Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1087 : Hoàng Nhạc Nhạc thỏa hiệp

Ngày đăng: 11:36 19/04/20


"Được rồi, con đi gọi Nhạc Nhạc đến phòng sách của ta, mọi người cùng nhau thương lượng!" Hoàng Hiếu Phương dặn dò Hoàng Vinh Thiên, Hoàng Vinh Thiên lắc đầu bước ra ngoài. Lúc đầu, hắn tán thành việc đầu tư vào nước X, cũng coi trọng vào lợi nhuận, nhưng mà, từ chuyện lần trước, Hoàng Vinh Thiên cũng đã có chút do dự. Nhất là khi biết trong tay Hoàng Nhạc Nhạc có bốn mươi tỷ bồ tệ, liền dự định từ bỏ việc đầu tư nước X. Có bốn mươi tỷ này, có thể giúp đỡ cho việc khôi phục lại công việc kinh doanh của tập đoàn, căn bản không cần phải mạo hiểm về kế hoạch nước X nữa, tuy rằng mỏ vàng này kiếm được nhiều tiền, nhưng mà cũng rất phiêu lưu.



Cho nên, sau khi nghĩ đến vấn đề then chốt xong, Hoàng Vinh Thiên liền thay đổi suy nghĩ, cũng không muốn ủng hộ phương pháp được ăn cả ngã về không của cha nữa. Nhưng mà bây giờ ra cha đã quá cố chấp rồi, hơn nữa còn làm nghiêm trọng hóa vấn đề lên. Lớp trẻ bây giờ có một cách suy nghĩ khác so với người của thế hệ trước, người của thế hệ trước đều thích phô trương mặt mũi ra, nhưng mà Hoàng Vinh Thiên du học từ Mỹ trở về, cho nên cũng không coi trọng mấy cái thứ ảo ảo đó. Sợ rằng một mình mình không thể khuyên can được, Hoàng Vinh Thiên liền gọi điện cho em trai, kêu Hoàng Vinh Tiến chạy về nhà, có chuyện quan trọng cần thương lượng.



"Đại ca, sao vậy? Em đang cùng bạn tổ chức một buổi đấu giá, dự định đem đồ của em ra bán một phần, giảm bớt áp lực kinh tế cho gia đình!" Hoàng Vinh Tiến nói.



Nghe em trai nói xong, Hoàng Vinh Thiên có chút cảm động, dù sao trước giờ em trai hắn đều không quan tâm đến công việc làm ăn của gia tộc, chỉ trầm mê vào bảo vật mà thôi, nhưng mà không ngờ lúc gia tộc gặp nạn, hắn cũng đứng ra, bán đi những món đồ yêu dấu.



"Vinh Tiến, em khoan bán mấy món đồ của em đi, cho dù có bán, cũng không kiếm được bao nhiêu tiền, nhanh về nhà thảo luận đại sự đi!" Hoàng Vinh Thiên nói: "Cha chuẩn bị lấy tiền của Nhạc Nhạc, tiếp tục đầu tư vào mỏ vàng bên châu Phi, anh muốn dùng số tiền này để củng cố lại công việc làm ăn, nhưng mà cha không chịu nghe, cho nên anh mới gọi cho em, để em về khuyên!"



"A! Tiền của Nhạc Nhạc sao có thể dùng để đầu tư mỏ vàng? Cái này không phải nói giỡn chứ?" Hoàng Vinh Tiến tức giận nói: "Anh chờ một chút, em lập tức về ngay!"



"Ừ, em về nhanh đi, đừng lâu quá, sợ cha không chờ được, tự mình đi gặp Nhạc Nhạc!" Hoàng Vinh Thiên nói.



"Được, em hiểu rồi, em trở về ngay" Hoàng Vinh Tiến cúp điện thoại, rồi nói chuyện với bạn mình, bảo rằng ở nhà có chuyện, rồi vội vã lái xe về nhà. Cũng may đều đang ở Singapo, không xa nhà, chứ nếu không thì sẽ cản không kịp.



Hoàng Nhạc Nhạc đang buồn chán muốn chết, mỗi ngày chỉ có một việc làm duy nhất chính là chơi Bubble, hoặc là các trò webgame khác, nàng cũng không biết ngày tháng như vậy sẽ kết thúc khi nào, ở trong lòng nàng, nàng chỉ hy vọng Dương Minh có thể nhanh chóng giải quyết chuyện này.



"Nhạc Nhạc!" Hoàng Vinh Thiên đi vào phòng của Hoàng Nhạc Nhạc, nhìn thấy em gái đang chơi game, bất đắc dĩ thở dài, trải qua một khoảng thời gian này, hắn cũng hiểu được Hoàng Nhạc Nhạc cũng có chút đau khổ.



"Đại ca" Hoàng Nhạc Nhạc ngẩng đầu lên, nhìn thấy Hoàng Vinh Thiên, kêu lên một tiếng, rồi lại tiếp tục chơi game.



"Nhạc Nhạc, cha vừa tìm anh, ý của ông là muốn lấy tiền của em ra, đầu tư vào mỏ vàng ở nước X" Hoàng Vinh Thiên ngồi xuống ghế, nói.



