Ngắm Một Trời Xuân

Chương 10 :

Ngày đăng: 09:32 19/04/20


Nhớ là, có việc gì thì nên thắp hương trước, chớ để nước đến chân rồi mới nhảy.



Ôm hận lườm nguýt mĩ ‘nam’ áo trắng đang ôm eo mình chạy quanh hội đèn lồng tết nguyên tiêu, ta quyết định không quan tâm nữa, đối với việc mọi người xung quanh ánh mắt nhìn ‘hắn’ say mê lưu luyến cũng không thèm để ý! Đáng giận ~ Lão hổ không phát uy thì tưởng ta là mèo bệnh hả? Ta cùng lắm chỉ là nhu cầu ít một chút, dã tâm nhỏ một chút, không ai tán thưởng ta khoan dung độ lượng thì thôi, lại coi ta như hồng chín mạnh tay là bẹp a?



Cả kinh đô đều ầm ầm nói ta là tuyệt sắc giai nhân, nên nhập Đông cung trở thành mẫu nghi thiên hạ.



Thế là cha ta hỏi cũng chẳng buồn hỏi lấy một câu, cứ thế tiếp nhận hôn ước của Hoàng đế, mơ hồ định chuyện cả đời của ta.



Toàn bộ văn võ bá quan đều nhao nhao nói Hoàng đế tuổi không còn trẻ nữa, phải nạp phi sinh hạ người nối dõi đi thôi.



Vì thế Hoàng đế chẳng tình cảm chẳng để tâm, chỉ để chặn miệng lưỡi người đời mà đem ta nhốt vào lồng vàng, cũng chẳng quản chuyện sống chết.



Mai Tố Tân xác định ta đối với Hoàng đế không có tham vọng yêu đương nam nữ gì đó, địa vị của hắn vẫn không bị lung lay.



Vì thế mỗi lần gặp ta ánh mắt đều nhìn thẳng phía trên đầu ta, đem ta một chính cung nương nương coi như không khi, rất là khinh nhờn.



Tư Không Xạ Nguyệt bị Mai tướng quân từ chối thì đối với nam nhân nản lòng, đúng lúc đó lại gặp được ta trong lãnh cung



Và thế là nàng tự động chuyển mục tiêu từ nam nhân thành nữ nhân là ta đây, chả buồn để ý ta không đồng ý, lôi ta bỏ trốn theo nàng…. Cái này bỏ trốn cái gì chứ, là bắt cóc mới phải….
Không biết vì sao, ta cảm thấy tên thị vệ lạ mặt bồi bên người hắn có vẻ gì đó rất gian trá…



" Xạ Nguyệt, ngươi có cảm thấy cái tên ở cạnh Hoàng thượng ánh mắt rất kì lạ không? Vẻ như… không phải người tốt….? " Trực giác của nữ nhân không sai được đâu nha.



" Không! " Tư Không Xạ Nguyệt một câu chém đinh chặt sắt phản bác làm ta thiếu chút tắc thở chết.



Thất bại a… Quả nhiên không thể đối đãi người này như với nữ nhân bình thường…



" Mặc kệ! Tư Không tướng quân, chúng ta đuổi theo đi! " Thấy xe đã bắt đầu chuyển bánh, ta không nghĩ ngợi nữa lập tức thúc giục người bên cạnh. Ta thật ra chẳng phải yêu quí gì hắn, hắn bị người ta bán đi ta nhất định là người đầu tiên đốt pháo ăn mừng. Vấn đề là… Nếu theo tính toán, hoàng tộc huyết mạch hiện tại, hắn thân là con trai độc đinh, lại không có hậu tự, bây giờ anh dũng hi sinh thì sẽ chỉ còn một thân thích duy nhất là thúc thúc của hắn, chính là vị " Cuồng Vương "  Lục Vương gia?! Nếu như vậy….



Đến lúc đó cha ta trở thành cái gì? Ta là Hoàng Thái hậu lại thành cái gì???



Không lẽ cha của ta bây giờ lại đổi thành vợ, mà không, con dâu?? Hay ta là con dâu của cha ta…?!?!



Cho nên, vì để ngăn cản thảm kịch loạn luân thân phận hỗn loạn, ta quyết định mượn hoa dâng Phật, nhảy vào dầu sôi lửa bỏng.



" … Nếu Lạc Tiên đã quyết định như vậy, ta cũng không có ý kiến " Nếu không tính đến thân phận nữ nhi, Tư Không Xạ Nguyệt quả thật chính là một tình nhân hoàn mỹ. Ta vừa nói xong, ‘hắn’ chỉ nhẹ mỉm cười, chẳng hề kêu ca khó khăn khổ cực gì đó, ôm lây ta nhẹ nhàng nhảy xuống, tựa như chim trắng tung cánh, nhanh chóng đuổi theo xe ngựa xa hoa, ẩn vào bóng đêm…