Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 1096 : Hoàng lão phát bệnh
Ngày đăng: 11:36 19/04/20
"…Còn gọi điện nữa à? Vậy cứ gọi, ông ta mà giục cha, thì cha nói là đã giục tướng quân Kars, còn tướng quân Kars thì bảo chờ một chút!" Lý Chí Thành nói.
"… Vậ" y cũng không thể kéo dài lâu được, lão già Hoàng Hiếu Phương kia khẳng định sẽ hoài nghi" Lý Thiên Giai nói.
"Cái này cũng đúng!" Lý Chí Thành cười lạnh nói ;" Nhưng mà, như vậy cũng tối, cứ giục nhiều lên, cha sẽ nói là tướng quân Kars không nhịn được, bội ước! Tiền cũng không trả, mà mỏ vàng cũng không giao, như vậy không phải là xong rồi sao?"
"Biện pháp này thật hay, cha, cũng chỉ có cha có thể nghĩ ra thôi!" Lý Thiên Giai nghe xong cười nói: "Cứ như vậy, sẽ hoàn toàn không phải là trách nhiệm của chúng ta, Hoàng gia chỉ có thể câm lặng lần thứ hai! Muốn phân biệt phải trái với tướng quân Kars, thì cứ mặc bọn chúng!"
"Chính là vậy, vì thế chúng ta mới có được bốn mươi tỷ bồ tệ, kiếm tiền quá dễ, chỉ có Hoàng gia mới tin tưởng thôi, đã chịu lỗ một lần, không ngờ rằng ông ta vẫn còn ngu như cũ!" Lý Chí Thành nói.
"Nếu không phải là đầu đất, thì sao có thể cho chúng ta nhiều tiền như vậy!" Lý Thiên Giai cười nói.
Hoàng Hiếu Phương cầm lấy điện thoại, cả người run lên, ông ta đang giận muốn nổ tung luôn! Lý Chí Thành tự nhiên lại bày ra âm mưu lừa mình! Cái gì mà tướng quân Kars, cái gì mà hợp đồng, tất cả chỉ là do Lý Chí Thành làm giả! Hoàng Vinh Thiên và Hoàng Vinh Tiến cũng nghe được đoạn đối thoại bên trong điện thoại, bởi vì Hoàng Hiếu Phương đã mở loa ngoài ra, cho nên sắc mặt của ba người đều trở nên xấu xí vô cùng.
Hoàng Hiếu Phương cầm lấy điện thoại hét lớn: "Lý Chí Thành, thằng khốn nạn này, mày dám gạt tao?"
Nhưng mà, đối phương vẫn không có hồi âm gì, hiển nhiên là Lý Chí Thành căn bản vẫn không phát hiện ra điện thoại của mình chưa cúp, hơn nữa, giọng nói của Hoàng Hiếu Phương không truyền đến tai ông ta, Hoàng Hiếu Phương cố nén tức giận, cúp điện thoại, sau đó gọi lại cho Lý Chí Thành.
Lý Chí Thành đang nói chuyện với Lý Thiên Giai, thấy điện thoại vang lên, là số của Hoàng Hiếu Phương, vì thế nghe máy ;" Alo, Hoàng tiên sinh, có chuyện gì vậy? Không phải đã nói là tôi đang họp sao?"
"Họp?" Hoàng Hiếu Phương cười lạnh nói: "Họp xem tao ngu cỡ nào phải không? Họp xem tao thúc giục mày, mày sẽ nói là tướng quân Kars bội ước đúng không?"
"Ông…. ông nói vậy có ý gì?" Lý Chí Thành cả kinh nói.
"Có ý gì? Những lời mày nói mà mày đã quên?" Hoàng Hiếu Phương hừ một tiếng nói: "Mày đừng chối, vừa rồi mày chưa cúp điện thoại, nên những lời mày nói, tao đều nghe hết!"
"Ông nghe hết?" Trong lòng Lý Chí Thành càng thêm cả kinh.
"Nói cái gì? Lý Chí Thành, mày có ý gì? Hôm nay mày phải nói rõ cho tao, bằng không, chuyện này tao sẽ không để yên đâu!" Hoàng Hiếu Phương gào lên.
"Muốn chơi à? Haha, chơi thế nào? Tôi thật sự rất muốn nghe!" Lý Chí Thành thấy Hoàng Hiếu Phương đã biết hết rồi, cho nên không cần phải giả vờ nữa, trực tiếp nói: "Ông muốn tôi nói cái gì?"
"Trả tiền lại cho tao, thì chuyện này coi như xong, tao sẽ không truy cứu nữa, nếu mày không trả tiền…" Hoàng Hiếu Phương còn chưa nói xong thì đã bị Lý Chí Thành chặn lời.
"A!" Hứa Lệ cũng không ngờ, mấy người này lại có bối cảnh lớn như vậy, đây là điều nàng không ngờ đến, vốn tưởng rằng chỉ ứng phó một chút thôi, nhưng mà xem ra không dễ đối phó rồi.
