Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1133 : Lựa chọn một bên

Ngày đăng: 11:36 19/04/20


"Thằng nhóc, mày cũng quá to gan rồi đấy!" Ngữ khí của Trương Kinh Nghiêu cũng trở nên lạnh lùng hơn: "Chung quanh đây đều là địa bàn của tao, trong chổ của tao, chưa từng có ai dám nói chuyện với tao như thế"



"Tôi giết người, không cần phân biệt địa điểm" Dương Minh nhún vai, nói.



"Giết người?" Khóe miệng của Trương Kinh Nghiêu xuất hiện một nụ cười lạnh: "Khẩu khí không nhỏ, mày đã giết người… a…."



Trương Kinh Nghiêu chỉ nói được phân nửa, liền dừng lại! Bởi vì một con dao thủy tinh trong suốt đã kề lên sát cổ của ông ta, chỉ cần ông ta khẽ động một chút, thì con dao sẽ cắm vào.



"Ông muốn thử không?" Dương Minh nhàn nhạt hỏi.



Sắc mặt của Trương Kinh Nghiêu trở nên kinh hoảng, tuy rằng lúc này người bên cạnh cũng đã rút súng ra chỉ vào Dương Minh, nhưng mà Trương Kinh Nghiêu cũng rõ ràng, nếu Dương Minh muốn lấy mạng của mình thì tuyệt đối sẽ nhanh hơn những người này nổ súng!



Những người này đều là những người được chọn ra từ trong bang, đều có tay nghề tốt, thậm chí là còn được huấn luyện làm vệ sĩ chuyên nghiệp, nhưng mà, Dương Minh đứng đây, rút dao ra, kề vào cổ mình, cũng không ai kịp phản ứng!



Cái này không phải là do những người này không kịp phản ứng, mà là do tốc độ của Dương Minh quá nhanh, nhanh đến mức làm người ta không kịp phản ứng, ngay cả bản thân mình cũng không thấy gì, thì dao đã kề cổ rồi!



Nếu như Dương Minh thật sự muốn giết mình, thì mình hẳn là đã chết rồi.



"Không… tôi chỉ nói đùa thôi, bọn mày, buông súng xuống!" Trương Kinh Nghiêu cười cười, mà nụ cười của ông ta còn xấu hơn cả khóc, ông ta làm lão đại không biết bao nhiêu năm rồi, cũng đã trải qua không biết bao nhiêu lần nguy hiểm, ông nhớ, lần cuối cùng bị người ta ép bức, cũng đã là mười năm trước, ông ta biết, vệ sĩ của mình cũng không phải là đối thủ của Dương Minh, vì thế chủ động tốt với Dương Minh, kêu vệ sĩ buông súng xuống.



Vả lại, Trương Kinh Nghiêu cũng rõ ràng một điều, những người vệ sĩ này có nổ súng, dù bắn trúng Dương Minh, thì cũng có khả năng trúng mình!




"Hoàng gia? Nhưng mà Hoàng gia sắp phá sản rồi!" Trương Kinh Nghiêu tin rằng Dương Minh và Vương Tiếu Yên có thực lực giết chết cả nhà Lý gia, nhưng mà kêu ông ta từ bỏ hợp tác, ông ta cũng không cam lòng: "Nếu như Hoàng gia còn mỏ vàng bên châu Phi, tôi sẽ có thể hợp tác với họ! Mục đích của tôi chỉ là rửa tiền, dùng tiền đen để đầ? u tư qua châu Phi!"



Trương Kinh Nghiêu cũng không cần phải giấu diếm, thẳn thắn nói với Dương Minh, cho dù Dương Minh có nói ra ngoài cũng không có biện pháp chứng minh chuyện này, cho nên Trương Kinh Nghiêu cũng không sợ, hơn nữa, hành vi của Trương Kinh Nghiêu, trong lòng mọi người đều biết cả.



"Tôi sẽ ủng hộ Hoàng gia!" Dương Minh lại nhàn nhạt nói: "Bây giờ cho ông một cơ hội cuối cùng, ngã về bên tôi, hoặc là làm kẻ địch với tôi"



"Cậu đang ép tôi lựa chọn?" Trương Kinh Nghiêu cảm thấy hô hấp của mình dần dần trở nên khó khăn! Người thiếu niên trước mặt này tuy rằng nói chuyện rất bình thản, nhưng mà tạo cho ông một áp lực rất lớn, làm cho ông cảm thấy một cơn giận không chịu được! Mà quan trọng hơn là, người thiếu niên này cũng chỉ cỡ tuổi con trai của mình!



"Tôi chỉ nói như vậy tôi, còn lựa chọn là của ông" Dương Minh cười nói.



"Có thể cho tôi biết lý do được không?" Trương Kinh Nghiêu cũng hiểu, bây giờ nếu Dương Minh muốn lấy mạng của mình, thì là ai cũng không ngăn được.



"Được rồi, tôi sẽ cho ông" Dương Minh móc một tờ danh thiếp ra đặt lên bàn, đây là danh thiếp của tổ chức Hắc Hồ Điệp, cũng không khác gì với danh thiếp riêng của Charles cả, trên mặt chỉ có phương thức liên hệ với Hắc Hồ Điệp, cũng không có tên của Dương Minh: "Tôi là người phụ trách của tổ chức sát thủ Hắc Hồ Điệp"



"Hắc Hồ Điệp? Tổ chức sát thủ?" Sắc mặt của Trương Kinh Nghiêu đột nhiên tái nhợt, thật sự là sợ cái gì thì cái đó đến, tuy rằng ông ta không có tiếp xúc với tổ chức sát thủ, cũng không biết danh tiếng của tổ chức sát thủ Hắc Hồ Điệp, nhưng mà nghe đến mấy chữ" tổ chức sát thủ" xong, trên người của Trương Kinh Nghiêu không tự chủ chảy ra mồ hôi lạnh.



"Cái này là danh thiếp của tôi, chúng tôi vừa mới từ nước X trở về, giúp cho tướng quân Kars giải quyết một số kẻ địch" Dương Minh thản nhiên nói: "Tôi nghĩ, bây giờ ông có thể lựa chọn rồi, thời gian của tôi rất quý giá, tôi phải đi…."



"Tôi… tôi đáp ứng cậu…." Sắc mặt của Trương Kinh Nghiêu bây giờ không khác gì màu đất! Đương nhiên, nếu là người khác tùy tiện nói là sát thủ trước mặt ông, chưa chắc ông đã tin, nhưng mà sau khi nhìn thấy thân thủ của Dương Minh và Vương Tiếu Yên, ông không thể không tin được!