Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 104 : Còn có thể tầm bảo

Ngày đăng: 11:28 19/04/20


Đằng Trùn là cửa ngỏ tập trung phỉ thúy ra lớn, cách quốc cảnh Myanmar khoảng 80km.



Vào thập niên 70, quốc gia công bố chính sách đối ngoại, ngọc thạch mao Đằng Trùng: Khi sự phồn vinh phát triển, trong vài thập niên trở lại đây, Đằng Trùng nổi lên nhờ có tác dụng giao dịch cùng lượng phỉ thúy tập trung rất lớn, đó là thời kỳ hoàng kim của phỉ thúy ở Đằng Trùng. Năm 1996, chính phủ Myanmar tuyên bố, không cho phép tư nhân tiến hành giao dịch phỉ thúy, ngăn chận thương nhân Myanmar buôn lậu ra ngoài, đại đa số giao dịch đều được tiến hành ở bản địa Myanmar, đây là thời kỳ suy tàn của giao dịch phỉ thúy.



Những thương nhân có thực lực trực tiếp lấy hàng ra khỏi Myanmar, còn Đằng Trùng biến thành nơi giao dịch của những tiểu thương, cỡ như Trương Giải Phóng cũng phải mò đến Đằng Trùng để xem và lấy hàng. Ở Myanmar, tiền thật ra không đủ, cần phải có kinh nghiệm.



Ví dụ như phòng đấu giá, đá được đổ thành đống mà bán, một đống đá đó có thể bán được mười vạn, thậm chí có khi hơn trăm vạn, nếu Trương Giải Phóng là người không có kinh nghiệm, đi đến đây ăn cú lừa thì giá cả có thể lên đến vài chục triệu, chắc chắn sẽ tán gia bại sản nếu như mua trúng một đống đá vụn.



Cho nên Trương Giải Phóng chỉ dám mua ngẫu nhiên loại 500 đồng một ký, hành bình thường, cũng không dám chơi trò cá cược vào đống đá đó.



Tối ngay hôm qua, Ngô Phát Tài đã chạy về Đằng Trung, bởi vì Trương Giải Phóng vừa đến Vân Nam, cho nên nghỉ ngơi tại Côn Minh, từ Côn Minh đến Đằng Trung không có máy bay, chỉ có thể ngồi xe đến đây. Sáng tám giờ xuất phát, tám giờ tối mới đến, cho nên khi đám Dương Minh đến đây, khách sạn bên Côn Minh đã liên hệ trực tiếp với bên này.



Trên xe khách, Dương Minh bắt đầu thăm hỏi kinh nghiệm của Trương Giải Phóng: "Chú Trương, một ký 500 đồng một khối, có thể hồi vốn không?"



"Cái này khó mà nói, vận khí tốt thì có thể kiếm lời rất nhiều. Vận khí quá đen thì không thể thu hồi vốn, thậm chí có lúc còn mất tiền. Cũng có lúc đưa tiền rồi, khai ra mới biết tất cả đều là ngọc nán vụn, cái tỷ lệ này rất thấp. Mua một hòn đá mấy ngàn đồng, chung quy có thể lấy được vài cục ngọc tốt" Trương Giải Phóng cười nói: "Con thấy mấy cái ngọc bội bán trên đường giá mấy chục đồng, thật ra nó cũng là ngọc, bất quá tạp chất quá nhiều, chỉ thuộc loại hạng bét. Sau khi chú thu mua đá xong, liền chuyển về cho nhà xưởng công nghệ phẩm gia, bọn họ gia công xong, chú đều giữ lại hàng loại A, còn lại bán ra để thu hồi vốn lại!"



"Không thể nhìn ra bên trong từ vẻ ngoài của hòn đá sao" Dương Minh hỏi.



