Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1051 : Đoạt súng

Ngày đăng: 11:35 19/04/20


Liên tiếp mấy tiếng đạn vang lên, làm cho trần nhà xuất hiện mấy lổ thủng, Dương Minh nhất thời nhíu mày, điều này sao có thể chứ? Khâu kiểm tra ra vào của buổi triển lãm rất nghiêm ngặt, một người cầm súng đi vào trong này không có khả năng không bị phát hiện được!



Hơn nữa, những người này đều không có khả năng mạnh mẽ xông vào, bởi vì mỗi cửa ra vào đều có người gác, nếu một cửa thất thủ thì sẽ báo động ngay, cho nên theo lý thuyết, những người này không thể xuất hiện ở đây được!



Nếu như những người này cầm súng lục, vậy thì còn có thể, bởi vì Dương Minh đã tận mắt nhìn thấy ở chổ Vương Tiếu Yên khẩu súng lục son môi, là một loại súng được tháo lắp và ngụy trang cẩn thận, dễ dàng biến thành một đồ dùng thông thường để trà trộn vào.



Nhưng mà, những người này sử dụng súng tự động, loại súng có kích thước lớn như vậy hoàn toàn không có khả năng trà trộn vào được!



Nhưng mà, ngay sau đó Dương Minh lập tức hiểu được những người này làm sao mà có thể trốn được khâu kiểm tra! Súng trong tay chúng tuy là loại tự động lớn, nhưng tính chất rất đặc biệt! Được chế từ loại nhựa bền, và đạn cũng được đặc chế từ chất liệu Plastic!



Kết quả là cho dù có đi ngang qua cửa kiểm tra cũng sẽ không có phản ứng, ngay cả máy dò kim loại cũng sẽ không thể nào tìm ra được!



Dương Minh thật sự rất bội phục tính chuyên nghiệp của những người này, loại đồ vật đặc biệt này mà cũng có thể có được, như vậy thân phận của chúng quả không đơn giản! Theo lý mà nói, ở một đất nước như Trung Quốc có sự khống chế cực kỳ nghiêm ngặt này, có thể cầm đến súng lục thôi đã là ghê lắm rồi, chứ đừng nói là loại súng đặc biệt được làm theo yêu cầu như vậy!



Dương Minh bình tĩnh liếc nhìn vào khuôn mặt của những người này, bỗng nhiên trong lòng không khỏi cả kinh!



Là những tên cướp ngân hàng! Không sai, ba tên trong số đó chính là ba tên đã ra tay đánh cướp ngân hàng lần trước! Ba t? ên này đang trộn lẫn vào những tên kia!



Bọn chúng là một? Dương Minh nhất thời nhíu mày. Vốn tưởng rằng trong một thời gian ngắn sẽ không gặp lại ba tên này, nhưng không ngờ lại gặp chúng trong buổi triển lãm một cách nhanh như vậy.



"Không được cử động! Ngồi xuống đất, ôm đầu, nếu không thì đừng trách tao!" Người đầu lĩnh nói tiếng Hán một cách rất lưu loát.



Những người khách ở đây nhìn thấy cảnh này đều choáng váng! Trước đây, cảnh tượng này chỉ xuất hiện trong phim ảnh mà thôi, bây giờ xảy ra ngay trước mắt bọn họ làm cho bọn họ khủng hoảng, nhất thời không biết phải làm sao!



Rất nhiều người ngay cả hít thở cũng không dám, đứng đờ đẫn ra ở đó mà quên cả ngồi.



"Đàong!" Một tiếng súng lại vang lên, một người khách đứng gần tên đầu lĩnh này nói không nên lời, tay phải ôm chặt ngực, trên mặt tràn đầy vẻ kinh hãi.



Máu tươi phun ra từ kẽ tay hắn, rất là kinh khủng, đến lúc này những người khách nởi đây mới biết cảnh tượng trước mắt là thật, lập tức phục hồi tinh thần, kêu la thảm thiết.



"Hai tay ôm đầu, ngồi chồm hổm xuống đất, nếu không sẽ giống như nó!" Thằng đầu lĩnh nói xong giơ súng lên nhắm về hướng đám đông.




Dương Minh chậm rãi hạ thân cúi đầu xuống, làm ra động tác do dự chuẩn bị đập vào tủ kính, nhưng mà, hắn vẫn dùng dị năng để nhìn chằm chằm về phía sau, thấy tên này đang cười cười nhìn mình, tinh thần vô cùng thả lỏng, Dương Minh lạnh lùng cười một tiếng, mạnh mẽ vươn tay trái ra chụp lấy tay đang cầm súng của tên này! Mà trong nháy mắt lúc Dương Minh đoạt súng, thì thằng này cũng cảm thấy không thích hợp, vô thức siết chặt cò súng trong tay, muốn bắn nát đầu Dương Minh, nhưng mà hắn đã không làm được, bởi vì nòng súng đã bị Dương Minh khống chế, làm cho hắn không thể nổ súng được.



