Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 63 : Âm mưu! Ý ngoại đích thôi đảo

Ngày đăng: 12:18 18/04/20


Đặng Thiền Ngọc cũng không trực tiếp trả lời nghi vấn của Trương Tử Tinh, chỉ là quy củ của sư môn, không thể tiết lộ.



Vẻ mặt biến hóa của nàng rơi vào mắt Trương Tử Tinh, chẳng lẻ thật sự là Lục Áp? Cái này thật là rối loạn. Bất quá vừa nghĩ, nếu Na Tra có thể trở thành đệ tử Tam tiên đảo, thì tại sao Lục Áp không thể trở thành sư phụ của Đặng Thiền Ngọc? Lục Áp đạo thuật cao thâm, ngoại trừ mấy vị thánh nhân ra, sợ rằng chỉ có vài người có thể địch nổi, hồ lô phi đao gặp người là chém người, Đặng Thiền Ngọc có chỗ dựa lớn như vậy, hắn cũng yên tâm không ít.



Khi lên đường, hai nàng mặt buồn bã, lại thì thầm một hồi, rồi mới từ biệt, Thương Thanh Quân đưa mắt nhìn theo bóng Đặng Thiền Ngọc thúc ngựa đi xa, nước mắt ướt cả ngực áo của Trương Tử Tinh.



Trương Tử Tinh an ủi nói: "Chia lìa là vì gặp lại, Thanh Quân, từ biệt khó rời, ta đưa nàng trở về".



"Tử Tinh, chàng thật muốn muốn tới nhà cầu thân?" Thương Thanh Quân ỷ ôi trên vai hắn, tựa hồ không muốn rời đi, đoàn ngời đã sớm chuẩn bị di chuyển ở xa xa, lợi dụng xe ngựa che khuất thân hình. Nguồn truyện: TruyệnFULL.vn



"Tự nhiên muốn đưa nàng về nhà sớm một chút, để tránh đêm dài lắm mộng," Trương Tử Tinh cười hắc hắc, "Nếu cha nàng phản đối, ta cùng lắm thì cướp nàng về, thật sự không được, chúng ta dứt khoát trốn đi…"



"Ai mà muốn cùng chàng trốn đi…" Thương Thanh Quân mắc cở đỏ mặt, trong lòng lại tính toán kế hoạch có thể thực hiện, hai người không ngừng nói chuyện trêu chọc với nhau, nói không hết nhu tình mật ý.



"Trên người nàng thật thơm…" Trương Tử Tinh tham lam ngửi thấy từ trên người Thương Thanh Quân tản mát ra mùi thơm, cảm giác cùng Đặng Thiền Ngọc hoàn toàn không giống, hơn nữa mùi thơm này như đi thẳng vào trong đầu, quả thực có cảm giác thấm vào lòng người.



Thương Thanh Quân thẹn thùng muốn tránh ra ngoài, lại bị hắn ôm chặt lấy, không lâu sau, bản thân nàng cũng cảm giác được mùi thơm kỳ lạ này, đột nhiên nhớ ra cái gì, từ bên hông lây ra một cái túi thơm tinh sảo, nói: "Vừa rồi ta đi mua Lê hoa cao, thì gặp một việc, lúc ấy ta mang khăn che mặt, lại bị một cô gái nhận ra thân phận giáo viên, còn tặng túi thơm này cho ta. Nói là tạ lễ cho đệ đệ của nàng học thuật toán tại thảo đường, ta không đành lòng chối từ, mới nhận lấy, còn mua chút điểm tâm tặng lại nàng".
Tiểu Đản gật đầu, ngữ khí hết sức dám chắc: "Cô gái nọ là phàm nhân không có pháp lực, ta chỉ cần dùng một thuật nhỏ, khiến cho nàng đối với Thất tình hương yêu thích không buông tay, còn mua một chút điểm tâm tặng ta".



"Đã như thế, cũng không cần lo lắng," Phi Liêm mày giãn ra, cười nói: "Có Thất tình hương, hai người tất có một hồi ngư thủy chi hoan".



Ác Lai nghe được nam tử ngày ấy đả thương mình và cô gái che mặt con của Thừa tướng lại thành tựu chuyện tốt, trong lòng không khỏi khó chịu, hỏi: "Thất tình hương này là vật gì vậy?"



Phi Liêm đáp: "Lúc thiên địa sơ khai, âm phân dương hiểu, vạn vật sinh ra, trong đó một vật tên là Thất tình hoa, thu nạp âm dương khí mà sinh, bản thân sinh ra dị hương, có một diệu dụng. Nam nữ bình thường ngửi mùi thơm này thì bình yên vô sự, nếu là nam nữ có tình, tất bị âm dương khí xâm nhập, tất có chuyện giao hợp, khi giao hợp, âm dương khí tản ra trong cơ thể nam nữ, không chỉ có đối với tu vi hai người đều có ích không nhỏ, lại làm cho tâm thần minh mẫn, có tác dụng dự phòng bách độc. Khi âm dương khí tán đi, Thất tình hoa mới mất đi hiệu lực. Thất tình hương là do Thất tình hoa luyện chế ra, dược tính cực cao, đối với hai người có tình mà nói, có thể nói là vật thiên hạ chí dâm, cho dù chân tiên tu vi, cũng khó thoát khỏi".



Ác Lai trong lòng bất phẫn, nói: "Nói như vậy, kế này không phải tiện nghi cho đôi cẩu nam nữ này sao?"



"Nếu không phải ngươi sinh chuyện thị phi, yêu thân rơi vào trong mắt nam tử nọ, ta làm sao mà phải bỏ ra kỳ vật Thất tình hương này?" Phi Liêm sắc mặt trầm xuống, đối với Ác Lai quát lên: "Nam tử nọ biết ngươi thân phận khác thường, tất nhiên sẽ sinh nghi sang ta, nếu tới tai sư trưởng của hắn, ắt sinh chuyện, nếu như thánh nhân ra mặt, ta chỉ sợ ngay cả chạy trốn cũng không kịp… Kể từ đó, ta khổ tâm ẩn nấp nhiều năm sẽ uổng phí sao? Mà nay nương theo mưu kế của Phí Trọng, vừa lúc đưa người tình đi tới, hắn cùng với con gái của Thương Dung thành tựu nhân duyên, lại được diệu dụng của Thất tình hương, ngày sau nếu có sư trưởng của hắn có điều trách cứ, có thể nhân dịp này mà chấm dứt nhân quả".



Ác Lai cũng biết sự lợi hại của thánh nhân, lập tức cúi đầu, không có lên tiếng.



Tiểu Đản đưa ra nghi vấn của mình: "Chủ công, nếu nam tử nọ không phải là xuất thân danh môn, chỉ là người tán tu, thì phải làm thế nào?"