"Đương nhiên là không nhìn được! Đừng nói là mặt ngoài, cho dù là chiếu tia X vào cũng không đoán đúng được chất lượng, phải khai ra mới biết! Đương nhiên, nếu người nào có kỹ thuật nhìn thấu, có thể trực tiếp xem! Ha ha, đùa chút thôi!" Trương Giải Phóng cười nói: "Nếu có người có dị năng này, vậy thì hắn không cần khai ngọc!"



"Sao không khai ngọc? Tại sao?" Người nói vô tình, người nghe cố ý, trái tim Dương Minh đập mãnh liệt! Ngày hôm qua hắn đã nghe chuyện đánh cược vào việc khai ngọc, hắn biết cơ hội của mình đã đến. Hắn không biết dùng dị năng của mình để kiếm tiền như thế nào, cho đến ngày hôm qua, hắn mới hạ quyết tâm. Chuẩn bị nghiên cứu tốt quy tắc đánh cược khai ngọc, bây giờ lại nghe thấy ý của Trương Giải Phóng, còn có việc kiếm được nhiều tiền hơn so với khai ngọc, làm cho Dương Minh hiếu kỳ!



"Có gì đâu mà kỳ, con không biết rồi, nếu có năng lực này thì cần gì đi khai ngọc, cứ trực tiếp đế Thái Bình Dương hay rừng già núi cao, nhìn thấu bên trong, xem có bảo tàng nào không, có thể kiếm được nhiều tiền hơn so với khai ngọc nhiều!" Trương Giải Phóng nói.
"Ồ, tao hiểu rồi!" Trương Tân làm ra bộ dáng hiểu rồi hiểu rồi: "Yên tâm đi, tao sẽ không nói cho đại tẩu Mộng Nghiên nghe đâu, đây là bí mật giữa hai ta!"



Dương Minh bó tay, hắn không phải là người tùy tiện, mặc dù cũng có lúc tùy tiện, nhưng đối với người con gái mình thích thì không có cảm tính kết hợp, hắn còn có chút mâu thuẫn.



Nhìn thấy Trương Tân hăng hái bừng bừng, Dương Minh bất đắc dĩ đi theo, đành phải cùng Trương Tân đi vào khu tắm rửa trung tâm.



Bà kia cũng bước vào, hình như đã có quen biết, cho nên đi thẳng vào trong, những người kia chỉ thu phí của Dương Minh và Trương Tân.



Trương Tân ôm lấy một cô gái có chút tư sắc vào lòng đi ra, nhìn thấy là biết, hắn thường xuyên đến thăm khu vậy này, nhưng Dương Minh là người của xã hội cũ, nên bây giờ cảm thấy ngượng.



"Sao vậy Dương Minh?" Trương Tân nhìn Dương Minh đang đứng trơ ra ở đó, ghé vào lổ tai hắn nói nhỏ: "Bạn thân, có vẻ như mày vẫn còn trinh!"



"Tao …" Dương Minh không biết trả lời thế nào, từ góc độ sinh lý, quả thật hắn đã phát sinh quan hệ với một cô gái tên là Lâm Chỉ Vận, nhưng không nhớ rõ cảm giác lúc đó ra sao, cho nên từ góc độ tâm lý mà nói, hắn vẫn còn trinh.



Trương Tân ở phương diện này thì lão luyện hơn Dương Minh nhiều, nhìn thấy bộ dáng của hắn, trong lòng đã đoán được tám chín phần, nói: "Yên tâm đi, khẳng định mày sẽ hài lòng!"



Còn không đợi Dương Minh trả lời, Trương Tân đã buông cô gái kia ra, nói với người quản lý, thật ra là con mụ dắt khách.



"Tiên sinh, có vấn đề gì?" Hai người quản lý đi đến, liền nhìn thấy Trương Tân là một tay lão luyện, còn Dương Minh chỉ là gà mờ, cho nên đối với Trương Tân không dám hồ lộng.



"Bạn của tôi lần đầu tiên đến đây, có loại nào sạch sẽ một chút không?" Trương Tân hỏi.