Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 108 : Trộm tình nửa đêm

Ngày đăng: 11:28 19/04/20


Lúc đi thì hai người, về thì thành ba người.



Hai người kia dẫn thêm một cô gái về, hơn nữa nhìn bộ dáng của Lam Lăng quả thật còn rất nhỏ, làm cho tài xế taxi không ngừng dùng ánh mắt hoài nghi nhìn bọn họ.



Cũng khó trách, hai thằng đực rựa dẫn theo một tiểu Laury vào khách sạn, hỏi sao người ta không hoài nghi.



Bởi vì có sự gia nhập của Lam Lăng, cho nên Dương Minh không thể ở cùng phòng với Trương Tân, vì thế Trương Tân phải qua phòng Trương Giải Phóng ngủ, để chổ này lại cho hai người kia.



Nhưng mà, khi Trương Tân nhờ nhân viên phục vụ giúp mở cửa phòng của Trương Giải Phóng, người này liền hồ nghi hỏi: "Anh là gì của ông ấy?"



"Tôi là con của ông ấy! Lúc đăng kí các người không biết sao?" Trương Tân bất mãn nói.



"Anh xác định là muốn vào?" Người nhân viên vẫn nghi hoặc hỏi.



"Tôi không vào thì tôi ngủ ở đâu hả" Trương Tân bực mình đáp.



"Vậy tốt hơn anh nên nghe một chút!" Người phục vụ có hảo tâm nhắc nhở.



"Có ý gì?" Trương Tân cũng không hiểu, chẳng qua hắn áp sát lổ tai vào cửa phòng …



"A … mạnh lên … nhanh lên một chút …" Một giọng nữ vô cùng dâm đãng.



"" Em thật là dâm …!" Giọng của Trương Giải Phóng.



"Mẹ kiếp!" Trương Tân mắng: "Không phải xỉn rồi sao?"



Dương Minh ở bên này cũng cười trộm, cha con y một nhà! Lam Lăng hiểu nhiên cũng nghe thấy, hơn nữa đã cười trộm. Tiểu nha đầu này bề ngoài thuần khiết muốn chết, nhưng nội tâm thì … dâm đãng a? Cũng không dám chắc, nhưng lúc trên giường thì hình như là vậy.



Không có biện pháp, sao hắn lại có thể quấy rầy chuyện tốt của cha mình, nếu không muốn tiền tiêu vặt bị ngâm nước! Chờ một chút, có lẽ tiền tiêu vặt sẽ được tăng lên! Trương Tân đột nhiên nở nụ cười tà ác: "Dương Minh, mày nói tao nắm được nhược điểm của ổng, ổng có tăng tiền tiêu vặt lên cho tao không?"



"Mẹ kiếp! Mày thật tàn nhẫn, ngay cả cha ruột cũng tính toán!" Dương Minh không biết nên nói gì.



"Haha! Không tính với ổng thì tính với ai!" Trương Tân nói như đúng rồi: "Đi, kiếm một phòng khác!"




Dương Minh nghĩ thầm, thì ra nàng không phải là không biết thẹn, chỉ là hơi phúng túng với mình.



"Mày rình hả?" Dương Minh cũng có chút xấu hổ hỏi.



"Không rình, nhưng hai người làm ồn gần chết, muốn giết tao hả?" Trương Tân oán giận nói: "Làm cho lão tử phát hỏa! Không được, phải đi tắm nước lạnh thôi!"



Trương Tân đi vào phòng tắm, Lam Lăng liền lè lưỡi với Dương Minh.



Dương Minh lắc đầu, ý bảo không có việc gì, may mắn vừa rồi dùng mền che nàng lại, nếu không đã bị thấy hết.



Buổi cơm sáng, Dương Minh và Trương Giải Phóng đều vô cùng sảng khoái, chỉ có Trương Tân là hai vành mắt đen. Trương Giải Phóng đột nhiên thấy kỳ quái về Lam Lăng, Dương Minh không thể làm gì khác hơn đành giải thích đây là bạn gái, vì lo lắng cho mình nên chạy đến đây, Trương Giải Phóng nghe xong, bắt đầu quay sang mắng Trương Tân: "Mày xem Dương Minh kìa, có bạn gái thật tốt, còn mày, mẹ kiếp, chẳng kiếm được người nào ra hồn, chỉ biết có tình một đêm. Không biết mày làm được cái gì ra hồn?"



"Con cũng muốn làm một chuyện ra hồn lắm. Hôm qua con đổi phong cách, tặng phòng cho Dương Minh, nhưng khi đi đến cửa phòng của ba, thì bị hù dọa phải chạy về!" Trương Tân bất mãn nói.



"Mày đến phòng tao … cái gì?" Trương Giải Phóng lập tức sửng sốt, liền đổi chủ đề: "Trương Tân à, bạn gái của Dương Minh đến đây chơi, lát nữa ba cho con hai vạn đồng, con chiêu đãi người ta thật tốt nha!"



"Ok! Không thành vấn đề, nhưng hai vạn đồng có đủ không? Lát nữa còn phải cho Dương Minh một phòng!" Trương Tân nói.



"Được, con muốn bao nhiêu cứ việc đi rút, nhưng tối đa chỉ rút được hai vạn!" Trương Giải Phóng bất đắc dĩ đưa cái thẻ ATM cho Trương Tân: "Mật mã là ngày sinh nhật của mẹ con!"



"Hắc, ba à, ba sợ mẹ như vậy sao? Mật mã chi phiếu mà cũng dùng sinh nhật của mẹ?" Trương Tân cũng không quên kích thích cha mình một chút.



"Lúc về nhà đừng nói loạn với mẹ con cái gì. Nếu không sau này ba không dẫn con theo nữa!" Trương Giải Phóng ám chỉ, dù sao đây cũng là con, sao có thể làm gì được cha.



"Không thành vấn đề! Hắc hắc!" Trương Tân gật đầu, cười.



Sau bữa sáng, Trương Tân dặn quản lý, nếu có người trả phòng, thì để lại phòng đó cho mình, sau đó tiến hành dọn dẹp phòng hôm qua.



Trương Tân không có một chút với việc cược thạch này, hoàn toàn là bị Dương Minh kéo đi. Ý của tiểu tử này là, các người đi đi, tôi về phòng ngủ một chút. Nhưng Trương Giải Phóng làm sao có thể buông tha cơ hội học tập của đứa con, không những dẫn hắn đi đến kho hàng của Ngô Phát Tài, trên đường còn giảng giải rất nhiều kiến thức về ngọc thạch.



Trương Tân căn bản không có hứng thú, nhưng Dương Minh lại chăm chú nghe, thỉnh thoảng lại hỏi vài vấn đề. Trương Giải Phóng cũng giải thích rõ ràng cho hắn, đồng thời không khỏi mắng con trai mình thật kém cỏi.