"Không được, em sẽ không đem tiền đầu tư mỏ vàng đâu" Hoàng Nhạc Nhạc cự tuyệt mà không ngẩng đầu lên, nói: "Đại ca, nếu anh muốn khuyên em, thì đừng nên tốn sức nữa"



Hoàng Vinh Thiên cũng cảm giác được, trong khoảng thời gian này, quan hệ của Hoàng Nhạc Nhạc và hắn đã có chút bất hòa. Tuy rằng hai người không cùng một mẹ sinh ra, nhưng mà nói như thế nào thì cũng là anh em, hơn nữa Nhạc Nhạc còn là con gái nữa, hồi còn nhỏ, Hoàng Vinh Thiên cũng rất yêu thương Hoàng Nhạc Nhạc. Chỉ là sau khi lớn lên, phải bận chuyên của gia tộc, cho nên đã quên cô em gái này, nhất là lần này, càng làm càng sai, làm cho quan hệ anh em trở nên căng thẳng.



"Em gái, em không nên hiểu lầm, kỳ thật chuyện này anh cũng không tán thành" Hoàng Vinh Thiên lắc đầu nói. Hoàng Vinh Thiên lắc đầu nói: "Em gái, thật ra trong khoảng thời gian này, anh cũng hiểu được việc ép em gả cho Lý Thiên Giai thật sự rất quá đáng với em, cho nên đại ca xin lỗi"



"Ơ?" Hoàng Nhạc Nhạc sửng sốt, có chút kinh ngạc ngẩng đầu lên, nhìn Hoàng Vinh Thiên: "Đại ca, anh đang nói thật chứ?"
"Ừ, ta cũng nghĩ như vậy, dù sao thì mỏ vàng ở châu Phi là một cơ hội khó kiếm, tận dụng thời cơ, nếu không sẽ không đến nữa!" Lý Chí Thành gật đầu nói: "Chúng ta có được một nửa mỏ vàng rồi!"



"Đích thật là vậy, cha, chuyện của Hoàng Nhạc Nhạc Hoàng Nhạc Nhạc, nếu không được, thì để con tự mình tranh thủ!" Lý Thiên Giai gật đầu nói.



"Nếu con có thể nghĩ như vậy thì tốt rồi, ta chỉ sợ con sẽ có ý kiến!" Lý Chí Thành nói: "Bây giờ con gọi điện cho Thiên Vũ, kêu hắn nói với tướng quân Kars, tài chính của chúng ta sẽ đến nhanh thôi!"



"Tốt, để con đi gọi điện, tránh để thời gian dài, bên tướng quân Kars lại xảy ra chuyện" Lý Thiên Giai nói xong, vội vã rời khỏi phòng, đi gọi điện cho em trai.



Lý Thiên Vũ đang trốn không xa mỏ vàng, đợi người của tướng quân Kars đến, đuổi Dương Minh ra ngoài, nhưng mà, bên đại ca vẫn không có câu trả lời, làm cho hắn lo lắng.



Tài chính không đưa, thì cho dù có đuổi được Dương Minh đi, cũng sẽ không giao mỏ vàng lại cho mình, cho nên tất cả đều phải đợi điện thoại của đại ca.



Một tiếng chuông điện thoại vang lên, Lý Thiên Vũ vui vẻ, lập tức nghe máy: "Alo."



"Thiên Vũ, đại ca đây, cha đã liên hệ với Hoàng gia, tài chính không có vấn đề!" Lý Thiên Giai nói.



"Ồ? Hoàng gia đã đồng ý điều kiện của chúng ta?" Lý Thiên Vũ cũng vui vẻ nói, chuyện mỏ vàng này đã giao cho hắn phụ trách, như vậy thì sau này hắn có chổ đứng trong công ty rồi.



"Chuyện của Nhạc Nhạc có chút thay đổi, Hoàng gia không đồng ý, nhưng mà chuyện tài chính thì đã đồng ý rồi" Lý Thiên Giai nói.



Lý Thiên Vũ mặc kệ Hoàng Nhạc Nhạc có chịu gả cho Lý Thiên Giai hay không, chuyện này không có quan hệ với hắn, chỉ cần có tiền là được rồi, hắn vẫn sẽ là người phụ trách mỏ vàng.



"Ồ, tài chính đến là được rồi, còn chuyện kia, tình yêu là tự do mà, nếu anh thích Hoàng Nhạc Nhạc thì tự mình theo đuổi nàng ta đi!" Lý Thiên Vũ hưng phấn nói.



"Haha, em cũng nghĩ vậy sao? Anh cũng dự định làm vậy!" Lý Thiên Giai không biết Lý Thiên Vũ đang nói cho có lệ.



"Đúng vậy, em đang nghĩ như thế đó!" Lý Thiên Vũ nói: "Đại ca, em liên hệ với tướng quân Kars, báo chuyện này cho ông ta biết"



"Được, vậy anh không quấy rầy em nữa, một hồi liên hệ xong thì gọi cho anh, báo cho anh biết kết quả!" Lý Thiên Giai nói xong, liền cúp điện thoại.