Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 1130 : Nói cái gì làm cái gì
Ngày đăng: 11:36 19/04/20
"Là ai?" Hoàng Vinh Tiến mơ hồ cảm thấy chuyện này không ổn, có lẽ là đám người Trương Tiểu Nạo kéo đến trả thù.
"Không biết, nhưng mà nhìn là biết không phải người tốt!" Người hầu nói: "Nhị thiếu gia, có cần báo cảnh sát không?"
"Để tôi ra xem trước đã!" Hoàng Vinh Tiến khoát tay nói.
"Em đưa anh đi!" Dương Minh đứng dậy, vỗ vai Hoàng Vinh Tiến nói.
Hoàng Vinh Tiến gật đầu, cùng Dương Minh đi ra ngoài, người hầu lo lắng nói: "Có cần thông báo cho lão gia không?"
"Không cần!" Hoàng Vinh Tiến nói: "Chỉ là một chuyện nhỏ thôi!"
Dương Minh và Hoàng Vinh Tiến đi ra ngoài cửa, đã thấy bên ngoài có rất nhiều người đang tụ tập, trong đó có một người khôi ngô cao lớn, nhìn là biết không phải thứ tốt lành rồi, không giống như mấy thằng lưu manh bình thường.
"Chú Hắc Hùng, là hắn, còn có một con nhỏ nữa! Con nhỏ đó đâm con đó!" Trương Tiểu Nạo nhìn thấy Dương Minh, liền hô lớn.
"Là con gái?" Hắc Hùng nhất thời nhíu mày, tại sao lại là con gái? Mình đến khiêu chiến, mà đối tượng khiêu chiến lại là một cô gái, truyền ra ngoài, không phải khiến cho người khác cười rụng răng sao?
"Con nhỏ kia đâu? Mau dẫn ra đây!" Có chổ dựa rồi cho nên Trương Tiểu Nạo cũng không sợ hãi nửa, tỏ vẻ nguy hiểm chỉ vào Dương Minh quát hỏi.
"À, mày tìm nàng ta có chuyện gì, cứ nói với tao là được!" Dương Minh đương nhiên biết Trương Tiểu Nạo đến kiếm chuyện, tìm Vương Tiếu Yên phỏng chừng là để báo thù.
"Mày thì? tính cái chó gì? Kêu con nhỏ đó ra đây!" Trương Tiểu Nạo bị Vương Tiếu Yên đâm, cho nên ghi hận trong lòng, làm sao mà dễ dàng buông tha?
"Mày thắng thì mày cũng có thể không cần khách khí với bọn tao!" Trương Tiểu Nạo hừ lạnh nói.
"Ồ? Hắn nói là đại biểu cho ý của ông? " Dương Minh nhìn nhìn Hắc Hùng, hỏi.
"Hắn là thiếu gia của tao, đương nhiên có thể đại diện thay cho tao!" Hắc Hùng cũng không cảm thấy gì, ông ta lúc nào cũng ủng hộ cho Trương Tiểu Nạo, vả lại căn bản là không cho rằng Dương Minh có thể thắng.
"Nhưng mà, không khách khí với các người, cũng đâu có gì tốt cho tôi đâu!" Dương Minh nhún vai nói: "Nếu như tôi thắng, tôi nói cái gì, các người làm theo, vậy thì có thể thương lượng được!"
"Được! Chỉ cần mày dám đi theo bọn tao!" Không đợi Hắc Hùng trả lời, Trương Tiểu Nạo đã đáp ứng ngay, đương nhiên, hắn cũng vô cùng tin tưởng Hắc Hùng, cho rằng Dương Minh không có khả năng thắng Hắc Hùng.
Hắc Hùng muốn nói cái gì đó, nhưng mà do dự một chút lại thôi, cuối cùng nói: "Đừng chậm trễ thời gian, nhanh lên xem đi!"
"Đi thôi!" Dương Minh gật đầu, nhàn nhạt nói.
"Mày, cũng phải đi cùng!" Trương Tiểu Nạo chỉ vào Vương Tiếu Yên, nói.
Hắc Hùng nhíu mày, thầm nghĩ, thiếu gia tại sao lại không chịu bỏ qua cho con bé này? Nhưng mà cái này cũng chẳng có vấn đề gì, vốn tưởng rằng Vương Tiếu Yên sẽ từ chối, nhưng không ngờ Vương Tiếu Yên lại tự nhiên bước ra, cùng đi vào xe với Dương Minh.
"Anh hai, anh đừng đi theo, bọn em đi một lát rồi về!" Dương Minh nói với Hoàng Vinh Tiến,
"Anh…" Hoàng Vinh Tiến không biết mình có nên đi theo không, xuất phát từ nghĩa khác, hẳn là phải đi theo, nhưng mà lại sợ sẽ làm vướng tay vướng chân, ảnh hưởng Dương Minh, cho nên cảm thấy rất khó xử.
"Chuẩn bi cơm tối là vừa, bọn em về ngay!" Dương Minh bước lại xe, nhìn vào bên trong, nhíu mày, bên trong không có chổ ngồi hai người?, trên xe có ba thằng to con, mà mỗi thằng đều ngồi ghế hai người cả.