Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 1008 : Tử sĩ
Ngày đăng: 11:35 19/04/20
Vương Tiếu Yên nghe Dương Minh nói xong, nhất thời đổ đầy mồ hôi đầu, những lời vô liêm sỉ như vậy mà Dương Minh vẫn có thể nói ra được sao, nhưng mà ngẫm lại cũng không cảm thấy kỳ quái, bởi vì lúc Dương Minh đánh nhau với mình cũng dùng chiêu thức hèn mọn này.
Nhưng cô gái tựa hồ không nghe thấy gì, tiếp tục cầm dao chém vào người của Dương Minh, giống như là không đạt được mục đích thì không bỏ qua.
Dương Minh nhất thời đau đầu, đối phó với một người như vậy, cứng mềm đều không có tác dụng: "Cô không nên ép tôi ra tay.
Nhưng cô gái vẫn vô cảm, tấn công về hướng Dương Minh, Dương Minh cũng không còn biện pháp, giơ hai tay ra, hướng đến bộ ngực của cô gái, chộp lấy, bóp bóp mấy cái.
Thế nhưng, cô gái vẫn phảng phất giống như là chẳng sao cả, cũng không có bất kỳ biểu tình nào luôn, tựa hồ như cái mà Dương Minh đang bóp không phải là bộ ngực của mình mà chỉ là một phần khác trên cơ thể, giống như là cái đầu vậy.
"Cô có nói hay không?" Dương Minh tăng lực trên tay lên, ừ, cảm xúc cũng không tệ, nhưng mà đáng tiếc.
"Được rồi, đừng nhân cơ hội mà chiếm tiện nghi!" Vương Tiếu Yên đứng bên ngoài cơi, thấy được hành động vô sỉ quá mức của Dương Minh.
"Hắc hắc." Dương Minh cười gượng một tiếng, buông tay ra, hắn thật sự là bó tay rồi, cô gái này. hẳn không thể gọi là cô gái được, chỉ là giống đực mang theo cặp ngực thôi!
Dương Minh cố gắng phân tán sự chú ý của cô gái, tốt nhất là làm cho nàng ta xuất hiện tình thần hoảng hốt và trạng thái khẩn trương, sau đó mình dùng dị năng nhìn vào.
Nhưng mà, đáng tiếc chính là mặc kệ hắn dùng biện pháp hèn mọn gì, cô gái này vẫn không có phản ứng, tựa hồ như không có cảm xúc.
"Con mẹ nó!" Dương Minh thầm mắng một tiếng, quát to: "Kim Cương Liêu Âm Thối!"
Đây chính là một trong số các chiêu thức mà Dương Minh am hiểu nhất, nhưng mà đây lại là lần đầu tiên Dương Minh áp dụng lên trên người con gái. Dương Minh thầm nghĩ, đá bay tiểu muội muội của cô, xem cô còn có thể bình tĩnh được không?
"Bốp" một tiếng, Giữa hai chân của cô gái bị Dương Minh đá vào, trên mặt cô ta ngay lập tức đỏ lên, đương nhiên không phải là vì xấu hổ rồi, mà bởi vì thật sự rất đau, đau đến sống đi chết lại.
Vương Tiếu Yên lắc đầu, trong lòng lúc đầu cũng có nghĩ về vấn đề này, nhưng mà thật không nghĩ ra đáp án. Nếu nói là kẻ thủ của gia tộc thì có thể, nhưng mà.
Nhưng mà thân phận của mình được bảo mật rồi, hầu như là không ai biết, chỉ có một số người thân cận trong gia tộc mới biết được chuyện này. Vương Tiếu Yên nghĩ mãi cũng không thông, ông chủ sau lưng cô gái kia rốt cục có thân phận gì.
"Nghĩ không ra thì đừng nghĩ nữa, tương lai sẽ có câu trả lời, hắn ta đã phái một người như vậy đến đối phó chúng ta, chắc là cũng đau lòng lắm. Anh cũng không tin là tử sĩ có thể sản xuất như trứng gà, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu!" Dương Minh vì muốn để cho Vương Tiếu Yên không suy nghĩ nhiều, vì thế cười nói.
Tuy rằng Dương Minh không biết phương pháp huấn luyện ra tử sĩ, nhưng mà hắn biết thứ này cũng không nhiều, vì một người như vậy có thể chống lại một đám người, mà cả đám người cũng không chịu nổi!
Quả thật, suy đoán của Dương Minh không sai, phương pháp huấn luyện tử sĩ vô cùng phức tạp, ông chủ thu dưỡng mười cô nhi, nhưng mà chỉ có thể huấn luyện ra ba người. Một người trong đó là Tiểu Ngả, còn một người là Tiểu Tử, là người lên giường với ông chủ, còn người cuối cùng là nam, tên là Tiểu Lạp.
Bảy người khác không chịu nổi áp lực huấn luyện, đã chết hết cả rồi, hay là sinh ra ý tưởng phản bội, nên đã bị ông chủ ra tay giết hết.
Trong chiếc van của mình, ông chủ cùng người thanh niên chờ đợi tin tức của Tiểu Ngả, nhưng mà đã qua rất lâu mà vẫn không có tin tức.
Vẻ mặt ông chủ trở nên khẩn trương, có thể, Tiểu Ngả đã thất bại.
Ba người này đều là quân bài cuối cùng, ông ta không muốn sử dụng đơn giản như vậy, nếu không phải là do đề nghị của người thanh niên quá mê hoặc, thì ông chủ sẽ không để cho Tiểu Ngả hành động.
Bây giờ, ông chủ bi thương thở dài: "Tiểu Ngả đã lâu rồi mà vẫn chưa trở về."
"Thất bại?" Người thanh niên thật ra không có chút đồng tình gì với Tiểu Ngả, trong mắt hắn, Tiểu Ngả chỉ là một cái máy, chỉ là một công cụ chấp hành nhiệm vụ.
"Hẳn là như vậy" Ông chủ tiếc hận gật đầu, buồn bả nói: "Chúng ta trở về, Dương Minh không dễ giết như vậy đâu"