Ngận Thuần Ngận Ái Muội
Chương 1135 : Để cho hắn đi chết đi
Ngày đăng: 11:36 19/04/20
Dương Minh nói vậy, Trương Kinh Nghiêu cũng hiểu rõ, khi ông ta và Hoàng gia hợp tác với nhau, sẽ kiếm được một ít lợi nhuận, mà chuyện tình bên châu Phi, Dương Minh cũng sẽ giúp ông ta giải quyết nhanh chóng.
Trương Kinh Nghiêu xuất thân từ một người trong giang hồ, cho nên suy nghĩ vô cùng tỉnh táo, thoáng một cái đã hiểu được đạo lý này! Dương Minh kêu hắn bỏ qua lợi ích nhỏ để có được lợi ích lớn.
Mục đích của Trương Kinh Nghiêu cũng rất đơn giản, muốn dùng mỏ vàng bên châu phi để tiến hành rửa tiền đen của mình.
Mà, phương diện này sản sinh ra rất nhiều lợi ích, lợi nhuận bên này chưa chắc đã có thể so sánh được.
Cho nên, Trương Kinh Nghiêu không ngại hy sinh lợi ích nho nhỏ tại địa bàn của mình, để phối hợp với Hoàng gia, nhượng bộ một số lợi ích nhỏ ở đây cho Hoàng gia, để kiếm lại những lợi ích lớn từ mỏ vàng bên châu Phi.
Chỉ là, Trương Kinh Nghiêu cũng không ngu, sẽ không thể nào vô cớ đem lợi ích nhượng lại một cái dễ dàng, ít nhất là ông ta phải xác định được Dương Minh thực sự có được năng lực hô mưa gọi gió ở châu Phi, đến lúc đó rồi mới hành động.
Tuy rằng Trương Kinh Nghiêu thấy rằng, Dương Minh không cần phải lừa mình, vả lại với thân thủ của Dương Minh, việc Dương Minh quen biết với tướng quân Kars thì tám chín phần là sự thật rồi.
"Nghe nói tướng quân Kars dự tính thu hồi tất cả quặng? mỏ, để tiến hành phân phối một lần nữa?" Trương Kinh Nghiêu hỏi thử, ông ta nhận được tin này từ chổ của Lý Chí Thành, biết được tướng quân Kars thu hồi lại tất cả quặng mỏ trên lãnh thổ của mình để tiến hành đấu giá công khai.
"Ừ, có thu hồi!" Dương Minh gật đầu.
"Vậy mỏ vàng của Hoàng gia?" Đây mới là điều Trương Kinh Nghiêu muốn hỏi.
"Ông nghĩ xem?" Dương Minh cười nói: "Thật ra, ngoại trừ mỏ vàng này, tôi còn có vài quặng mỏ khác, như mỏ kim cương chẳng hạn, Kars cũng rất thông minh, muốn nhân dịp này gom một mỏ vàng về trả nợ cho tôi"
Trương Kinh Nghiêu âm thầm cắn lưỡi, quả nhiên Dương Minh không giống người thường, mỏ vàng của người khác đều bị thu lại, mà tướng quân Kars còn chủ động đưa thêm cho hắn một mỏ khác, hơn nữa còn gọi thẳng tên của tướng quân Kars, hình như chỉ có một mình hắn mà thôi!
Nói thật, ấn tượng về Trương Tiểu Nạo trong lòng Hoàng Vinh Tiến rất kém cỏi, nhưng mà nghe xong những lời thành thật của Trương Tiểu Nạo, cũng chẳng còn chán ghét hắn.
Tên này mặc dù có vẻ ỷ thế, nhưng mà cũng không có gian trá, thậm chí hơi ngốc, nhưng mà hắn nói rồi, hắn làm cái gì, hoàn toàn cũng là làm theo lời của cha.
Hoàng Vinh Tiến không rõ, tại sao Trương gia lại đột nhiên đến thăm Hoàng gia, còn muốn tạo quan hệ với Hoàng gia… nói thẳng ra là lấy lòng Hoàng gia!
"Thằng con ngu ngốc này, sau này nhớ phải học tập Vinh Tiến nhiều một chút, biết không" Trương Tiểu Nạo không quên quát mắng Trương Kinh Nghiêu.
"Hoàng bá phụ, lần này Trương tiên sinh đến đây là để bàn chuyện hợp tác với Hoàng gia" Dương Minh nhìn thấy vẻ kinh ngạc của Hoàng Hiếu Phương, vì thế giải thích: "Trương tiên sinh có thể ủng hộ rất nhiều cho Hoàng gia, có đúng không Trương tiên sinh?"
"Đúng vậy, đúng vậy" Trương Kinh Nghiêu nghe Dương Minh nói xong, vội nói: "Nghe nói là bên ngân hàng đòi nợ? Một lát tôi sẽ gọi điện kêu bọn họ im lặng một chút… à không, bây giờ tôi gọi ngay, là ngân hàng nào vậy?"
Hoàng Hiếu Phương kinh ngạc nói tên ngân hàng cho Trương Kinh Nghiêu biết, sau đó Trương Kinh Nghiêu lập tức làm ngay, móc điện thoại ra, bấm một dãy số, sau đó nói: "Alo, là Trịnh Hành Trưởng sao? Tôi là Trương Kinh Nghiêu…. về khoảng cho vay của Hoàng gia, không cần phải siết chặt như vậy… ừ … tôi bảo đảm không có vấn đề gì, sau này có thể tìm đến tôi, nếu không có tiền thì tôi trả. Ngày mai tôi sẽ kêu luật sư đến làm thủ tục bảo đảm…"
Sau khi gọi xong, Trương Kinh Nghiêu cũng quay lại cười thân mật với Hoàng Hiếu Phương: "Được rồi, đã giải quyết xong, còn có những người đã rút quan hệ lại với ngài, bọn họ sẽ hối hận"
Hoàng Hiếu Phương nhìn thấy Trương Kinh Nghiêu nhiệt tình như vậy, thật sự không biết nên nói thế nào cho phải, một hồi lâu sau mới nói: "Trương tiên sinh, không phải ngài đ? ang hợp tác với Lý tiên sinh sao?"
"Ồ? Lý Chí Thành à? Để hắn đi chết đi!" Trương Kinh Nghiêu bĩu môi, theo ông ta thấy, cái chết của Lý Chí Thành đã không còn xa nữa, với thân phận và thân thủ của Dương Minh, Lý Chí Thành không chết mới là chuyện lạ.
Cho nên, người như vậy, cách càng xa mới càng tốt, để tránh bị liên lụy.