Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 1002 : Đút cháo
Ngày đăng: 11:35 19/04/20
Dương Minh không dám chậm trễ, vội vã mặc đồ vào, chạy nhanh ra khỏi biệt thự của Vương Tiếu Yên. liền thấy trước cửa biệt thực có một chiếc xe quen thuộc.
Là chiếc xe hồi trước do Hầu Chấn Hám mua, người ngồi trong xe là Trương Trí Thâm.
Trương Trí Thâm nhìn thấy Dương Minh đi ra, mở cửa xuống xe nói: "Dương ca, tôi tìm lộn sao? Báo ca nói cho tôi biết là ở đây, Nhật Nguyệt Các, sao anh lại đi ra từ nhà bên cạnh?"
"Không phỉa, đó là nhà của một người bạn, anh tìm không sai chổ" Dương Minh nói: "Thế nào, anh đã liên hệ với Bạo Tam Lập?"
"Đúng vậy, sau khi tôi nhận lệnh của sư phụ, thấy thời gian còn sớm, không muốn làm phiền anh, trực tiếp liên hệ với Báo ca. Không ngờ anh ta lại mua cho tôi một chiếc xe tốt như vậy" Trương Trí Thâm nói: "Hiệu suất làm việc của Báo ca thật là nhanh"
Dương Minh không ngờ mình chỉ vừa liên hệ với Bạo Tam Lập mà hắn ta lại làm việc nhanh như vậy, mà ngạc nhiên nhất là hai người liên lạc với nhau một cách bình thường, nhưng mà thật ra điều này cũng làm mình bớt lo lắng, như thế cũng tốt. Chỉ kì quái hỏi: "Mà sao Bạo Tam Lập lại mua cho anh chiếc này? Chiếc xe này giống như là xe cũ mua đi bán lại vậy"
"Là tôi tự chọn" Trương Trí Thâm chẳng hề để ý nói: "Báo ca dẫn tôi đến bãi xe, kêu tôi tự chọn một chiếc, tôi thấy chiếc này cũng được, giá cả lại rẻ, nên chọn nó"" Được rồi, tùy anh, miễn là anh thích" Dương Minh cười khổ lắc đầu. Chiếc xe cũ này lúc trước Hầu Chấn Hám lái nó, không ngờ rằng để lại trong bãi xe của công ty bão an bây giờ lại có thể kiếm tiền cho nó, đúng là thời thế thay đổi.
"Dương ca muốn ra ngoài?" Trương Trí Thâm hỏi.
"Ừ, vừa đúng lúc tôi ra ngoài thì gặp anh" Chiếc xe của Dương Minh ngày hôm qua đã bị đụng, cho nên đã để đi sửa. Một cú nhấn ga của cô nàng Vương Tiếu Yên này thật rất mạnh, phỏng chừng lần này đi bộ không nửa tháng là không được.
Trương Trí Thâm mở cửa cạnh người lái ra, mà giật giật nửa ngày vẫn không có phản ứng, xấu hổ nói: "Cửa xe này bị biến hình rồi, khó mở quá"
"Ngồi chết xe này nửa tháng xong chắc tôi thành cục nước đá quá, huống chi là anh" Dương Minh cười khổ nói: "Lát nữa anh chở tôi đi đến chổ này một chút, buổi tối kêu Bạo Tam Lập mua một chiếc Audi khác đi"
"Vâng, Dương ca" Trương Trí Thâm gật đầu đồng ý. Thật ra hắn cũng không muốn lái chiếc xe đồ cổ này đâu, mà bởi vì hắn không có quan hệ gì với Bạo Tam Lập, cho nên không dám yêu cầu nhiều, nên đành chấp nhận lái chiếc xe này vậy.
Chỉ đường cho Trương Trí Thâm xong, cả hai đến nhà của Trần Mộng Nghiên. Trên đường đi Dương Minh có dừng lại mua một ít thuốc cảm, sau khi đến gần khu nhà của Trần Mộng Nghiên thì Dương Minh xuống xe, dặn Trương Trí Thâm ở đâ chờ mình, còn hắn tự đi lên lầu.
Có lẽ là Trần Phi đã nói chuyện với Trần Đại Tráng, nói rằng Dương Minh sẽ có biện pháp hỗ trợ ông ta, cho nên Trần Đại Tráng gặp Dương Minh liền nhiệt tình bắt chuyện: "Tiểu Dương, con đến rồi"
"Dạ" Dương Minh gật đầu, cũng không rãnh trò chuyện với ông ta, nói với Trần Phi: "Chú Trần, Mộng Nghiên đâu rồi, thế nào?"
"Chú hai của em đến, đang ở ngoài, cùng anh đi gặp Trần A Phúc" Dương Minh nói.
"Ồ, vậy anh đi đi, đi sớm về sớm" Trần Mộng Nghiên nói. Dù sao đây cũng từng là bạn học của Dương Minh, và cũng là người thân của mình mà.
Dương Minh đắp chăn cho Trần Mộng Nghiên, thấy nàng an tâm nhắm mắt lại, mới lặng lẽ đi ra ngoài.
"Chú Trần, Mộng Nghiên đã ăn chút cháo và uống thuốc rồi" Dương Minh nói.
"Haha, xem ra con có biện pháp. Chú và mẹ của Mộng Nghiên nói thế nào nó cũng không chịu ăn" Trần Phi cười nói: "Con vừa đến là chịu ăn ngay, xem ra đúng là sức mạnh của tình yêu"
"Haha, chú Trần lại nói giỡn" Dương Minh ngượng ngùng cười nói.
"Haha, mọi người đi đi. Bên Hạ Băng Bạc đã xong rồi, phỏng chừng xe đang ở dưới lầu" Trần Phi nói.
Dương Minh gật đầu, rồi cùng Trần Đại Tráng đi xuống lầu.
Quả nhiên, nhìn thấy một chiếc xe có hình dáng vô cùng kì quái, có màu xanh quân đội đang đậu dưới nhà của Trần Mộng Nghiên.
Dương Minh và Trần Đại Tráng xuống lầu, cửa xe mở ra, Hạ Băng Bạc từ trong nhảy xuống, nhìn thấy Dương Minh, cười nói: "Tiểu tử, dám cúp điện thoại của tôi"
"Lúc đó tôi đang tắm, làm gì rãnh rỗi nói nhảm với anh" Dương Minh cười xấu hổ, người này rốt cục vẫn không bỏ qua cho mình.
"Lên xe đi" Hạ Băng Bạc nói với Trần Đại Tráng, Trần Đại Tráng lập tức kinh sợ đi lên xe của Hạ Băng Bạc.
Hạ Băng Bạc mở cửa sau ra, để cho Trần Đại Tráng ngồi phí sau, thấy Dương Minh muốn leo lên chung, liền túm lấy vai hắn nói: "Cậu làm gì vậy? Lên phía trước ngồi đi"
Cửa xe chậm rãi đóng lại, Hạ Băng Bạc ngồi lái xe, còn Dương Minh thì ngồi bên cạnh.