Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 1158 : Cỗ máy giết người

Ngày đăng: 11:36 19/04/20


Cho đến nay, Dương Minh đều bị cha con Lý Chí Thành bỏ rơi, theo bọn họ nghĩ, Dương Minh không làm được gì, thậm chí là được coi là một thằng vô dụng.



Trước hôm nay, bọn họ ngây thơ cho rằng, Hoàng gia vượt qua hiểm nguy, tất cả vì mồm mép của Hoàng Hiếu Phương, thuyết phục cái tên ngốc Trương Kinh Nghiêu trợ giúp mình, và tên đầu đất này sớm muộn gì cũng hối hận.



Nhưng mà hôm nay, cha con Lý Chí Thành lại thấy một mặt khác, tựa hồ như người quyết định tất cả mọi chuyện, chính là Dương Minh này, chứ không phải là bất kì ai khác!



Hoàng Hiếu Phương cũng tốt, Trương Kinh Nghiêu cũng tốt, nhưng mà chẳng ai là người quyết định cả, bởi vì Dương Minh mới chính là người quen biết với Lý Cường!



Từ chổ ngồi cùng thái độ cao ngạo của bọn họ có thể thấy được, Lý Cường và tướng quân Kars có thân phận và địa vị thấp hơn bọn họ!



Như vậy có ý nghĩa gì? Mồ hôi lạnh trên trán cha con nhà Lý gia liền trào ra, sắc mặt của Lý Chí Thành cũng trở nên trắng bệch: "Dương Minh, chúng ta đã coi thường hắn!"



Lý Thiên Giai và Lý Thiên Vũ tựa hồ như cùng nghĩ đến một vấn đề, đó chính là, nếu Dương Minh là người quyết định, vậy, hắn có gây bất lợi cho Lý gia hay không?



Ngay trong lúc cả nhà Lý gia đang lo lắng, thì buổi đấu giá chính thức bắt đầu.



Thật ra, buổi đấu giá này cũng không có gì gọi là cạnh tranh khốc liệt hay đẩy giá lên trời gì cả, bởi vì giá cả đã được định sẵn trong lòng mọi người rồi, và lần này phần lớn mọi người tập trung lại đây là vì những mỏ kim cương hay mỏ vàng mà thôi, còn những mỏ khác thật ra cũng chẳng có bao nhiêu người cạnh tranh.



Và mọi người cũng chỉ lo chuẩn bị cho trận đấu lôi đài phía sau mà thôi, các chủ quặng mỏ sẽ đưa những nữ nô lệ được huấn luyện hoặc cao thủ mời từ nơi khác đến để giành lấy chiến thắng cuối cùng cho họ!



Mà trong số những người ra giá, có một gã châu Âu, ngồi phía sau Dương Minh, vị trí này có thể nói là cao nhất trong hội trường đối với những chủ quặng mỏ. À, nói thêm là vị trí càng gần cái sàn thì càng cao, và được phân chia theo thực lực kinh tế cá nhân.



Người có thể ngồi đây, cũng đại biểu cho năng lực bản thân không tầm thường, trong lúc hắn ra giá, Dương Minh đã chú ý đến hắn, mà hắn ta hiển nhiên là cũng chú ý đến Dương Minh.




"Không nhiều lắm, năm triệu đô Mỹ thôi!" Babi cũng không xác định được là Dương Minh có hiểu gì về thi đấu võ đài ngầm hay không, và cũng không rõ Dương Minh có nhìn ra chổ đặc biệt của nữ quyền thủ này hay không, cho nên khi Dương Minh hỏi, hắn ta cũng thành thật trả lời.



Nhưng mà, chổ đặc biệt của nữ quyền thủ này người bình thường không thể nhận ra được, ngay cả những quyền thủ trên lôi đài cũng như những chủ quặng mỏ bên dưới, đều đang dùng ánh mắt trào phúng nhìn nữ quyền thủ châu Á này.



Theo bọn họ thấy, Babi đang làm trò hề, một cô gái gầy yếu như vậy mà cũng dám đưa lên lôi đài? Cũng gọi là một quyền thủ sao?



Ngoại trừ nữ quyền thủ của Babi là người châu Á ra, thì trên lôi đài còn có một nữ quyền thủ châu Á khác, là Lý Nhạc Hân. Nhưng mà Lý Nhạc Hân mặc bộ trang phục quyền Thái, hơn nữa còn đang khởi động làm nóng thân, cái này khiến cho người ta không dám coi thường nàng.



Quyền Thái, một môn võ giết người, tuy rằng trên truyenfull.vn có nói quyền Thái là do một vị vua nào đó ở Thái Lan sáng tạo ra từ thế kỷ 18 để giải trí và được truyền cho đến bây giờ.



Nhưng mà, mặc kệ là nói thế nào, một môn võ có truyền thừa từ bao lâu thì cũng có sở trường riêng của nó, cho nên từ trên người Lý Nhạc Hân có thể nhìn ra được là nàng có công phu thật, không thể coi thường.



Nữ tuyển thủ của Babi vẫn đứng yên không nhúc nhích, không thể nhìn ra được thật giả thế nào.



"Năm triệu đô Mỹ? Rẻ quá" Dương Minh nói không sai, một cỗ máy giết người, năm triệu đô không đáng là bao, một sát thủ nhận nhiệm vụ giết người với giá là bao nhiêu chứ? Cho nên có thể thấy Babi đã kiếm được một món rất là lời.



"Đúng vậy." Babi cũng không nhìn ra biểu tình của Dương Minh là gì, là khen mình, hay là nói móc mình, bởi vì nét mặt của Dương Minh căn bản là không có biểu tình gì, Babi có thể nói là một người giỏi quan sát sắc mặt, nhưng mà đối mặt với Dương Minh, hắn rốt cục vẫn không thể nhìn thấy được suy nghĩ của Dương Minh: "Tôi vô tình gặp phải nàng, lúc đó thấy hình dạng của nàng như vậy, tôi cũng xém tí bỏ qua nàng, nếu không phải nàng ta có biểu hiện kinh người, thì tôi cũng sẽ không bỏ ra cái giá lớn như vậy"



Babi không biết Dương Minh đang có ý gì, cho nên chỉ đành phải tự thân giải thích.



"Nàng ta là một cỗ máy giết người."