Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1073 : Bị tập kích trên đường

Ngày đăng: 11:36 19/04/20


Phải nói kĩ thuật lái xe của Lý mập rất tốt đi hơn 20 giờ đã đến nơi trên đường hắn cũng mặc kệ những súng bắn tốc độ chứng tỏ giấy tờ xe của hắn đều là giả.Ít nhất Dương Minh cũng thấy sau xe hắn có hơn chục cái biến số giả mà còn có cả biển số xe của nước Y nữa. Vương Tiếu Yên ngủ 1 giấc tinh thần rất sảng khoái, Dương Minh thì luôn duy trì cảnh giác tuy rằng Phương Thiên đã nói qua Lý mập là người tuyệt đối có thể tin tưởng được nhưng lòng người khó lường lại cách biệt nhiều năm ai có thể bảo đảm Lý mập tuyệt đối có lòng tốt. Truyện



"1 lúc nữa sẽ có thuyền đến đón chúng ta xuống xe thư giãn 1 chút ăn 1 chút đồ" Lý mập đỗ xe ở bãi cỏ gần bờ sông nói.



Vừa mở cửa xe 1 luông hơi nóng lập tức phả vào mặt, Dương Minh cười khổ lắc đầu ngồi xe hai mấy tiếng đi mất hơn nửa cái bản đồ từ bắc xuống nam nhiệt đọ thay đổi quá lớn cái áo khoác hiện giờ không mặc được nữa rồi.Cũng may Dương Minh và Vương Tiếu Yên đã có chuẩn bị trước cởi bỏ áo khoác bên trong mặc sẵn áo sơ mi dài tay nóng thì xắn lên lạnh lại kéo xuống rất là tiện.Vì thời gian gấp nên trên đường đi cũng không có dừng nghỉ Dương Minh cùng Vương Tiếu Yên trên xe cũng chỉ uống nước mặc dù Lý mập cũng nhắc 2 người ăn nhưng hắn ta không ăn 2 người cũng không thể mặt dầy mà ăn được.Dù sao thì 2 người cũng là sát thủ xuất thân đã trải qua sự huấn luyện nghiêm khắc nên sức chịu đựng không thể thua kém Lý mập được.Nên bây giờ 3 người mới lấy đồ ăn ở sau xe ra phần lớn là đồ ăn nhanh mà Lý mập mua ở siêu thị trước lúc đi.



"Uống rượu không?" Lý mập mở 1 chai bia Tùng Giang giơ lên hỏi.



"Không uống" Dương Minh xua tay nói: "Tôi không thích uống rượu"



"Vậy tôi không khách sáo nha" Lý mập cũng không nói nhiều" Ực" trực tiếp đưa chai bia lên tu 1 hơi, trên mặt lập tức lộ ra vẻ hưng phấn: "Sướng thật đã lâu không được thưởng thức hương vị bia thuần khiết thế này, ở bên nước Y bia căn bản là không có vị gì."



"Bên Quảng Tây không có bia à?" Dương Minh nhìn bộ dạng sảng khoái của Lý mập tò mò hỏi.



"Có, nhưng tôi không thường sang đây còn thuyền thì để chở người chứ đem chở bia thì lãng phí." Lý mập nói: "Chờ sang đến bên đó thì cậu sẽ biết bia ở bên đó khó uống như thế nào?"



Dương Minh cười cười cầm lấy 1 cai Hamburger bóc cái vỏ bên ngoài ra dù sao thì Ha? mburger cũng tương đối dễ ăn.mà Dương Minh là đi làm nhiệm vụ chứ không phải đi hưởng thụ ăn nhiều lại có chút khó chịu nên ăn vừa đủ là được rồi.Mà Vương Tiếu Yên còn ăn ít hơn 1 hộp sữa 1 gói bánh qui 3+2 Khang sư phụ mà bánh còn không ăn hết.



"2 người các ngươi sao lại ăn ít thế?" Lý mập thấy 2 người đã ăn xong còn mình vẫn đang thưởng thức cái đùi gà nhắm với bia.



"Ha ha, đây là thói quen của chúng tôi." Dương Minh cười nói: "Ở bên ngoài ăn uống thích nhanh chóng gọn nhẹ"



"Ài, thuyền phải 1 lúc nữa mới đến được.Nhiều đồ ăn thế này không ăn thật đáng tiếc, các ngươi không ăn ta đành ăn 1 mình vậy."



"Anh ăn đi, không cần để ý đến chúng tôi." nói xong liền đứng dậy muốn cùng Vương Tiếu Yên đi vòng vòng vì đây là lần đầu đến Quảng Tây nhưng cũng chỉ là dừng trong chốc lát.



