Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1141 : Đêm trước cơn bão

Ngày đăng: 11:36 19/04/20


Cho nên, Trương Kinh Nghiêu có thể nói là một người thông minh, một người như vậy sao có khả năng bị Hoàng gia lừa? Hơn nữa Hoàng gia bị như vậy, mọi người đều biết, Trương Kinh Nghiêu càng không có khả năng là không nghe nói.



Dưới tình huống như vậy, Trương Kinh Nghiêu có thể kiên quyết như thế, hợp tác với Hoàng gia mà không tính toán, vậy tất nhiên là có cái lý của Trương Kinh Nghiêu rồi, chứ nếu không thì Trương Kinh Nghiêu tuyệt đối sẽ không làm vậy.



Nhưng mà, Lý Chí Thành và Lý Thiên Giai bây giờ vẫn còn coi Hoàng Hiếu Phương ngu si như lúc đầu, lòng tin bành trướng cực độ, cho nên căn bản là không thể dùng lẽ thường để nói, bọn họ cũng không thèm nghĩ nhiều.



Theo bọn họ thấy, Trương Kinh Nghiêu quả thật là không khác gì một tên tâm thần, cho nên Lý Chí Thành căn bản là sẽ không nghĩ ra tại sao Trương Kinh Nghiêu lại hợp tác với Hoàng gia, mà cứ cho rằng Trương Kinh Nghiêu điên rồi.



Vì thế, lần này Lý Chí Thành và Lý Thiên Giai đều chỉ cười nhạo Hoàng Hiếu Phương, bọn họ căn bản là không muốn và cũng không có tâm tư suy nghĩ nh? iều như vậy.



Trên máy bay, ai cũng nghĩ đối phương là một thằng ngu hết thuốc chữa, nhưng mà, ai thật sự thông minh thì trong lòng người khác đã rõ, còn ai thật sự ngu ngốc thì người ta cũng đã rõ.



Dương Minh cũng lười nói nhảm với cha con nhà Lý gia, tốt xấu gì cũng là chốn đông người, hắn cũng không muốn chấp nhất bọn họ làm gì, dù sao thì đến nước X rồi cũng sẽ có biện pháp xử lý bọn họ.



…………………………………………. ………….



Tay của Lưu Sạn vừa cúp điện thoại, vuốt ve nó, giống như đang âu yếm một vật gì đó….



Tâm tình của Lưu Sạn bây giờ vô cùng hỗn loạn, tuy rằng đã biết ông chủ sau lưng sẽ có ngày hành động, nhưng không ngờ rằng ngày này lại đến nhanh như vậy.



Quả thật, Lưu Sạn cũng không còn tâm huyết giống như lúc mới ra tù nữa, hưởng thụ những ngày an nhàn qeun rồi, làm cả người hắn ta mất đi sự sắc bén của mình, lúc này ông ta đã không thể thay đổi được.



Nhược điểm của hắn ta đã bị người ta nắm, chỉ cần ông chủ phía sau công bố nhược điểm của hắn ra thì hắn sẽ chết rất thảm, không theo ông chủ cũng chết mà theo ông chủ cũng sẽ chết.



Bây giờ hắn ta phải lựa chọn!



Lưu Sạn khẽ thở dài, lần thứ hai cầm lấy điện thoại, gọi cho một phó tổng khác của Danh Dương, Khúc Đại Danh.




"Tôi đã nói, cái này không có quan hệ, cái ông nói là Tùng Giang và Đông Hải" Tùy lão đại nói.



"Sao lại nói như vậy" Người trung niên nhàn nhạt nói: "Quả thật, tôi muốn địa bàn của cả hai, Tùng Giang và Đông Hải, nhưng mà, cái này đối với tôi không có tác dụng, ông muốn thu hồi Cát Đốn, tôi xin nói thẳng, Tùy lão đại, ông đang nằm mơ à?"



"Hừ!" Tùy lão đại không phục hừ một tiếng.



"Ông và tôi đều là người thông minh, cho nên lời dư thừa tôi không nói nhiều!" Người trung niên khoát tay, ngăn cản Tùy lão đại nói: "Tôi nghĩ, hợp tác như vậy rất công bằng, đối với ông mà nói, mất đi rồi sẽ không còn"



"Được rồi, để tôi suy nghĩ!" Tùy lão đại từ từ trầm tư.



"Cái này đương nhiên có thể" Người trung niên cười nói, hắn ta đã có được lý do thuyết phục Tùy lão đại rồi. Thật ra, cho dù Tùy lão đại không tham dự vào, thì hắn cũng đã có được sự ủng hộ của" ông chủ".



Ông chủ đã cung cấp cho hắn một số vũ khí, để cho hắn đoạt quyền.



"Lần này, tỷ lệ thành công là bao nhiêu?" Một lát sau, Tùy lão đại ngẩng đầu lên, liếc mắt hỏi.



"100%!" Người trung niên khẳng định.



"Ồ? Phần thắng lớn như vậy sao?" Tùy lão đại kinh ngạc.



"Có nắm chắc hay không, thì chỉ cần ông đồng ý, tôi có thể dẫn ông đi gặp ông chủ, đến lúc đó ông sẽ biết vì sao chúng tôi lại nắm chắc!" Người trung niên cười ha hả nói: "Hơn nữa, đến lúc đó, tiền cũng không có, bọn chúng còn làm được cái rắm gì?"



"Tiền cũng không có? Có ý gì?" Tùy lão đại sửng sốt.



"Không có gì… những cái này bây giờ vẫn chưa thể nói cho ông biết, ông suy nghĩ xong chưa?" Người trung niên hỏi: "Chỉ cần chúng ta trở thành đồng minh, tôi sẽ nói cho ông biết những chuyện này"