ấy ngay cả Đa Bảo Đạo Nhân cũng biến sắc.
Trương Tử Tinh cực kì sợ hãi: Không ngờ chính tay hắn lại mang Đát Kỷ đang trọng thương đưa vào Quy Khư!
Lục Áp thấy hắn kinh hãi, cười lớn:
- Tiêu Dao Tử, kiến thức của ngươi thật uyên bác, đến Quy Khư cũng biết! Vậy chắc ngươi cũng biết đó là nơi chỉ có đi mà không có về! Bây giờ ngươi vĩnh viễn cũng không thể gặp lại nàng kia, ngay cả thi cốt của nàng ta ngươi cũng không thể tìm được!
Trương Tử Tinh thịnh nộ quát một tiếng, bay đến thông đạo, Lục Áp cũng không ngăn trở mà chỉ điểm một ngón tay lên không trung, lốc xoáy cùng bạch quang bên trong liền nhanh chóng biến mất. Đến khi Trương Tử Tinh đến nơi thì bầu trời đã trở lại như cũ, chỉ có thông đạo kia là biến mất.
Trương Tử Tinh trong lòng bấn loạn, trang bị trên vai liều mạng bắn ra một chùm tia sáng đỏ đến Lục Áp, Lục Áp hóa thành cầu vồng tránh né hai lần chỉ thấy chùm sáng kia ngày càng mỏng manh, cuối cùng cả Trương Tử Tinh cũng không thể tiếp tục duy trì, thân thể dần hạ xuống. Lục Áp và Huyền Cơ Chân Nhân biết hắn giờ như nỏ mạnh hết đà, cũng không vội công kích mà, cười lớn rồi hạ xuống. Huyền Cơ Chân Nhân dùng Mặc Vận tiên quyết, Trấn Thiên Cung trong tay bay đến Trương Tử Tinh. Dây cung độ nhiên hóa thành một cái kim tác ( dây trói vàng ?), còn cánh cung thì lại hóa thành một cái cọc hình dạng kì lạ đem Trương Tử Tinh trói cứng lại.
Trương Tử Tinh giãy dụa không hiệu quả liền cắn răng nói:
- Các ngươi không phải luôn tự hào thân phận huyền tiên của mình không thèm tấn công tu tiên nhân tu vi bình thường sao? Sao hôm nay lại có hành động vô sỉ này!
Lục Áp hừ lạnh một tiếng, mặt lộ vẻ âm ngoan nói:
- Ta với ngươi thù sâu tựa bể sao có thể buông tha những người có quan hệ chặt chẽ với ngươi? Ta làm như vậy là muốn ngươi đau khổ sống không bằng chết!
Huyền Cơ Chân Nhân sắc mặt cũng tỏ vẻ đanh ác:
- Lục đạo hữu cao minh! Nếu chỉ như thế này mà giết hắn thì thật là tiện nghi cho hắn quá. Nhất định phải tra tấn hắn về cả thể xác lẫn tinh thần cho hắn thống khổ mà chết thì mới giải được mối hận trong lòng ta. Trước tiên ta hãy nghĩ cách đem bắt tất cả các nữ tử có liên quan đến hắn mang đến đây, trước mặt hắn mà dùng khổ hình …
Trương Tử Tinh nghe Huyền Cơ nói vậy chỉ cảm thấy một cỗ uất khí xông thẳng lên đầu, trong lòng cực kì phẫn nộ.
Hắn hiện nay đã không còn muốn nghĩ cách bảo mệnh mà chỉ muốn đem hai tên trước mắt này băm thây vạn đoạn!
Đây là lần đầu tiên Trương Tử Tinh thống hận chính mình quá yếu đuối. Lực lượng! Hắn cần lực lượng, cho dù là tiêu hao tất cả năng lực để sử dụng một lần duy nhất, hắn cũng muốn đem hai tên hỗn đản này hôi phi yên diệt.
Huyền Cơ Chân Nhân nghe vậy tâm thần đại chấn, lập tức kiềm hãm lực lượng, quả thực không thể tin : Nhân giới chí tôn! Đại Thương thiên tử Trụ! Quốc sư Đại Thương Tiêu Dao Tử là cùng một người? Điều này sao có thể!
