Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1079 : Đến Châu Phi

Ngày đăng: 11:36 19/04/20


Nơi đây cách nước X một đoạn. Dương Minh và Vương Tiếu Yên được bố trí vào trong một khoang thuyền. Dương Minh nhìn qua thì thấy cả chiếc thuyền này chỉ có ba khoang.



Dương Minh lẳng lặng nằm trong khoang thuyền nhưng không ngủ. Bởi vì phi công còn có thể tin nhưng Dương Minh không tin hai tên này.



Hai người này không phải bạn trực tiếp của Lý mập mạp, có thể nói chỉ là gián tiếp mà thôi.



Vì thế Dương Minh không thể không cẩn thận đề phòng một chút.



Tốc độ thuyền không quá nhanh, chẳng qua Dương Minh cũng không cưỡng cầu gì. Dương Minh bây giờ phải chấp nhận việc này vì hắn là kẻ nhập cư trái phép mà.



Hai người lẳng lặng nhắm mắt nghỉ ngơi thì nghe bịch một tiếng. Dương Minh vội vàng mở mắt ra thì thấy tên Ngũ Lang đang cầm một khẩu súng đi vào chỉ thẳng vào Dương Minh mà nói: "Mày ra ngoài, con ranh này ở lại"



Dương Minh đầu tiên là ngẩn ra, lập tức thấy được vẻ mặt dâm đãng của Ngũ Lang, liền biết hắn muốn gì. Dương Minh có thể đoán ra đây không phải lần đầu tiên tên Ngũ Lang này làm chuyện đó.



Vương Tiếu Yên cũng không ngu, nàng cũng nhận ra ngay. Nàng khẽ gật đầu với Dương Minh ra hiệu với hắn là mình có thể đối phó. Ngay sau đó Vương Tiếu Yên ra vẻ sợ hãi mà kêu lên: "A? nh …. anh muốn làm gì?"



Dương Minh có chút bất đắc dĩ, chẳng qua hắn cũng không ngăn lại. DÙ sao đi đường khá chán nản nên Vương Tiếu Yên muốn kiếm trò để chơi. Vì thế Dương Minh đành tùy theo nàng.



"Làm gì ư, lát nữa cưng sẽ biết mà" Ngũ Lang giơ súng lên rồi dâm đãng nói.



"Chúng tôi có tiền" Vương Tiếu Yên vội vàng la lên.



"Tiền ư? Tiền làm gì nhỉ?" Ngũ Lang cười lạnh một tiếng rồi nói: "Đám đàn bà bị ông chơi đều là dùng tiền để nhập cư trái phép, chẳng qua có tiền thì sao? Mày kiện ông ư? Không coi mày là người nhập cư trái phép bắt lại là may rồi"



Mặc dù Ngũ Lang có chút càn rỡ nhưng Dương Minh biết hắn nói thật.



Chẳng qua cho dù biết vậy nhưng Dương Minh cũng không thể nói gì. Nếu lựa chọn nhập cư trái phép thì khi không có thực lực bảo vệ mình sẽ bị người khác hiếp mà thôi.



Mà Dương Minh có giết Ngũ Lang cũng chẳng tác dụng gì. Giết hắn thì sẽ có kẻ khác đứng ra làm việc này.



"Được rồi, đừng nhiều lời nữa. Mày nếu không muốn chết thì đi ra ngoài. Tao cam đoan mày không sao"



"Được rồi" Dương Minh giả vờ hèn nhát mà bất đắc dĩ đứng dậy đi ra ngoài.



Ngũ Lang không khỏi lộ ra vẻ đắc ý. Chiêu này hắn đã dùng vô số lần, hơn nữa lần nào cũng thành công. Cho dù hai tên này là bạn của Lý mập mạp thì sao chứ?



Khi Dương Minh và Vương Tiếu Yên vừa lên thuyền, Ngũ Lang đã chú ý đến Vương Tiếu Yên. Vương Tiếu Yên có khuôn mặt đẹp, dáng người lả lướt, quá quyến rũ.



Cho nên hắn liền nổi ý dâm.



Mấy năm nay Ngũ Lang đã hiếp rất nhiều phụ nữ nhập cư trái phép nên càng càn rỡ, càng không e ngại.




"Lừa mày làm gì? Còn tin hay không thì tùy" Vương Tiếu Yên nhíu mày tức giận nói.



"Tin … tin. Tôi chỉ xác định một chút mà thôi" Ngũ Lang vội vàng nói.



"Khi bọn tao về không biết chừng còn ngồi thuyền của mày. mày mà chết thì tao tìm ai hả?" Vương Tiếu Yên trừng mắt nhìn Ngũ Lang rồi nói: "Được rồi, đừng lắm lời, bọn tao phải đi"



"Vâng vâng" Nghe Vương Tiếu Yên nói vậy, Ngũ Lang mới yên tâm. Hắn đưa mắt nhìn Dương Minh và Vương Tiếu Yên đi xa rồi mới lên thuyền.



Jim cũng biết Ngũ Lang lần này bị thiệt nên có chút buồn cười, chẳng qua hắn không dám cười ra tiếng.



Ngũ Lang hình như cũng nhìn ra vẻ mặt nhăn nhó của Jim nên trừng mắt nhìn: "Cười, cười, mày cười cái gì? Thiếu chút nữa mất mạng đó"



Ngũ Lang không thấy chuyện này có gì mất mặt cả. Thực lực không bằng người nếu không ngoan ngoãn thì sẽ mất mạng.



Đi trên đất Châu Phi, Dương Minh và Vương Tiếu Yên đều cười cười. Mấy ngày vất vả đã đến được mục đích.



"Em vừa nãy cho hắn uống gì đó?" Dương Minh có chút buồn bực, thuốc tráng dương cần gì thuốc giải chứ?



"Vẫn là thuốc tráng dương, em lại cho hắn uống một viên" Vương Tiếu Yên cười hì hì mà nói.



"Em tàn nhẫn quá đó" Dương Minh cười cười lắc đầu.



"Biết em tàn nhẫn rồi ư? Anh mà làm em mất hứng sẽ cho anh uống đó" Vương Tiếu Yên hừ một tiếng rồi nói.



"Cho anh ăn ư? Ha ha"



"Anh cười gì mà cười?" Vương Tiếu Yên nhíu mày mà hỏi.



"Em nếu không sợ bị anh nghịch chết thì cho anh ăn đi" Dương Minh vẫn cười ha hả.



"…" Vương Tiếu Yên lúc này mới hiểu ra nếu nàng cho Dương Minh uống, vậy chẳng khác nào nàng phải chịu tội nên đỏ mặt không dám nói gì nữa.



Đây là một nước nhỏ ở Châu Phi. Mặc dù nằm trên bản đồ Châu Phi nhưng trên thực tế không phải thuộc Châu Phi. Đây là một quốc gia do lực lượng vũ trang khống chế.



Chính phủ cầm quyền ở đây không ngừng thay đổi, có đôi khi ngày hôm qua là một chính phủ lâm thời, hôm nay lại đổi sang một chính phủ khác.



Tướng quân Kars có lực lượng vũ trang khá lớn ở nơi này. Chẳng qua đối thủ của hắn là tướng quân Dayton cũng có thực lực không kém. Hơn nữa tướng quân Kars vì tranh đoạt chính quyền nên tổn thất rất lớn. Bây giờ nếu hắn xung đột với tướng quân Dayton thì không biết ai thắng ai thua.



Mục tiêu lần này của Dương Minh và Vương Tiếu Yên chính là đối thủ của tướng quân Kars – tướng quân Dayton.