Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1155 : Tương lai gia tộc

Ngày đăng: 11:36 19/04/20


"Lúc nào xuất phát?" Vương Khắc Tiến thu dọn tư liệu vào túi, ngẩng đầu lên, nhìn huấn luyện viên.



"Mấy ngày nữa, con tự thu xếp đi" Người huấn luyện viên nói: "Nhiệm vụ đầu tiên, có thể nhanh chóng hoàn thành, nhưng nhiệm vụ thứ hai, có thể từ tìm cách"



Vương Khắc Tiến gật đầu, theo hắn thấy, nhiệm vụ đầu tiên không hề có một chút khó khăn gì, chỉ là một sinh viên và bạn gái của hắn, loại nhiệm vụ này kêu hắn ra tay, quả thật đúng là giết gà phải dùng dao mổ trâu.



Nhưng mà, trong lòng Vương Khắc Tiến tuy rằng không muốn, nhưng cũng không nói thêm gì, bởi vì hắn biết, lần này đi chủ yếu là vì nhiệm vụ thứ hai, nhiệm vụ đầu tiên cũng chỉ là một cái thuận tiện thôi.



Chỉ là, Vương Khắc Tiến không ngờ rằng, cái nhiệm vụ mà hắn nghĩ rằng không có gì, đã xém tí làm cho hắn hối hận cả đời, nằm nửa đời còn lại trên giường bệnh mà suy nghĩ về nước Mỹ =)).



.



Dương Minh và Hoàng Nhạc Nhạc đi dạo trên một con đường gần mỏ vàng, cảnh vật ban đêm ở đây, hiển nhiên là không bằng Tùng Giang rồi, càng kém xa Đông Hải và Macao.



Kiến trúc ở đây vẫn còn cần khoảng năm bảy năm nữa mới đuổi kịp tốc độ của thế giới, nhưng mà nếu nơi này đã trở thành lãnh địa riêng của mình, Dương Minh cũng không tiếc đầu tư cho nó.



Vua sát thủ, cuối cùng vẫn cần một chổ để về hưu, tổ chức Hắc Hồ Điệp của Dương Minh, cũng muốn mượn hình thức quản lý của Hồ Điệp gia tộc, biến vua sát thủ trở thành một tổ chức có quy mô, mà tổng bộ của tổ chức này được thiết lập ở nước X, cái này vô cùng tốt.



Tuy rằng nước X trên danh nghĩa chỉ là một đảo quốc nhỏ, chỉ là trên quốc tế không có địa vị hợp pháp mà thôi, ở đây rốt cục cũng chỉ có thể làm lãnh địa tư nhân.



Nhưng mà Dương Minh cũng không có dã tâm thành lập đế quốc gì cả, tình huống bây giờ cũng đã đủ thỏa mãn yêu cầu của hắn rồi, chỉ cần làm một người tồn tại phía sau, khống chế tất cả là được.
"Có tin tao xẻo lổ tai mày không?" Hoàng Vinh Tiến trừng mắt nhìn Trương Tiểu Nạo, nhưng mà, trong lòng hắn cũng cười khổ, em gái quả thật là quá nhập tâm rồi, kêu cũng lớn tiếng thật, bản thân làm anh mà cũng không dám nhắc nhở cái gì, chẳng lẽ lại nói" Em à, lần sau nhớ kêu nhỏ tiếng một chút? WTF!", cho nên hắn đành bó tay. Còn Trương Tiểu Nạo thì thè lưỡi ra, hắn cũng chỉ nói cho vui thôi, chứ chẳng dám nhắc nhở, càng không dám đi nhìn lén, mấy ngày hôm nay Dương Minh bộc lộ sự cường thế của mình, làm cho cha phải cúi đầu khiêm tốn, cái này đã thành một ấn tượng khắc sâu trong lòng Trương Tiểu Nạo.



Ngay cả cha mình còn không đắc tội nổi, Trương Tiểu Nạo hắn càng không dám đắc tội, hắn cũng chỉ oán giận vài câu với Hoàng Vinh Thiên, chứ không dám làm gì.



"Haizzz, biết vậy tao cũng mang theo một em là được rồi" Trương Tiểu Nạo tiếc nuối nói.



"Gái à, ở đây có nhiều gái da đen lắm, ngày mai tao kiếm cho mày một nhỏ?" Hoàng Vinh Tiến cười xấu xa nói.



Trương Tiểu Nạo nhất thời kinh hãi, mặt đổi màu, xua tay lắc đầu liên tục. Cũng không trách hắn có biểu tình kì quái, bởi vì mấy ngày trước hắn bị Dương Minh và Hoàng Nhạc Nhạc làm cho ngứa tay, rốt cục không nhịn được, đi kiếm một em da đen về phang.



Nhưng mà, Trương Tiểu Nạo lập tức hối hận, hắn không ngờ rằng con nhỏ da đen kia lại có kỹ thuật và độ bền bĩ quá cao, ngay cả khi hắn đã cắn hai viên Viaga vào rồi mà vẫn phải đầu hàng, trực tiếp gục ngã dưới háng của em da đen, đến ngày thứ hai xém tí đã không đi nổi.



Không chỉ bị Trương Kinh Nghiêu chửi cho một trận, còn bị Hoàng Vinh Tiến và Dương Minh cười nhạo, Dương Minh cười hắn, hắn không dám phản bác, nhưng mà Hoàng Vinh Tiến thì hắn không cam lòng.



"Tại sao mày không thử một lần đi?" Trương Tiểu Nạo nhe răng, lộ ra một biểu tình muốn giết người: "Con mẹ nó, tao thà chui sau gốc cây chơi một mình."" Mày muốn chơi ai?" Phía sau Trương Tiểu Nạo truyền đến giọng nói của Dương Minh.



Trương Tiểu Nạo nhất thời giật mình, lại càng hoảng sợ, tưởng rằng hồi nãy mình nói Hoàng Nhạc Nhạc rên lớn quá đã bị Dương Minh nghe được, nên Dương Minh tìm đến tính sổ, nhất thời sợ đến trắng mặt, nhưng mà nghĩ đi nghĩ lại, cảm thấy có gì đâu, lúc mà Hoàng Nhạc Nhạc kêu, Dương Minh hẳn là phải bên cạnh, làm sao mà nghe được, nghĩ đến đây, Trương Tiểu Nạo thở phào một hơi, nói: "Tao nói tao muốn chơi."



"Hắn nói hắn muốn chơi trò xóc lọ đấy" Hoàng Vinh Tiến liền nói thay.