Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 1055 : Hoàng tước tại hậu
Ngày đăng: 11:35 19/04/20
Bởi vì? thời gian cấp bách, cho nên Dương Minh cũng không rãnh để làm tỉnh tên tài xế kia để hỏi kế hoạch cụ thể là gì, bởi vì nếu Dương Minh làm lỡ thời gian, tên bên trong đi ra mà không thấy có xe sẽ nghi ngờ ngay.
Nhưng mà, thật ra thì cung không khó lắm, tên tài xế chỉ cần đi đón tên kia mà thôi, cho nên Dương Minh chỉ cần lái xe đến chổ mà tên bên trong đặt cái laptop và lách người vào mà thôi.
Sau khi lên xe, Dương Minh kéo mũ xuống thấp một chút, sau đó dùng công năng dịch dung để làm thành dáng dấp của tên tài xế, cứ để nguyên hình dạng cũ thì thật sự sẽ có phiền phức.
Mà biến thành tướng mạo cùng với dáng người như vậy, thì tên kia cho dù có khả nghi cũng không có chổ để nghi ngờ.
Khi chiếc xe chạy đến chổ mà tên kia đã đột nhập vào, Dương Minh dừng xe, dùng dị năng nhìn vào trong, thì thấy tên kia đã thu gôm xong báu vật bên trong, đang lẻ ra ngoài dọn đồ của mình.
Hắn ta nhanh chóng thu dọn đồ, rồi chạy như bay ra ngoài, lên xe, nói với Dương Minh: "Lái xe!"
Dương Minh không nói gì, mà cố ý quay đầu lại nhìn tên này một cái, để cho hắn ta xác định là tài xế không bị thay đổi.
Quả nhiên, sau khi nhìn thấy tướng mạo của Dương Minh xong, hắn ta căn bản là không hoài nghi, mà thở phào nói: "Bảo vệ ở đây cũng chỉ là lũ cùi bắp"
Dương Minh lái xe, còn tên này thì vẫn lẳng lặng ngồi ở phía sau, không nói một lời, làm Dương Minh kỳ quái. Ít nhất là sau khi làm xong hắn cũng nên gọi điện cho ông chủ để báo cáo một chút chứ? Chẳng lẽ đã báo rồi?
Quả thật, trong lúc Dương Minh lo xử lý tên tài xế kia thì đã không có giám sát bên trong, theo lý thuyết, trong lúc hắn vừa thành công xong, thì phải báo cáo ngay chứ?
Trong lòng Dương Minh nghi hoặc, nhưng cũng không hỏi nhiều, Dương Minh không muốn để lộ thân phận, bởi vì Dương Minh muốn nhìn xem tên này có liên hệ với ông chủ hay không.
Nhưng mà, hiên nhiên tên này không có ý mở miệng, Dương Minh đành kiên trì lái xe, rốt cục, tên này đã cảm thấy không thích hợp!
"Mày lái xe đi đâu vậy?" Tên này cả kinh nói: "Ông chủ không nói cho mày biết là lái xe chở tao đến sân bay sao?"
Nghe tên này nói xong, Dương Minh liền đoán rằng, tên này và tên tài xế khi nãy hiển nhiên là không quen thuộc, nên mới nói ra như vậy! Vậy thì tốt lắm!
"Không, ông chủ chỉ dặn tao, tiễn mày xuống địa ngục" Dương Minh nhàn nhạt nói.
"Cái gì?" Tên này trợn to mắt nói: "Không thể nào!"
"Trên đời này có rất nhiều chuyện không thể…." Dương Minh cười nói: "Nhưng vì lợi ích, không thể cũng sẽ thành có thể"
"Mày… mày muốn làm gì tao?" Tên này kinh hoảng hỏi. Mặc dù hắn là một tay hảo thủ trong giới trộm cắp, nhưng nói về đánh nhau thì chẳng bằng ai.
Dương Minh biến thành dáng người vạm vỡ của tên tài xế, to con hơn tên trộm nhiều, cho nên nói về đánh nhau, tên này không có khả năng là đối thủ được.
"Tôi muốn gì, tin rằng ông còn rõ hơn tôi" Dương Minh lạnh nhạt nói: "Ông chưa từng làm gì thì tôi cũng sẽ chưa từng làm cái đó"
Đối phương do dự một chút, nhưng mà vẫn đáp: "Châu báu không bị mất trộm, chỉ là đã được rút về sớm"
"Ngày mai nếu không có chuyện gì thì người của ông tự nhiên cũng sẽ không có chuyện gì" Dương Minh nói.
"Tôi tin cậu một lần" Đối phương nghe Dương Minh nói xong liền nói.
"Ông phải tin tưởng" Dương Minh nói: "Ông nhằm vào tôi, hẳn là cũng hiểu con người của tôi, cho dù có bắt tôi bồi thường thì tôi vẫn có thể trả nổi"
Lời nói của Dương Minh làm đối phương ngẩn người, nhưng mà cũng hiểu được, quả thật Dương Minh có thể thu dọn tàn cuộc được, chứ nếu không cũng sẽ không cần biểu hiện như vậy.
"Mong rằng chúng ta hợp tác vui vẻ" Đối phương nói xong liền cúp điện thoại.
Dương Minh nhìn nhìn số điện thoại gọi đến, cũng không cần phải đi dò số làm gì, bởi vì hắn khẳng định nó cũng đã được xử lý rồi, không cách nào dò ra được.
Kết quả như vậy làm cho Dương Minh rất thỏa mãn, quả nhiên là ông chủ không có ý định từ bỏ tên trộm, mà Dương Minh cho dù có giết tên trộm cũng không chiếm được gì.
Dương Minh cũng rõ ràng, ông chủ phía sau vô cùng cẩn thận, cho dù tên trộm là người thân cận với ông ta thì chưa chắc đã biết được các bí mật của ông ta…
Chờ một chút, Dương Minh đột nhiên nghĩ ra một chuyện! Trước đó tên này có nói rằng sẽ đi Macao để tránh mặt, điều này làm cho Dương Minh đột nhiên nhớ đến Trịnh Thiếu Bằng ở Macao.
Cái tên đã lập bẫy để hại Vương Tiếu Yên! Lai lịch của hắn, cũng giống như tên trộm? Đều gọi người phía sau là" ông chủ", mà tên trộm này muốn đi Macao, vậy hai người này có liên hệ với nhau không? Ông chủ của họ có phải là một người không?
Tất cả đều có thể giải thích được! Ông chủ phía sau không chỉ nhắm vào một mình Vương Tiếu Yên đâu! Mà tử sĩ xuất hiện tại nhà của Vương Tiếu Yên, chắc hẳn là cũng do" ông chủ" phái đến!
Nghĩ đến đây, Dương Minh vội hỏi: "Sau khi mày đến Macao sẽ làm gì?"
"Hừ" Tên trộm hừ lạnh một tiếng, làm ra vẻ không sợ, cũng không trả lời Dương Minh.
"Tao thấy mày có vẻ hiểu biết huyệt vị trên cơ thể người" Dương Minh nhàn nhạt nói: "Có? một loại đau khổ, không biết mày đã từng thưởng thức qua chưa?"
"Cái gì?" Tên trộm hiển nhiên là không hiểu Dương Minh đang nói gì.
Nhưng mà Dương Minh cũng không kỳ quái, phương pháp điểm huyệt này là tuyệt kỹ độc môn của Phương Thiên, cho dù là người hiểu biết huyệt vị cũng không có khả năng biết nhiều đến như vậy!