Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 92 : Hiên Viên Phần

Ngày đăng: 12:18 18/04/20


Phía nam cách Triều Ca 35 dặm, mả Hiên Viên.



Một năm trước sớm đã phát hiện ra vị trí mả Hiên Viên, nhưng không đả thảo kinh xà, tất cả là vì ngày này, nếu Tô Hộ không phản, Trương Tử Tinh cũng không muốn cùng hồ yêu kết thâm cừu; như giờ Tô Hộ đã phản, vì đề phòng hậu hoạn, chỉ có thể tru diệt tận gốc lũ yêu hồ này. Đáng tiếc, người tính không bằng trời tính, hắn không hề biết, ba con yêu tội phạm đầu sỏ nhận mệnh của Nữ Oa Nương Nương, đã sớm rời đi nơi này từ ba năm trước.



Mả Hiên Viên, không có đại quân hay tinh binh định xông vào tấn công, chỉ có hơn mười hũ rượu đặt ở lối vào.



Giấy bao vò rượu đã bị bóc ra, mùi rượu thơm ngát dần dần tỏa ra bốn phía, cho dù là Tỉ Can núp ở đằng xa cũng ngửi được hương vị dụ người này. Tỉ Can vốn giao du rộng rãi, ngày thường cũng rất thích rượu chè, nhịn không nổi đưa mũi hít hà vài cái, than nói: "mỹ tửu thật thơm! Ta tuy là vương thúc song cũng chưa gặp qua loại rượu ngon thế này, bây giờ mang ra dụ chúng, không phải rất đáng tiếc sao?"



Người đứng bên Tỉ Can không khỏi tán thành nói: "rượu này là bần đạo dùng tiên gia bí thuật nhưỡng chế thành, mùi vị ngọt thơm vô cùng, sức rượu lại rất mạnh, nếu mấy yêu nghiệt kia uống vào, nhất định sẽ say đến hồ đồ, dễ dàng một mẻ diệt hết bọn chúng".



Người này toàn thân mặc áo bào che kín, trên mặt đeo một mặt nạ kỳ quái, không chỉ trông rất kỳ cục, giọng nói cũng rất cổ quái, tự hồ như là hỗn hợp của vài thanh âm khác nhau, phảng phất như đến tự bên người, lại cũng như ở ngoài xa mười dặm, có cảm giác thực là cao thâm khó lường.



"Nếu thừa tướng yêu thích, chờ xong chuyện này ta sẽ dâng vài vò tặng cho đại nhân".



Nếu như là tài vật khác, Tỉ Can nhất định thẳng thừng cự tuyệt, nhưng loại mỹ tửu này thực khiến hắn không sao nói lời từ chối, huống chi cũng là vài vò mà thôi. Tỉ Can mừng rỡ: "đa tạ quốc sư yêu quý, Tỉ Can xin cảm tạ trước".
Tỉ Can thấy hắn đi vào lâu vậy, chính lúc đang lo lắng thì nhận được tín hiệu, tức thì mừng rỡ, lệnh 300 quân sĩ mai phục ở đó lấy ra củi khô, chất đống xung quanh rồi ra lệnh phóng hỏa.



Thế lửa rất mạnh, bừng bừng bốc cháy vài canh giờ mới dần yếu đi, Tỉ Can lệnh người gỡ đống đất cháy đen ra, quả nhiên hồ ly lớn nhỏ đều đã chết, mà mùi xác thịt khô cháy, hôi thối không tả.



Trương Tử Tinh nhìn Tỉ Can cười nói: "nhiều hồ ly còn chưa bị thiêu hết, có thể tiện tay lột da làm một chiếc đạo bào, chờ mùa đông dâng tặng Bệ hạ, cũng là một đạo công lao".



Tỉ Can gật đầu xưng phải, nói: "Hôm nay trừ yêu, quốc sư ngài lập đại công, ta sẽ bẩm rõ với Bệ hạ, hẳn sẽ có trọng thưởng". Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - https://truyenfull.vn



Trương Tử Tinh lắc đầu nói: "tru diệt yêu tà vốn là bổn phận của người tu luyện như ta, sao lại muốn đòi phong thưởng? Bệ hạ là tri kỷ của bần đạo, tất sẽ rõ lòng ta. Thừa tướng, bần đạo còn có việc quan trọng, giờ phải đi xa, lát ta sẽ tự có cách sai người đem mỹ tửu tới phủ ngài, ngày sau rảnh rỗi, sẽ trở lại Triều Ca cùng thừa tướng say sưa".



Nói xong, hắn hướng Tỉ Can thi lễ, cất người bay đi. Tỉ Can thầm khen nhãn quang thiên tử độc đáo, vị quốc sư này tuy xuất thân Đông Tề, xuất thân bí ẩn, nhưng có chân tài thực học, phẩm hạnh lại cao thượng, coi danh lợi như phù vân, thực là bực cao nhân.



Kỳ thức, Trương Tử Tinh lại còn cần chi phong thưởng? bất quá là tự mình khen mình, không phải mất thời gian sao? Tuy trừ diệt yêu nghiệt không đạt được hiệu quả như mong muốn, nhưng càng thu được bảo bối ngoài ý muốn: không chỉ tìm được bản đầy đủ của Tố Nữ Kinh, giúp thuật song tu mạnh hơn một bậc, mà còn thu được tiên pháp cao thâm. Có loại Hiên Viên Ngự Long Quyết này trong tay, lực lượng Hoàng Đế trong cơ thể nhất định sẽ tăng mạnh, chỉ cần đạt tới mức ngang với Chân Vũ Linh Quyết, uy lực của Thủy Hỏa Tịnh Dũng ắt sẽ nhảy lên vài bực.