Sau một khắc, tay phải của Dương Minh đặt lên ót của thằng này, cử động một cái, đùng toàn bộ bạo lực trong người, nhấn mạnh cái đầu của thằng này xuống tủ kính!



"Rầm" một tiếng, khuôn mặt rắn chắc của thằng này đập mạnh vào cái tủ kính, trên cái mặt nạ bảo hộ đã tràn ra máu tươi, hiển nhiên là cái mũi của hắn do va đập mạnh mà trở nên nát bấy.



Mà trong cùng thời điểm đó, tay cầm súng của hắn giống như là bị mất lực, không cầm được súng được, còn súng thì đã nằm trong tay của Dương Minh.



"Đoàng đàong!" Hai tiếng súng vang lên, Dương Min? h giết ngay thằng da đen và thằng da vàng đang đứng khoan kính khi nãy, sau đó nắm đầu dí súng vào trán của thằng đầu lĩnh, kéo hắn lại, đối mặt với bốn tên cướp khác!



Tất cả diễn ra chỉ trong vòng có mấy giây, Dương Minh có thể trong nháy mắt khống chế tên đầu lĩnh, nổ súng giết chết hai tên kia, nhưng không thể đối phó với bốn tên còn lại!



Hắn không phải là thần, hắn chỉ có khả năng xử lý hai tên không phòng bị kia, nhưng không thể nào xoay người giết được bốn tên còn lại! Không đủ thời gian, thật sự không đủ! Cho nên Dương Minh đành bắt tên đầu lĩnh ra làm con tin.



Dương Minh xoay người lại đối diện với bốn tên cướp, mà bốn tên này cũng đã giơ súng ngắm về hướng Dương Minh rồi.



"Buông súng xuống, nếu không tao bắn chết lão đại của bọn mày" Vẻ mặt của Dương Minh vô cùng nghiêm nghị, không còn chút hoảng sợ hồi nãy, vô cùng bình tĩnh nói. Chỉ là bốn người này không để ý đến lời nói của Dương Minh, vẫn nhắm về hướng hắn.



"Kêu bọn chúng bỏ súng xuống" Dương Minh dùng sức dí họng súng vào trán tên này, tên đầu lĩnh bị đập đầu bất ngờ làm cho đầu óc rối loạn, hắn không ngờ Dương Minh trong nháy mắt lại có thể có phản ứng như vậy, khống chế được hắn, khó tin nhất chính là khí lực lớn kinh hồn của Dương Minh, thiếu chút nữa đã bị hắn dùng sức đập nát đầu rồi, đương nhiên, nếu vừa rồi Dương Minh muốn hắn chết, thì hắn đã là người chết rồi, Dương Minh không muốn giết chết hắn, vì muốn giữ hắn lại tìm thông tin, cho nên hắn mới không chết.



Nếu Dương Minh muốn giết hắn, thật ra có rất nhiều biện pháp, chí ít là không cần mạo hiểm đứng ra như vậy, trốn trong đám người dùng phi châm bắn ra, có thể giết hắn một cách thần không biết quỷ không hay!



Nhưng mà, đây không phải là điều Dương Minh muốn, trong nháy mắt có thể dùng phi châm giết một hai người thì được, nhưng tuyệt đối không thể giết chết bốn năm người, khi những tên bị Dương Minh dùng phi châm giết chết, thì những tên còn lại sẽ điên cuồng phát tiết vào đám người, đương nhiên là bao gồm cả Dương Minh! Nếu như bọn chúng dùng súng máy nả điên cuồng vào đám người, thì hậu quả đúng là không tưởng tượng nổi, Dương Minh cũng không có luyện qua cái tà cổ gì gì đó, cho nên không có khả năng đao thương bất nhập được.



Nếu thật sự như vậy thì xong đời em nhỏ rồi.



Cho nên, Dương Minh cũng không dùng thủ đoạn ám sát, mà áp dụng cách rõ ràng! Cho dù có dùng phi châm giết chết tên đầu lĩnh, thì cũng sẽ không uy hiếp được gì mấy tên còn lại, chỉ có thể bắt sống thủ lĩnh của chúng, vậy mới làm cho chúng sợ được!



"Buông súng…." Thằng đầu lĩnh bất đắc dĩ nói với người của mình, hắn không dám nghi ngờ về việc Dương Minh có thể giết chết hắn ngay lập tức, chỉ cần nhìn vào động tác của Dương Minh thôi cũng đủ biết đây không phải là một người đơn giản.