"Đừng đi quá xa, ở đây cũng có đầu gấu, ta cũng có quen biết nhưng có nhiều việc cũng không giải quyết được nên tốt nhất đừng để xảy ra chuyện gì." Lý mập thấy Dương Minh cùng Vương Tiếu Yên chuẩn bị đi dạo liền đề nghị.
Tiếng đạn lại vang lên nhưng lần này là rất gần tựa hồ vừa bay xẹt qua bên cạnh.Lúc này không cần Dương Minh nói Lý mập cũng đã nghe thấy rất rõ ràng, lập tức cảnh giác, dừng xe tay thò vào thắt lưng lấy khẩu súng lục mà lúc mới vào nước Y lão Hố đưa cho hắn.



"Đoàng đoàng" 2 tiếng nổ liên tiếp vang lên ngay bên cạnh xe.



"Nằm sấp xuống" Dương Minh lấy tay đè đầu Lý mập xuống, lúc này cả người hắn đều nằm đè lên vô lăng, mà Vương Tiếu Yên không chờ Dương Minh nhắc đã nằm xuống rồi.



"Đoàng" lại 1 tiếng súng nữa vang lên lần này đã bắn trúng tấm kính chắn gió tuy không xuyên qua được nhưng cũng để lại 1 vết rạn



"Kính chống đạn? Cũng chắc chắn lắm." Dương Minh cười cười.



Lý mập thấy Dương Minh vẫn có tâm tình cười cho được cảm thấy bội phục còn hắn thì không cười nổi. Lý mập không thể ngờ được hôm nay lại có người phục kích hắn." Chống đạn nhưng chịu được bao lâu thì không rõ…" Lý mập hiển nhiên đối với kính chống đạn không tin tưởng nhiều lắm.



"Gặp kẻ thù?" Dương Minh thản nhiên hỏi.



"Có lẽ … con mẹ nó ta nghĩ nhất định là tên Hắc Lão Tam kia làm." Lý mập gật đầu hung tợn nói.Tuy rằng Dương Minh không biết Hắc Lão Tam là loại người gì nhưng cũng đoán được chắc là giống Lý mập cùng làm trong nghề.Người ta nói cùng nghề thành oan gia mà.



Lúc nói chuyện với Lý mập Dương Minh vẫn chú ý đến động tịnh bên ngoài xe chợt thấy 1 bóng người chạy về phía này liền nói" Đưa súng cho tôi."



"A?" Lý mập sửng sốt nhưng cũng đưa súng cho Dương Minh từ giờ phút này hắn hạ quyết tâm tất cả đều tin tưởng Dương Minh, cái này đều là xuất phát từ sự tin tưởng của hắn đối với Phương Thiên mà ra.



Sự việc hôm nay rất quái dị, Ngay sau khi mình đón bọn họ liền bị phục kích tuy rằng Lý mập cũng hiểu chuyên này không có quan hệ với Dương Minh nhưng trong lòng cũng có chút nghi ngờ.Cho nên lúc này Dương Minh muốn hắn đưa súng hắn cũng rất là mạo hiểm nhưng hắn cũng nghĩ mạng mình là do Phương Thiên cứu nếu không có Phương Thiên 20 năm trước mình đã chết rồi nên không suy nghĩ gì nữa.Nếu Dương Minh thực muốn giết hắn thì cũng xem như đem cái mạng mình trả lại cho Phương Thiên nên hắn cũng sảng khoái mà đưa súng cho Dương Minh.



Dương Minh thấy được vẻ do dự của Lý mập đương nhiên hiểu được tâm trạng của hắn nhưng cũng không nói gì. Dương Minhcầm súng trong tay, tay kia thì để lên tay nắm cửa. Lý mập kinh ngạc nhìn Dương Minh không biết hắn muốn làm cái gì.Sau khi cầm súng hắn cũng không có hành động gì chỉ bên ở 1 bên lo lắng suông.Bỗng Dương Minh động hắn mở cửa xe bắn 1 phát rông nhanh chóng đóng cửa xe lại, hành động nhanh như chớp tất cả không đến 2 giây.Lúc Dương Minh đóng cửa xe lại bên ngoài mới truyền đến 1 tiếng kêu thảm thiết. Lý mập kinh ngạc đến cực điểm giết người nhanh đến như vậy sao, Lý mập muốn nói cái gì đó nhưng nhìn thấy Dương Minh vẫn lẳng lặng nằm đấy liền đem lời định nói nuốt vào trong bụng.



"Đi thôi? chỗ này chỉ có mình hắn, đã xử lý xong rồi mau đi thôi." Dương Minh ngồi dậy nói.