Huyền Cơ Chân Nhân bỗng nghĩ đến trớ chú trên người Tây Vương Mẫu Dao Chân Nhân, phải hợp thể với Vương dương khí mới có thể hóa giải trớ chú lực, mà nàng lại cùng Tiêu Dao Tử này thông đồng? Nói như thế chẳng lẽ Tiêu Dao Tử thật sự là…
Bất khả tư nghị! Nếu quả thật như vậy, thiên tử Đại Thương này tâm cơ quả thật đáng sợ…
Huyền Cơ Chân Nhân mau chóng chuyển tâm niệm, chợt thấy Lục Áp hóa ra hai cánh, Xích Ảnh kiếm huyết quang đại thịnh, cả người được hỏa diễm bao phủ, khí tức cường đại khiến cho huyền tiên thượng giai đỉnh như Huyền Cơ chân nhân cũng phải khiếp sợ, sau đó hóa thành một đạo hồng quang bay đến phía Trương Tử Tinh dường như muốn nhân lúc Côn Lôn Kính phòng ngự suy yếu một kích tiêu diệt Tiêu Dao Tử.
Huyền Cơ Chân Nhân biết Lục Áp vừa rồi không nghe được Trương Tử Tinh nói chuyện, vội vàng hô to:
- Lục Áp đạo nhân chậm tay! Người này thân phận khác thường, không thể khinh động!
Lục Áp trong chớp mắt đã vọt đến cạnh Huyền Cơ Chân Nhân, vừa nghe lời ấy lập tức đem kiếm gập lại, thu hồi lực lượng như muốn nghe Huyền Cơ nói. Ngay lúc Huyền Cơ Chân Nhân thở ra Xích Ảnh Kiếm lập tức gia tốc đâm vào ngực Huyền Cơ Chân Nhân!
Huyền Cơ Chân nhân thực lực cực mạnh, Lục Áp một kiếm này quả thật phải dùng toàn lực đánh vào, nhưng hắn tuyệt không nghĩ tới, mục tiêu của Lục Áp lại là hắn! Ngay từ đầu chính là hắn!
Nếu Huyền Cơ Chân Nhân có cơ hội vào đời sau xem điện ảnh, nhất định có thể cảm khái thốt lên một câu: Ta đoán được mở đầu nhưng không đoán được kết cục.
Một kiếm này của Lục Áp chính là dẫn phát chân hỏa từ Sơn Hà Xã Tắc Đồ, vô cùng cường đại, mà cả hai tay Huyền Cơ chân nhân đang bị Côn Lôn Kính niêm chế, căn bản không nghĩ tới Lục Áp hướng hắn hạ sát thủ nên không kịp phòng bị, tiên y cũng vô pháp bảo hộ, cả ngực bị đâm xuyên qua.
Biến hóa xảy ra kinh người, đến Trương Tử Tinh cũng không nghĩ ra Lục Áp bỗng nhiên hạ sát thủ với Huyền Cơ Chân Nhân.
Huyền Cơ Chân Nhân cảm giác được hỏa diễm đáng sợ từ Xích Ảnh kiếm đang không ngừng thiêu đốt tiên lực trong cơ thể, căn bản vô pháp ngưng tụ lại được, trong lòng không khỏi kinh sợ nhịn đau nói:
- Lục Áp! Ngươi điên rồi sao! Hay ngươi muốn đối địch với toàn bộ thiên giới?
- Đây là thế giới của Sơn Hà Xã Tắc Đồ, nơi này cùng ngoại giới ngăn cách hoàn toàn, cho dù là bản thể Hạo Thiên cũng vô pháp biết được sự việc bên trong! Huống chi Côn Lôn Kính và Càn Khôn Đỉnh đã là vật trong túi ta, ta còn sợ gì thiên giới các ngươi!
Lục Áp âm hiểm cười một tiếng, cánh tay lại xoay nhanh họa ra một quỹ tích màu hồng, quỹ tích này dần dần dung nhập vào cơ thể Huyền Cơ Chân Nhân.
Lục Áp sau khi hoàn thành hết thảy, thân hình vội vàng thối lui, tay cầm Xích Ảnh kiếm điểm tới Huyền Cơ Chân Nhân phía trước, Huyền Cơ Chân Nhân chịu không nổi phun ra một đạo tiên huyết bắn vào lam quang của Côn Lôn Kính. Lam quang bị nhiễm tiên huyết đột nhiên hóa thành màu tím, tuy rằng sau đó lại hồi phục lam sắc nhưng tốc độ thập phần thong thả.
Trương Tử Tinh tâm trí mẫn tuệ lập tức như nghĩ ra điều gì, khi tiên huyết của Huyền Cơ Chân Nhân bắn đến, cả Côn Lôn Kính như run rẩy, lực lượng yếu đi vài phần, mà bên trong lam quang cũng chịu một áp bách vô hình tấn công.