Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 1015 : Chính sách di dời hộ dân
Ngày đăng: 11:35 19/04/20
Charles xấu hổ đứng dậy, giơ hai tay lên ra vẻ vô tội nói: "Tôi chỉ tùy tiện nói tôi. tôi đi, lập tức đi ngay"
"Không tiễn" Dương Minh nhàn nhạt nói.
Charles buồn bực, tự nhiên lại sợ một người thanh niên bình thường. nhưng mà, nếu Dương Minh đã biết thân phận của hắn, càng làm cho hắn cảm thấy bất an.
Charles đi rồi, Dương Minh bất đắc dĩ nói: "Người này thật sự là kì quái"
"Đúng vậy. nhưng mà sao hắn biết em? Thật sự rất kỳ lạ" Chu Giai Giai nhíu mày hỏi: "Hắn tên là gì? Charles?"
"Ừ, là Charles, một tay đua xe, được xưng là thần xe" Dương Minh nói: "Thế nào, một thiên tài máy tính như em không dự định thịt hắn chứ?"
"Cũng có quyết định này" Chu Giai Giai cười nói: "Người này thật sự rất đáng ghét, hắn biết thân phận của em, nếu em không biết thân phận của hắn, vậy thì sẽ bất lợi"
Dương Minh cũng lưu ý, hắn không muốn để cho Chu Giai Giai biết thân phận thật sự của Charles, dù sao đối với Charles mà nói, cũng không thể nói ra thân phận thật của hắn cho bất kỳ người nào, cho nên dù có lên mạng tìm thì phỏng chừng cũng chỉ tìm được tin tức về chuyện đua xe của hắn.
Lần này, đã không còn bị quấy rối nữa, ba người có thể nói là ăn cơm vui vẻ, sau khi cơm nước xong xuôi, Dương Minh tính tiền, rồi cùng Lâm Chỉ Vận và Chu Giai Giai đi ra khỏi quán.
Ngày mai là ngày khai giảng, cho nên ba người muốn quay về thu dọn một chút, Chu Giai Giai thì chẳng có chuẩn bị gì, bởi vì lúc bị thương, Dương Minh đã đem hết tất cả những thứ trong phòng ở ký túc xá dọn đến đây. Nhưng mà Lâm Chỉ Vận thì còn có rất nhiều thứ để ở nhà, vì thế Dương Minh cần phải đưa Lâm Chỉ Vận trở về nhà trước.
Một người ra vẻ thủ lĩnh trong đó, nhìn thấy Dương Minh hỏi vậy, vội vàng tươi cười nói: "Dương ca!" Người này trước kia đã gặp qua Dương Minh rồi, những tiểu đệ của Bất Dạ Thiên ngày trước đều đã trở thành tiểu lãnh đạo, nhưng bọn họ vẫn còn biết quan hệ của Dương Minh và Bạo Tam Lập.
Chỉ cần nhìn chiếc BMW x5 kia thôi cũng đủ rồi, đây là chiếc xe trước kia Báo ca lái!
"Có chuyện gì?" Dương Minh chỉ vào đám người đang đánh nhau kia, cùng với người bị đánh bầm dập nằm trên mặt đất.
"Dương ca, đây là tên côn đồ gần đây, vừa rồi chị dâu đi mua nước, bị chúng quấy rối, còn động tay chân, cho nên bọn em." Người thủ lĩnh sợ Dương Minh hiểu lầm, cho nên vội vàng giải thích.
Chị dâu? Dương Minh sửng sốt, chợt nhớ ra Chu Giai Giai, mở cửa xe, thấy Chu Giai Giai đang cầm một chai nước, liền hiểu ra được, thì ra là mình hiểu lầm, Dương Minh liền lắc đầu cười cười, sau đó nói: "Không có gì, mọi người tiếp tục đi.
Mọi chuyện là như thế này, vừa rồi lúc ngồi chờ Dương Minh, Chu Giai Giai cảm thấy khát nước, cho nên đã xuống xe đi mua nước, bị mấy tên côn đồ gần đây chọc ghẹo vì nhận ra đây không phải là người dân ở đây, nên đã đùa giỡn vài câu, Chu Giai Giai liền không phản ứng chúng, nhưng bọn chúng lại tưởng rằng là do Chu Giai Giai sợ chúng, vì thế liền đuổi theo, muốn động tay động chân, vừa đúng lúc mấy người của bên công thi nhìn thấy cảnh này.
Bọn họ đã sớm chú ý đến xe của Dương Minh, lúc này thấy Chu Giai Giai bị mấy tên này quấy rối, làm sao mà để yên được? Bọn họ đi ra từ lưu manh, sao có thể để cho mấy tên này kiêu ngạo?
Muốn động tay động chân, thì bọn họ còn ghê gớm hơn cả đám người của Mã Phong Tử rất nhiều, nhưng mà bọn họ không bao giờ dùng với dân chúng, nhưng mấy tên côn đồ này thì khác, bọn chúng dám quấn quít lấy một cô gái, hơn nữa có vẻ đây là chị dâu của Dương ca, cái này không phải là hết muốn sống rồi sao?
Cho nên bọn họ liền lao đến, đập cho mấy tên côn đồ này te tua, má nhìn hết ra luôn.