Đương nhiên, Thư Nhã cũng không ý thức được thân phận của Elise tiểu thư là ghê gớm cỡ nào, cho nên cũng không có nhắc với Hứa Lệ chuyện này, làm cho Hứa Lệ lo lắng. Dù sao những người này ở đây đều có thế lực rất lớn, cho dù ở Hồng Công Thư Nhã cũng có thế lực, nhưng mà ở đây thì khác.
Sau khi đem thân phận của những người này nói cho Thư Nhã biết, Thư Nhã cũng rất lo lắng, dù sao thì những người này cũng không dễ đối phó, đủ làm cho Thư Nhã đau đầu, nhưng mà đã đồng ý rồi, bây giờ mà đổi ý thì sẽ không tốt.
Không còn cách nào, tuy rằng không muốn, nhưng Thư Nhã vẫn phải kiên trì tham gia buổi tiệc này, Thư Nhã thật sự có chút mệt mỏi, có đôi khi nàng ta muốn rời khỏi cái giới giải trí này, muốn cùng Dương Minh sống một cuộc sống không lo không phiền, nhưng mà chỉ là suy nghĩ thôi, nếu thật sự làm vậy, thì sẽ làm tổn thương hàng ngàn hàng vạn con tim của những người hâm mô, hơn nữa đối với Dương Minh mà nói cũng không phải là một chuyện tốt.
Dương Minh đang trong giai đoạn phát triển sự nghiệp, Thư Nhã cũng không muốn gây áp lực cho hắn, bây giờ hai người còn trẻ, nếu muốn hưởng thụ cuộc sống, sau này vẫn còn cơ hội, cho nên cần phải phấn đấu nhiều, chờ đến khi Dương Minh thành công trong sự nghiệp, thì nàng cũng có thể từ bỏ tất cả.
…………………………………………..
"Sư phụ, ngày mai bên phía tổ chức sẽ có một buổi tiệc rượu nhỏ, Thư Nhã tiểu thư cũng tham gia, con đã nói chuyện với hắn ta, sư phụ cũng có thể tham gia!" Lao Feng nói lấy lòng.
"A?" Dương Minh không ngờ Lao Feng lại đi chuẩn bị mấy chuyện này, ý định của Dương Minh là không muốn gặp mặt trực tiếp Thư Nhã, nhưng mà nếu Lao Feng đã chuẩn bị rồi, thì cũng không thể nói gì hơn nữa, vì vậy gật đầu nói: "Được rồi, ngày mai chúng ta cùng tham gia"
"Vậy thì quá tốt!" Lao Feng nói: "Vậy con chuẩn bị xe, sau đó kêu người chuẩn bị một ít lễ phục"
"Không cần đâu, tôi mặc cái này được rồi!" Dương Minh nhìn nhìn bộ đồ trên người mình, nói: "Cũng không phải là trường hợp đặc biệt gì, chỉ là một buổi tiệc thôi, mặc cái gì cũng không phải như nhau sao?"
"Nói cũng phải!" Lao Feng đương nhiên là hiểu Dương Minh đang nói gì, muốn chuẩn bị đồ cho Dương Minh cũng chỉ là vì xuất phát từ tôn kính, chứ không phải là nể mặt nể mũi gì Locke cả, kêu Dương Minh phải nể mặt những người này? Bọn họ xứng đáng sao? Lao Feng đương nhiên không cho rằng là vậy.
Bốn giờ chiều ngày hôm sau, Lao Feng cùng Dương Minh và Vương Tiếu Yên ngồi trên chiếc Bingley dài, Lao Feng tự mình lái xe, ba? người cùng nhau đi về địa phương tổ chức tiệc rượu. Lao Feng cũng biết Dương Minh không thích phô trương, cho nên không dẫn theo ai cả, ngay cả tài xế cũng không mang, chỉ có ba người mà thôi.
"Buổi tiệc này còn có ai tham gia?" Dương Minh hỏi, hắn ta cũng không phải là thiện nam tín nữ gì, đương nhiên là biết mục đích của buổi tiệc này không có khả năng chào đón Thư Nhã một cách đơn giản như vậy, nếu mình có thể tham gia, thì những người quyền quý khác cũng có thể tham gia, cho nên, Dương Minh cần phải biết rõ ràng những người tham gia là ai, để tránh có người gây chuyện với Thư Nhã.
"Cái này con đã điều tra rồi, sao vậy sư phụ, ngài có người nào thấy ngứa mắt à?" Lao Feng vội hỏi.
"Không phải, tôi chỉ muốn nhìn xem trong buổi tiệc có nhân vật quyền quý nào thôi" Dương Minh nói.
"A, mặc kệ hắn là ai, sư phụ ngài cứ yên tâm, chỉ cần là người mà sư phụ thích, con xem ai dám động!"